古诗词

题杨廷玉忠义

丘浚

幽燕自古多奇士,勃勃胸中抱奇气。yōu yàn zì gǔ duō qí shì,bó bó xiōng zhōng bào qí qì。
要留世上不朽名,羞见人间不平事。yào liú shì shàng bù xiǔ míng,xiū jiàn rén jiān bù píng shì。
金台峨峨易水寒,相看意气何桓桓。jīn tái é é yì shuǐ hán,xiāng kàn yì qì hé huán huán。
君臣义大此身小,宁问鸿毛与泰山。jūn chén yì dà cǐ shēn xiǎo,níng wèn hóng máo yǔ tài shān。
荆生不还田生死,地气翻为时势使。jīng shēng bù hái tián shēng sǐ,dì qì fān wèi shí shì shǐ。
西风吹散壮歌声,百鍊铿钢柔绕指。xī fēng chuī sàn zhuàng gē shēng,bǎi liàn kēng gāng róu rào zhǐ。
文皇建国来全燕,风声震地雷轰天。wén huáng jiàn guó lái quán yàn,fēng shēng zhèn dì léi hōng tiān。
声名独出百王上,风气还回三代前。shēng míng dú chū bǎi wáng shàng,fēng qì hái huí sān dài qián。
关西后裔范阳客,二十辞家侍君侧。guān xī hòu yì fàn yáng kè,èr shí cí jiā shì jūn cè。
出入勾陈太乙间,一片丹心皦如日。chū rù gōu chén tài yǐ jiān,yī piàn dān xīn jiǎo rú rì。
落落身无七尺长,忠肝义胆无他肠。luò luò shēn wú qī chǐ zhǎng,zhōng gān yì dǎn wú tā cháng。
前年持矛刺狂贼,去年上书论流氓。qián nián chí máo cì kuáng zéi,qù nián shàng shū lùn liú máng。
有劳不伐言皆应,四民安堵三边靖。yǒu láo bù fá yán jiē yīng,sì mín ān dǔ sān biān jìng。
丹心自结明主知,时时持节衔王命。dān xīn zì jié míng zhǔ zhī,shí shí chí jié xián wáng mìng。
禁庭之狱非等闲,生死都来掌握间。jìn tíng zhī yù fēi děng xián,shēng sǐ dōu lái zhǎng wò jiān。
昨日九重亲锡命,三军百姓总开颜。zuó rì jiǔ zhòng qīn xī mìng,sān jūn bǎi xìng zǒng kāi yán。
好生恶杀天之道,圣主仁明法天造。hǎo shēng è shā tiān zhī dào,shèng zhǔ rén míng fǎ tiān zào。
杨君杨君听我歌,臣心尽处君恩报。yáng jūn yáng jūn tīng wǒ gē,chén xīn jǐn chù jūn ēn bào。
丘浚

丘浚

丘浚(1418~1495)明代著名政治家、理学家、史学家、经济学家和文学家,海南四大才子之一。字仲深,号深庵、玉峰、别号海山老人,琼州琼台(今属海南)人。景泰五年进士,历官经筵讲官、侍讲、侍讲学士、翰林学士、国子临祭酒、礼部侍郎、尚书、纂修《宪宗实录》总裁官、文渊阁大学士、户部尚书兼武英殿大学士等职。丘浚学问渊博,熟悉当代掌故,晚年右眼失明仍披览不辍,研究领域涉政治、经济、文学、医学等,著述甚丰,同海瑞合称为“海南双壁”。 丘浚的作品>>

猜您喜欢

重阳

丘浚

满城风雨近重阳,篱菊含滋欲放香。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng,lí jú hán zī yù fàng xiāng。
明日阴晴殊未定,先时欢会又何伤。míng rì yīn qíng shū wèi dìng,xiān shí huān huì yòu hé shāng。
茱萸细看今还健,竹叶新醅且预尝。zhū yú xì kàn jīn hái jiàn,zhú yè xīn pēi qiě yù cháng。
幸免催租人败兴,不妨连日醉壶觞。xìng miǎn cuī zū rén bài xīng,bù fáng lián rì zuì hú shāng。

重阳

丘浚

满城风雨作重阳,篱菊滋滋湿更香。mǎn chéng fēng yǔ zuò zhòng yáng,lí jú zī zī shī gèng xiāng。
不用登高狂落帽,正须开口笑传觞。bù yòng dēng gāo kuáng luò mào,zhèng xū kāi kǒu xiào chuán shāng。
村醪仿佛宜城酝,田舍依稀崔氏庄。cūn láo fǎng fú yí chéng yùn,tián shě yī xī cuī shì zhuāng。
乘兴尽欢同一醉,明年谁在又谁亡。chéng xīng jǐn huān tóng yī zuì,míng nián shuí zài yòu shuí wáng。

