古诗词

若虚诗来欲平马讼五叠韵答若虚并柬文敬佩之

李东阳

冯郎堕马长安归,身病在床思奋飞。féng láng duò mǎ zhǎng ān guī,shēn bìng zài chuáng sī fèn fēi。
我时病堕忽两月,几度为渠惊倒衣。wǒ shí bìng duò hū liǎng yuè,jǐ dù wèi qú jīng dào yī。
邵郎近堕桥头宅,右足独拳愁蹑屐。shào láng jìn duò qiáo tóu zhái,yòu zú dú quán chóu niè jī。
三人堕马渠最伤,毕竟堕同谁失得。sān rén duò mǎ qú zuì shāng,bì jìng duò tóng shuí shī dé。
西涯书屋东曹庭,诗筒络绎东西行。xī yá shū wū dōng cáo tíng,shī tǒng luò yì dōng xī xíng。
木缘诗堕不为酒,玉山自倒非金罂。mù yuán shī duò bù wèi jiǔ,yù shān zì dào fēi jīn yīng。
冯郎谈虎色独变,闭口不问重与轻。féng láng tán hǔ sè dú biàn,bì kǒu bù wèn zhòng yǔ qīng。
吾宗白洲不堕马,亦作堕语真多情。wú zōng bái zhōu bù duò mǎ,yì zuò duò yǔ zhēn duō qíng。
喧争浪谑两当坐,颇觉风流成罪过。xuān zhēng làng xuè liǎng dāng zuò,pǒ jué fēng liú chéng zuì guò。
向来曲直未分明,旁引诸家为证佐。xiàng lái qū zhí wèi fēn míng,páng yǐn zhū jiā wèi zhèng zuǒ。
讼当坐人不坐马,胜负在诗宁在堕。sòng dāng zuò rén bù zuò mǎ,shèng fù zài shī níng zài duò。
冯郎欲作旁观人,负汝何悲胜何贺。féng láng yù zuò páng guān rén,fù rǔ hé bēi shèng hé hè。
白洲老吏直不阿,手持三尺无坡陀。bái zhōu lǎo lì zhí bù ā,shǒu chí sān chǐ wú pō tuó。
欲令虞芮成礼让,不遣秦越相讥诃。yù lìng yú ruì chéng lǐ ràng,bù qiǎn qín yuè xiāng jī hē。
不然健讼化劲敌,只恐吴侬围楚歌。bù rán jiàn sòng huà jìn dí,zhǐ kǒng wú nóng wéi chǔ gē。
南山一判不可改,昨夜东坛闻止戈。nán shān yī pàn bù kě gǎi,zuó yè dōng tán wén zhǐ gē。
诗家纷纭各门户,尔我不须分跬步。shī jiā fēn yún gè mén hù,ěr wǒ bù xū fēn kuǐ bù。
世间夷险自有途,騄駬驽骀竟谁顾。shì jiān yí xiǎn zì yǒu tú,lù ěr nú dài jìng shuí gù。
古来相马独孙阳,有子分明不如父。gǔ lái xiāng mǎ dú sūn yáng,yǒu zi fēn míng bù rú fù。
白洲乃欲卖我马,却付东邻酒家簿。bái zhōu nǎi yù mài wǒ mǎ,què fù dōng lín jiǔ jiā bù。
人虽千虑有一失,我马虽驽亦应误。rén suī qiān lǜ yǒu yī shī,wǒ mǎ suī nú yì yīng wù。
君看三马二马良,冯马最良先我仆。jūn kàn sān mǎ èr mǎ liáng,féng mǎ zuì liáng xiān wǒ pū。
白洲有马夸健强,纵免堕伤为盗助。bái zhōu yǒu mǎ kuā jiàn qiáng,zòng miǎn duò shāng wèi dào zhù。
诗成我亦判渠归,良马勿与驽争路。shī chéng wǒ yì pàn qú guī,liáng mǎ wù yǔ nú zhēng lù。
佳辰美景亦有数,莫遣闲情嬲襟度。jiā chén měi jǐng yì yǒu shù,mò qiǎn xián qíng niǎo jīn dù。
急呼邵李招冯郎,下马共醉西涯暮。jí hū shào lǐ zhāo féng láng,xià mǎ gòng zuì xī yá mù。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

春兴八首

李东阳

柳丝花片满芳洲,长为溪山感旧游。liǔ sī huā piàn mǎn fāng zhōu,zhǎng wèi xī shān gǎn jiù yóu。
急雨过窗醒短梦,惊风入树搅离愁。jí yǔ guò chuāng xǐng duǎn mèng,jīng fēng rù shù jiǎo lí chóu。
归帆欲挂三江水,病脚难登百尺楼。guī fān yù guà sān jiāng shuǐ,bìng jiǎo nán dēng bǎi chǐ lóu。
老去不知春兴减,向来一月罢梳头。lǎo qù bù zhī chūn xīng jiǎn,xiàng lái yī yuè bà shū tóu。

