古诗词

坠马后柬萧文明给事长句并呈同游诸君子

李东阳

我在黄门夜燕归,径驱健马疾若飞。wǒ zài huáng mén yè yàn guī,jìng qū jiàn mǎ jí ruò fēi。
马蹄翻空身堕地,岂独尘土沾人衣。mǎ tí fān kōng shēn duò dì,qǐ dú chén tǔ zhān rén yī。
徒行却叩黄门宅,主翁醉睡惊倒屐。tú xíng què kòu huáng mén zhái,zhǔ wēng zuì shuì jīng dào jī。
东轩大床许借我,筋骨屈强眠不得。dōng xuān dà chuáng xǔ jiè wǒ,jīn gǔ qū qiáng mián bù dé。
二郎拥臂下中庭,左曳右挈蹒跚行。èr láng yōng bì xià zhōng tíng,zuǒ yè yòu qiè pán shān xíng。
西邻乞药走僮仆,东家贳酒来瓶罂。xī lín qǐ yào zǒu tóng pū,dōng jiā shì jiǔ lái píng yīng。
大郎慰问不停口,以手熨抑重复轻。dà láng wèi wèn bù tíng kǒu,yǐ shǒu yùn yì zhòng fù qīng。
黄门对床卧答语,独夜沉沉何限情。huáng mén duì chuáng wò dá yǔ,dú yè chén chén hé xiàn qíng。
黄门朝回我起坐,南屏潘郎跨驴过。huáng mén cháo huí wǒ qǐ zuò,nán píng pān láng kuà lǘ guò。
西台骢马随东曹,复有同官两寮佐。xī tái cōng mǎ suí dōng cáo,fù yǒu tóng guān liǎng liáo zuǒ。
周郎哭子涕未干,闻疾赴予如拯堕。zhōu láng kū zi tì wèi gàn,wén jí fù yǔ rú zhěng duò。
群嗟众唁增我忧,独喜南屏向予贺。qún jiē zhòng yàn zēng wǒ yōu,dú xǐ nán píng xiàng yǔ hè。
忆当堕马城东阿,前有深渠后坡陀。yì dāng duò mǎ chéng dōng ā,qián yǒu shēn qú hòu pō tuó。
置身隙地不盈丈,或有神鬼相裤诃。zhì shēn xì dì bù yíng zhàng,huò yǒu shén guǐ xiāng kù hē。
兹行未必不为福,对酒尽醉且复歌。zī xíng wèi bì bù wèi fú,duì jiǔ jǐn zuì qiě fù gē。
诗成臂病不能写,黄门健笔如操戈。shī chéng bì bìng bù néng xiě,huáng mén jiàn bǐ rú cāo gē。
庭空客散日在户,夜踏肩舆代徐步。tíng kōng kè sàn rì zài hù,yè tà jiān yú dài xú bù。
道逢东曹送我归,举袂却之犹返顾。dào féng dōng cáo sòng wǒ guī,jǔ mèi què zhī yóu fǎn gù。
入门强作欢笑声,实恐衰颜惊老父。rù mén qiáng zuò huān xiào shēng,shí kǒng shuāi yán jīng lǎo fù。
闭门稳卧病经月,幸是闲官寡书簿。bì mén wěn wò bìng jīng yuè,xìng shì xián guān guǎ shū bù。
高吟朗讽犹舌存,欹坐仄书书屡误。gāo yín lǎng fěng yóu shé cún,yī zuò zè shū shū lǚ wù。
故人入坐时起迎,拄杖徐行转愁仆。gù rén rù zuò shí qǐ yíng,zhǔ zhàng xú xíng zhuǎn chóu pū。
黄门父子时过问,爱我情多岂予助。huáng mén fù zi shí guò wèn,ài wǒ qíng duō qǐ yǔ zhù。
平生骨肉欣戚同,世上悠悠几行路。píng shēng gǔ ròu xīn qī tóng,shì shàng yōu yōu jǐ xíng lù。
宦途夷险似有数,堕马为君今两度。huàn tú yí xiǎn shì yǒu shù,duò mǎ wèi jūn jīn liǎng dù。
作诗病起谢黄门,各保千金向迟暮。zuò shī bìng qǐ xiè huáng mén,gè bǎo qiān jīn xiàng chí mù。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

卿勿言

李东阳

卿勿言,朕自思,南诏覆师君不知。qīng wù yán,zhèn zì sī,nán zhào fù shī jūn bù zhī。
卿勿忧,朕自保,范阳弄兵苦不早。qīng wù yōu,zhèn zì bǎo,fàn yáng nòng bīng kǔ bù zǎo。
卿邪谁邪高与杨,非姚非宋还非张。qīng xié shuí xié gāo yǔ yáng,fēi yáo fēi sòng hái fēi zhāng。
有言如此尚不用,岂有药石针膏肓。yǒu yán rú cǐ shàng bù yòng,qǐ yǒu yào shí zhēn gāo huāng。
君不见咸阳老人能直谏,何曾得睹君王面。jūn bù jiàn xián yáng lǎo rén néng zhí jiàn,hé céng dé dǔ jūn wáng miàn。