重阳

丘浚

满城风雨送重阳,不独蜂愁蝶巳忙。mǎn chéng fēng yǔ sòng zhòng yáng,bù dú fēng chóu dié sì máng。
乘兴还来联断句,开怀重与尽馀觞。chéng xīng hái lái lián duàn jù,kāi huái zhòng yǔ jǐn yú shāng。
须知佳节难常遇,未必寒花遽减香。xū zhī jiā jié nán cháng yù,wèi bì hán huā jù jiǎn xiāng。
笑杀牛山垂泪客,逢时不乐却悲伤。xiào shā niú shān chuí lèi kè,féng shí bù lè què bēi shāng。

江行

丘浚

缓步沙头散晚愁,行随流水向东流。huǎn bù shā tóu sàn wǎn chóu,xíng suí liú shuǐ xiàng dōng liú。
山吞落日红垂没,树接飞云白暂留。shān tūn luò rì hóng chuí méi,shù jiē fēi yún bái zàn liú。
暝色入林天向夕,凉风飘叶景初秋。míng sè rù lín tiān xiàng xī,liáng fēng piāo yè jǐng chū qiū。
闲中却忆沧浪叟,高卧忘机对白鸥。xián zhōng què yì cāng làng sǒu,gāo wò wàng jī duì bái ōu。

夜宿江馆

丘浚

潮生海岸两崖倾,落月江枫映火明。cháo shēng hǎi àn liǎng yá qīng,luò yuè jiāng fēng yìng huǒ míng。
桥透白波流水远,屋连红树带霜清。qiáo tòu bái bō liú shuǐ yuǎn,wū lián hóng shù dài shuāng qīng。
迢迢漏尽寒更晓,片片云收夜雨晴。tiáo tiáo lòu jǐn hán gèng xiǎo,piàn piàn yún shōu yè yǔ qíng。
遥望楚天江渺渺,茭蒲尽处落鸿轻。yáo wàng chǔ tiān jiāng miǎo miǎo,jiāo pú jǐn chù luò hóng qīng。

悼亡

丘浚

芙蓉肌骨绿云鬟,伤别伤春更万端。fú róng jī gǔ lǜ yún huán,shāng bié shāng chūn gèng wàn duān。
去日渐多来日少,别时容易见时难。qù rì jiàn duō lái rì shǎo,bié shí róng yì jiàn shí nán。
春蚕到死丝方尽,沧海扬尘泪始干。chūn cán dào sǐ sī fāng jǐn,cāng hǎi yáng chén lèi shǐ gàn。
无可奈何花落去,五更风雨五更寒。wú kě nài hé huā luò qù,wǔ gèng fēng yǔ wǔ gèng hán。

悼亡

丘浚

一别音容两渺茫,不堪端坐细思量。yī bié yīn róng liǎng miǎo máng,bù kān duān zuò xì sī liàng。
云收雨散知何处,燕语莺啼亦可伤。yún shōu yǔ sàn zhī hé chù,yàn yǔ yīng tí yì kě shāng。
谁爱风流高格调,我怜贞白重寒芳。shuí ài fēng liú gāo gé diào,wǒ lián zhēn bái zhòng hán fāng。
愁来欲奏相思曲,只恐猿闻也断肠。chóu lái yù zòu xiāng sī qū,zhǐ kǒng yuán wén yě duàn cháng。

客中对月

丘浚

万里思归客,伤心对月华。wàn lǐ sī guī kè,shāng xīn duì yuè huá。
愿凭今夜影,回照故园花。yuàn píng jīn yè yǐng,huí zhào gù yuán huā。

题扇面小景寄乡友

丘浚

远树平连野,微云低度山。yuǎn shù píng lián yě,wēi yún dī dù shān。
黄龙青雀舰,不似钓舟闲。huáng lóng qīng què jiàn,bù shì diào zhōu xián。

明妃曲

丘浚

寒雪雕宫鬓,胡霜裂汉裙。hán xuě diāo gōng bìn,hú shuāng liè hàn qún。
画工虽可恨,不似奉春君。huà gōng suī kě hèn,bù shì fèng chūn jūn。

明妃曲

丘浚

娇态能倾国,蛾眉解杀人。jiāo tài néng qīng guó,é méi jiě shā rén。
妾身亦何幸,为国净边尘。qiè shēn yì hé xìng,wèi guó jìng biān chén。

明妃曲

丘浚

骨巳成边土,魂犹恋汉庭。gǔ sì chéng biān tǔ,hún yóu liàn hàn tíng。
千年遗恨在,孤冢草青青。qiān nián yí hèn zài,gū zhǒng cǎo qīng qīng。

明妃图

丘浚

生长阳台下,分明见汉君。shēng zhǎng yáng tái xià,fēn míng jiàn hàn jūn。
孤弦弹破梦,恍惚一行云。gū xián dàn pò mèng,huǎng hū yī xíng yún。

明妃图

丘浚

使回烦寄语,莫杀毛延寿。shǐ huí fán jì yǔ,mò shā máo yán shòu。
君王或梦思,留画商岩叟。jūn wáng huò mèng sī,liú huà shāng yán sǒu。

闺愁

丘浚

岁暮风霜劲,路长山水多。suì mù fēng shuāng jìn,lù zhǎng shān shuǐ duō。
闻郎驾船去,愿作楚江波。wén láng jià chuán qù,yuàn zuò chǔ jiāng bō。