春兴八首

李东阳

高歌曾扣隔江船,楚泛吴游兴渺然。gāo gē céng kòu gé jiāng chuán,chǔ fàn wú yóu xīng miǎo rán。
山寺夜钟眠里月,洞庭春水坐中天。shān sì yè zhōng mián lǐ yuè,dòng tíng chūn shuǐ zuò zhōng tiān。
翠笼鹦鹉空愁思,碧海鲸鱼几岁年。cuì lóng yīng wǔ kōng chóu sī,bì hǎi jīng yú jǐ suì nián。
一语故人三叹息,始知清庙有朱弦。yī yǔ gù rén sān tàn xī,shǐ zhī qīng miào yǒu zhū xián。

春兴八首

李东阳

病怀愁绪冗难栽,空望单于万里台。bìng huái chóu xù rǒng nán zāi,kōng wàng dān yú wàn lǐ tái。
月落平沙南雁下,雪残荒戍北花开。yuè luò píng shā nán yàn xià,xuě cán huāng shù běi huā kāi。
关山远带风尘色,阃幄谁当节制才。guān shān yuǎn dài fēng chén sè,kǔn wò shuí dāng jié zhì cái。
胡马不肥春草细,过河消息几时来。hú mǎ bù féi chūn cǎo xì,guò hé xiāo xī jǐ shí lái。

春兴八首

李东阳

六年书诏掌泥封,紫阁春深近九重。liù nián shū zhào zhǎng ní fēng,zǐ gé chūn shēn jìn jiǔ zhòng。
阶日暖思吟芍药,水风香忆种芙蓉。jiē rì nuǎn sī yín sháo yào,shuǐ fēng xiāng yì zhǒng fú róng。
登台未买千金骏,补衮难成五色龙。dēng tái wèi mǎi qiān jīn jùn,bǔ gǔn nán chéng wǔ sè lóng。
身病益愁愁转病,老来归思十分浓。shēn bìng yì chóu chóu zhuǎn bìng,lǎo lái guī sī shí fēn nóng。

春兴八首

李东阳

帝城芳意入春浓,快马轻车处处逢。dì chéng fāng yì rù chūn nóng,kuài mǎ qīng chē chù chù féng。
宫树巧藏莺百啭,苑云深护月千重。gōng shù qiǎo cáng yīng bǎi zhuàn,yuàn yún shēn hù yuè qiān zhòng。
愁来拟断杯中物,病起还支石上筇。chóu lái nǐ duàn bēi zhōng wù,bìng qǐ hái zhī shí shàng qióng。
得似玉堂风月地,少时游赏几从容。dé shì yù táng fēng yuè dì,shǎo shí yóu shǎng jǐ cóng róng。

春兴八首

李东阳

瓮山西望接平坡,匹马双童几度过。wèng shān xī wàng jiē píng pō,pǐ mǎ shuāng tóng jǐ dù guò。
十载衣冠朋旧少,五更风雨梦魂多。shí zài yī guān péng jiù shǎo,wǔ gèng fēng yǔ mèng hún duō。
湖边渔榜惊鸥鸟,树里僧房隐薜萝。hú biān yú bǎng jīng ōu niǎo,shù lǐ sēng fáng yǐn bì luó。
飞尽桃花还燕子,一年春事竟如何。fēi jǐn táo huā hái yàn zi,yī nián chūn shì jìng rú hé。

春兴八首

李东阳

小叠峰峦浅作池,幽堂长是见春迟。xiǎo dié fēng luán qiǎn zuò chí,yōu táng zhǎng shì jiàn chūn chí。
风传翠筱声先到,雨换青松叶未知。fēng chuán cuì xiǎo shēng xiān dào,yǔ huàn qīng sōng yè wèi zhī。
江上帆樯经几驻,城南第宅已三移。jiāng shàng fān qiáng jīng jǐ zhù,chéng nán dì zhái yǐ sān yí。
君恩若放山林去,始是云霄得意时。jūn ēn ruò fàng shān lín qù,shǐ shì yún xiāo dé yì shí。

游岳麓寺

李东阳

危峰高瞰楚江干,路在羊肠第几盘。wēi fēng gāo kàn chǔ jiāng gàn,lù zài yáng cháng dì jǐ pán。
万树松杉双径合,四山风雨一僧寒。wàn shù sōng shān shuāng jìng hé,sì shān fēng yǔ yī sēng hán。
平沙浅草连天在,落日孤城隔水看。píng shā qiǎn cǎo lián tiān zài,luò rì gū chéng gé shuǐ kàn。
蓟北湘南俱在眼,鹧鸪声里独凭栏。jì běi xiāng nán jù zài yǎn,zhè gū shēng lǐ dú píng lán。