腹中剑

李东阳

腹中剑,中自操,一日不试中怒号。fù zhōng jiàn,zhōng zì cāo,yī rì bù shì zhōng nù hào。
构仇结怨身焉逃,一夜十徙甘为劳。gòu chóu jié yuàn shēn yān táo,yī yè shí xǐ gān wèi láo。
生无遗忧死余恨,恨不作七十二冢藏山坳。shēng wú yí yōu sǐ yú hèn,hèn bù zuò qī shí èr zhǒng cáng shān ào。

青岩山

李东阳

青岩山,甄郎高风不可攀,禄山使者封刀还。qīng yán shān,zhēn láng gāo fēng bù kě pān,lù shān shǐ zhě fēng dāo hái。
入东京,见黄盖,帝敕伪官阶下拜。rù dōng jīng,jiàn huáng gài,dì chì wěi guān jiē xià bài。
郑虔贬死王维生,故人独有苏源明。zhèng qián biǎn sǐ wáng wéi shēng,gù rén dú yǒu sū yuán míng。
君不见舞象悲啼乐工哭,贼斫工尸分象肉。jūn bù jiàn wǔ xiàng bēi tí lè gōng kū,zéi zhuó gōng shī fēn xiàng ròu。

马嵬曲

李东阳

唐家国破君不守,独载蛾眉弃城走。táng jiā guó pò jūn bù shǒu,dú zài é méi qì chéng zǒu。
金瓯器重不自持,玉环堕地犹回首。jīn ōu qì zhòng bù zì chí,yù huán duò dì yóu huí shǒu。
前星夜入紫微垣,王风净扫长安膻。qián xīng yè rù zǐ wēi yuán,wáng fēng jìng sǎo zhǎng ān shān。
上皇卷甲三川外,父老含悲长庆前。shàng huáng juǎn jiǎ sān chuān wài,fù lǎo hán bēi zhǎng qìng qián。
世间万事多反覆,自古欢娱不为福。shì jiān wàn shì duō fǎn fù,zì gǔ huān yú bù wèi fú。
君不见西宫露刃迎,何如坡下屯兵宿。jūn bù jiàn xī gōng lù rèn yíng,hé rú pō xià tún bīng sù。

睢阳叹

李东阳

将军有齿嚼欲碎,将军有眦血成泪。jiāng jūn yǒu chǐ jué yù suì,jiāng jūn yǒu zì xuè chéng lèi。
生为将星死为厉,尽是山川不平气。shēng wèi jiāng xīng sǐ wèi lì,jǐn shì shān chuān bù píng qì。
二人同心金不利,天与一城为国蔽。èr rén tóng xīn jīn bù lì,tiān yǔ yī chéng wèi guó bì。
强兵坐拥瞋相视,孝子忠臣竟谁是。qiáng bīng zuò yōng chēn xiāng shì,xiào zi zhōng chén jìng shuí shì。
千载功名亦天意,君不见河南节度三日至。qiān zài gōng míng yì tiān yì,jūn bù jiàn hé nán jié dù sān rì zhì。

河阳战

李东阳

裨将退,元帅怒。bì jiāng tuì,yuán shuài nù。
先取廷玉后仆固,牙旗鋋地高掣空。xiān qǔ tíng yù hòu pū gù,yá qí chán dì gāo chè kōng。
将军号令如雷风,逆贼夜散潼关东。jiāng jūn hào lìng rú léi fēng,nì zéi yè sàn tóng guān dōng。
元功独冠中兴中,营蝇斐锦难为忠,空令愤死田神功。yuán gōng dú guān zhōng xīng zhōng,yíng yíng fěi jǐn nán wèi zhōng,kōng lìng fèn sǐ tián shén gōng。

司农笏

李东阳

司农手中无寸铁,夺笏击贼贼脑裂。sī nóng shǒu zhōng wú cùn tiě,duó hù jī zéi zéi nǎo liè。
贼未死气虽已折,奉天天子双泪横。zéi wèi sǐ qì suī yǐ zhé,fèng tiān tiān zi shuāng lèi héng。
十年弃卿真负卿,臣身区区劳记忆。shí nián qì qīng zhēn fù qīng,chén shēn qū qū láo jì yì。
平原太守曾未识。píng yuán tài shǒu céng wèi shí。

养儿行

李东阳

朝廷养公公养儿,儿为心腹股肱谁?当时意气各相许,儿不负公公负主。cháo tíng yǎng gōng gōng yǎng ér,ér wèi xīn fù gǔ gōng shuí?dāng shí yì qì gè xiāng xǔ,ér bù fù gōng gōng fù zhǔ。
养儿至死心不易,宁不为儿不为贼。yǎng ér zhì sǐ xīn bù yì,níng bù wèi ér bù wèi zéi。
君不见入朝告变,归杀身此儿非养。jūn bù jiàn rù cháo gào biàn,guī shā shēn cǐ ér fēi yǎng。
宁非真养儿,身死名不腐,惟有真儿心独苦。níng fēi zhēn yǎng ér,shēn sǐ míng bù fǔ,wéi yǒu zhēn ér xīn dú kǔ。

问中使

李东阳

问中使,几日发,长安老臣当死。wèn zhōng shǐ,jǐ rì fā,zhǎng ān lǎo chén dāng sǐ。
死不难,中使答,言从大梁至,大梁贼耳。sǐ bù nán,zhōng shǐ dá,yán cóng dà liáng zhì,dà liáng zéi ěr。
胡称使,君不见,吐蕃使者中道亡。hú chēng shǐ,jūn bù jiàn,tǔ fān shǐ zhě zhōng dào wáng。
相臣节度死凤翔,老奸有貌幸不扬。xiāng chén jié dù sǐ fèng xiáng,lǎo jiān yǒu mào xìng bù yáng。
三年饱食居庙堂,澧州客死非人殃。sān nián bǎo shí jū miào táng,lǐ zhōu kè sǐ fēi rén yāng。

侍中走

李东阳

平凉坛西鼓声吼,伏兵大呼侍中走。píng liáng tán xī gǔ shēng hǒu,fú bīng dà hū shì zhōng zǒu。
君王正喜边兵休,武将尽贺书生忧。jūn wáng zhèng xǐ biān bīng xiū,wǔ jiāng jǐn hè shū shēng yōu。
邠宁飞书夜半至,西平老臣先掩涕。bīn níng fēi shū yè bàn zhì,xī píng lǎo chén xiān yǎn tì。
君心多猜谋不足,平凉不伏长安伏。jūn xīn duō cāi móu bù zú,píng liáng bù fú zhǎng ān fú。
枉伐大安园上竹。wǎng fá dà ān yuán shàng zhú。

永贞叹

李东阳

王郎索饭黄扉里,郑州相公呼不起。wáng láng suǒ fàn huáng fēi lǐ,zhèng zhōu xiāng gōng hū bù qǐ。
六街鬼魅夜攫人,公门白日成官市。liù jiē guǐ mèi yè jué rén,gōng mén bái rì chéng guān shì。
纷纷逐客不足嗟,河东司马文章家。fēn fēn zhú kè bù zú jiē,hé dōng sī mǎ wén zhāng jiā。
江湖浪客河间妇,世事荣枯一翻手。jiāng hú làng kè hé jiān fù,shì shì róng kū yī fān shǒu。
诗翁莫赋永贞年,后来何代无此贤。shī wēng mò fù yǒng zhēn nián,hòu lái hé dài wú cǐ xián。

郑歇后

李东阳

郑歇后,登台司。zhèng xiē hòu,dēng tái sī。
国事去,嗟何为?唐之衰,风不竞,天下纷纷非一郑。guó shì qù,jiē hé wèi?táng zhī shuāi,fēng bù jìng,tiān xià fēn fēn fēi yī zhèng。
君不见宋家养士得士力,无数忠贤水中溺。jūn bù jiàn sòng jiā yǎng shì dé shì lì,wú shù zhōng xián shuǐ zhōng nì。

白马河

李东阳

白马河,河水深可投,清邪浊邪同一流。bái mǎ hé,hé shuǐ shēn kě tóu,qīng xié zhuó xié tóng yī liú。
万古不涤衣冠羞,人生到此纷鸿毛。wàn gǔ bù dí yī guān xiū,rén shēng dào cǐ fēn hóng máo。
纷鸿毛,竟何益?唐之亡,非此日。fēn hóng máo,jìng hé yì?táng zhī wáng,fēi cǐ rì。

王凝妻

李东阳

妾生爱身如爱玉,玉可玷,身不可辱。qiè shēng ài shēn rú ài yù,yù kě diàn,shēn bù kě rǔ。
生不逢,鲁男子,彼氓何知妾为耻。shēng bù féng,lǔ nán zi,bǐ máng hé zhī qiè wèi chǐ。
挥刀断臂不自谋,已看此臂为妾仇。huī dāo duàn bì bù zì móu,yǐ kàn cǐ bì wèi qiè chóu。
不恨妾身出无主,但恨妾身为妇女。bù hèn qiè shēn chū wú zhǔ,dàn hèn qiè shēn wèi fù nǚ。
君不见中原将相夸男儿,朝梁暮周皆逆旅。jūn bù jiàn zhōng yuán jiāng xiāng kuā nán ér,cháo liáng mù zhōu jiē nì lǚ。

十六州

李东阳

契丹助晋兵,一号三十万。qì dān zhù jìn bīng,yī hào sān shí wàn。
晋家报契丹,一数一匹绢。jìn jiā bào qì dān,yī shù yī pǐ juàn。
三十万绢未足惜,一十六州空弃掷。sān shí wàn juàn wèi zú xī,yī shí liù zhōu kōng qì zhì。
遂令宋统成偏安,中原以北无幽燕。suì lìng sòng tǒng chéng piān ān,zhōng yuán yǐ běi wú yōu yàn。
金元相承二百载,恸哭衣冠化兜铠。jīn yuán xiāng chéng èr bǎi zài,tòng kū yī guān huà dōu kǎi。
至今五镇接三边,不备西陲备东海。zhì jīn wǔ zhèn jiē sān biān,bù bèi xī chuí bèi dōng hǎi。