病中言怀四首

李东阳

三年病后强趋朝,又拥重门卧寂寥。sān nián bìng hòu qiáng qū cháo,yòu yōng zhòng mén wò jì liáo。
梦绕千山心不定,枕欹双臂力全消。mèng rào qiān shān xīn bù dìng,zhěn yī shuāng bì lì quán xiāo。
笼灯月暗疑无影,园雪风稀未满条。lóng dēng yuè àn yí wú yǐng,yuán xuě fēng xī wèi mǎn tiáo。
睡起忽然忘握髻,不胜愁鬓晚飘萧。shuì qǐ hū rán wàng wò jì,bù shèng chóu bìn wǎn piāo xiāo。

病中言怀四首

李东阳

瓦炉初冷更添香,更漏沉沉月转廊。wǎ lú chū lěng gèng tiān xiāng,gèng lòu chén chén yuè zhuǎn láng。
身老病随年共至,愁多心与夜争长。shēn lǎo bìng suí nián gòng zhì,chóu duō xīn yǔ yè zhēng zhǎng。
尘编倦拂时防蠹,垄树新移尚怯霜。chén biān juàn fú shí fáng dù,lǒng shù xīn yí shàng qiè shuāng。
自笑闲情缘底在,向来公事已全荒。zì xiào xián qíng yuán dǐ zài,xiàng lái gōng shì yǐ quán huāng。

病中言怀四首

李东阳

身病何如目病难,极知昏眊胜衰残。shēn bìng hé rú mù bìng nán,jí zhī hūn mào shèng shuāi cán。
愁来强阁东门泪,老去从欹杜甫冠。chóu lái qiáng gé dōng mén lèi,lǎo qù cóng yī dù fǔ guān。
新酒纵篘仍断饮,好书虽借懒开看。xīn jiǔ zòng chōu réng duàn yǐn,hǎo shū suī jiè lǎn kāi kàn。
枕边莫道无余事,犹有诗成字未安。zhěn biān mò dào wú yú shì,yóu yǒu shī chéng zì wèi ān。

病中言怀四首

李东阳

门掩疏篱雪满池,夜寒惟有病先知。mén yǎn shū lí xuě mǎn chí,yè hán wéi yǒu bìng xiān zhī。
冰轮影薄当窗近,竹叶声稀到枕迟。bīng lún yǐng báo dāng chuāng jìn,zhú yè shēng xī dào zhěn chí。
三径业荒秋去后,十年心苦梦醒时。sān jìng yè huāng qiū qù hòu,shí nián xīn kǔ mèng xǐng shí。
一身经济元无术,医国如今合付谁?yī shēn jīng jì yuán wú shù,yī guó rú jīn hé fù shuí?

与赵梦麟诸人游甘露寺

李东阳

涧筱岩杉处处通,野寒吹雨堕空蒙。jiàn xiǎo yán shān chù chù tōng,yě hán chuī yǔ duò kōng méng。
垂藤路绕千年石,老鹤巢倾半夜风。chuí téng lù rào qiān nián shí,lǎo hè cháo qīng bàn yè fēng。
淮浦树来江口断,金陵潮落海门空。huái pǔ shù lái jiāng kǒu duàn,jīn líng cháo luò hǎi mén kōng。
关书未报三边捷,万里中原一望中。guān shū wèi bào sān biān jié,wàn lǐ zhōng yuán yī wàng zhōng。

郊行二首柬张遂逸亲家

李东阳

楼头钟鼓报新晴,又是城南一度行。lóu tóu zhōng gǔ bào xīn qíng,yòu shì chéng nán yī dù xíng。
刚得闲时身已老,未曾经处路犹生。gāng dé xián shí shēn yǐ lǎo,wèi céng jīng chù lù yóu shēng。
平沙远水如江色,落叶疏林似雨声。píng shā yuǎn shuǐ rú jiāng sè,luò yè shū lín shì yǔ shēng。
欲问郊园幽寂地,野桥山寺不知名。yù wèn jiāo yuán yōu jì dì,yě qiáo shān sì bù zhī míng。

郊行二首柬张遂逸亲家

李东阳

芒鞋随意踏青莎,一日溪头几度过。máng xié suí yì tà qīng shā,yī rì xī tóu jǐ dù guò。
高树夕阳人影乱,断桥幽涧水声多。gāo shù xī yáng rén yǐng luàn,duàn qiáo yōu jiàn shuǐ shēng duō。
思乡拟作东都赋,远俗犹闻隔院歌。sī xiāng nǐ zuò dōng dōu fù,yuǎn sú yóu wén gé yuàn gē。
不向晚凉移席坐,好怀佳赏奈君何。bù xiàng wǎn liáng yí xí zuò,hǎo huái jiā shǎng nài jūn hé。