古诗词

春雪

王弘诲

青阳方应序,素雪乍凝华。qīng yáng fāng yīng xù,sù xuě zhà níng huá。
卷幔天微肃,当轩日半遮。juǎn màn tiān wēi sù,dāng xuān rì bàn zhē。
同云含瑞彩,空雨散灵花。tóng yún hán ruì cǎi,kōng yǔ sàn líng huā。
疏霰惊先坠,繁霙喜渐加。shū xiàn jīng xiān zhuì,fán yīng xǐ jiàn jiā。
洁能欺汉扇,素岂比曹麻。jié néng qī hàn shàn,sù qǐ bǐ cáo má。
绕砌辉辉近,穿林脉脉斜。rào qì huī huī jìn,chuān lín mài mài xié。
吴盐差可办,谢絮转应夸。wú yán chà kě bàn,xiè xù zhuǎn yīng kuā。
夜色疑留月,晴光讶掩霞。yè sè yí liú yuè,qíng guāng yà yǎn xiá。
鹅翎飞琐屑,鹤发落鬖髿。é líng fēi suǒ xiè,hè fā luò sān suō。
舞宇真成眩,旋风转觉哗。wǔ yǔ zhēn chéng xuàn,xuán fēng zhuǎn jué huā。
坐时深讲席,积处烂书车。zuò shí shēn jiǎng xí,jī chù làn shū chē。
势急纷侵户,形纤巧入纱。shì jí fēn qīn hù,xíng xiān qiǎo rù shā。
才回梁苑外,还拂阴山涯。cái huí liáng yuàn wài,hái fú yīn shān yá。
太液添新水,宜春缀早葩。tài yè tiān xīn shuǐ,yí chūn zhuì zǎo pā。
苍茫银海接,缥缈玉山赊。cāng máng yín hǎi jiē,piāo miǎo yù shān shē。
珠树三千界,琼楼十万家。zhū shù sān qiān jiè,qióng lóu shí wàn jiā。
天低青失岫,江迥白沉沙。tiān dī qīng shī xiù,jiāng jiǒng bái chén shā。
历乱参梅片,联翩压麦芽。lì luàn cān méi piàn,lián piān yā mài yá。
长洲迷落雁,古木点昏鸦。zhǎng zhōu mí luò yàn,gǔ mù diǎn hūn yā。
细润沾宫草,轻寒入塞笳。xì rùn zhān gōng cǎo,qīng hán rù sāi jiā。
庭空饥鸟雀,壑冷蛰龙蛇。tíng kōng jī niǎo què,hè lěng zhé lóng shé。
秉烛能辞酒,当炉试煮茶。bǐng zhú néng cí jiǔ,dāng lú shì zhǔ chá。
妆楼情每懒,吟阁手频叉。zhuāng lóu qíng měi lǎn,yín gé shǒu pín chā。
去汉终持节,平淮始建牙。qù hàn zhōng chí jié,píng huái shǐ jiàn yá。
卧袁应有榻,访戴岂无艖。wò yuán yīng yǒu tà,fǎng dài qǐ wú chā。
千亩膏俱动,三农兆总嘉。qiān mǔ gāo jù dòng,sān nóng zhào zǒng jiā。
遗蝗知没地,滞穗想盈畲。yí huáng zhī méi dì,zhì suì xiǎng yíng shē。
客兴饶东郭,歌声陋下巴。kè xīng ráo dōng guō,gē shēng lòu xià bā。
相看聊酩酊,莫自夺纷华。xiāng kàn liáo mǐng dīng,mò zì duó fēn huá。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

别陆成叔山人

王弘诲

结束东归去,湖山数驿程。jié shù dōng guī qù,hú shān shù yì chéng。
人谁求剧孟,客岂失襧衡。rén shuí qiú jù mèng,kè qǐ shī zhǐ héng。
落日幽兰操,秋风莼菜羹。luò rì yōu lán cāo,qiū fēng chún cài gēng。
乾坤双白眼,莫浪向人横。qián kūn shuāng bái yǎn,mò làng xiàng rén héng。

孤山吊林和靖墓

王弘诲

霞光低叠浪,暝色送回桡。xiá guāng dī dié làng,míng sè sòng huí ráo。
宛转沿孤屿,苍茫过断桥。wǎn zhuǎn yán gū yǔ,cāng máng guò duàn qiáo。
衔杯千刹出,迎艇万峰朝。xián bēi qiān shā chū,yíng tǐng wàn fēng cháo。
梅鹤怀高隐,幽魂何处招。méi hè huái gāo yǐn,yōu hún hé chù zhāo。

舟次逢黄白仲山人

王弘诲

不见黄生久,凄其国士心。bù jiàn huáng shēng jiǔ,qī qí guó shì xīn。
笼鹅谁换帖,放鹤我同吟。lóng é shuí huàn tiē,fàng hè wǒ tóng yín。
短褐怀中玉,清徽物外音。duǎn hè huái zhōng yù,qīng huī wù wài yīn。
千秋吾道在,倾盖一披襟。qiān qiū wú dào zài,qīng gài yī pī jīn。

舟次逢黄白仲山人

王弘诲

何地裾堪曳,秋风铗尚弹。hé dì jū kān yè,qiū fēng jiá shàng dàn。
畏途为客苦,薄俗向人难。wèi tú wèi kè kǔ,báo sú xiàng rén nán。
湖海交犹在,乾坤兴未阑。hú hǎi jiāo yóu zài,qián kūn xīng wèi lán。
夜深牛斗气,时傍匣中寒。yè shēn niú dòu qì,shí bàng xiá zhōng hán。

人日

王弘诲

春风来上苑,宫柳渐回青。chūn fēng lái shàng yuàn,gōng liǔ jiàn huí qīng。
帝里逢人日,天涯自客星。dì lǐ féng rén rì,tiān yá zì kè xīng。
勋名频览镜,岁月几看蓂。xūn míng pín lǎn jìng,suì yuè jǐ kàn míng。
寂寞怜杨子,谈玄独著经。jì mò lián yáng zi,tán xuán dú zhù jīng。

题壮游册赠袁上舍

王弘诲

尚平婚嫁毕,京洛意如何。shàng píng hūn jià bì,jīng luò yì rú hé。
雪里高人卧,风前壮士歌。xuě lǐ gāo rén wò,fēng qián zhuàng shì gē。
乾坤双短剑,湖海一行窝。qián kūn shuāng duǎn jiàn,hú hǎi yī xíng wō。
期尔黄金伴,宁须醉薜萝。qī ěr huáng jīn bàn,níng xū zuì bì luó。

读书春夜

王弘诲

视草春初静,燃藜夜欲分。shì cǎo chūn chū jìng,rán lí yè yù fēn。
开轩留月影,卷幔动星文。kāi xuān liú yuè yǐng,juǎn màn dòng xīng wén。
答客怜方朔,谈奇忆子云。dá kè lián fāng shuò,tán qí yì zi yún。
浮生徒扰扰,壮志愧前闻。fú shēng tú rǎo rǎo,zhuàng zhì kuì qián wén。

蛛网

王弘诲

结构当檐近,垂丝送喜频。jié gòu dāng yán jìn,chuí sī sòng xǐ pín。
摇风轻幔动,缀露细珠新。yáo fēng qīng màn dòng,zhuì lù xì zhū xīn。
罗网机先物,经纶巧称身。luó wǎng jī xiān wù,jīng lún qiǎo chēng shēn。
独怜行役处,离思感东人。dú lián xíng yì chù,lí sī gǎn dōng rén。

赋夹竹桃

王弘诲

夹竹称桃树,当轩花几丛。jiā zhú chēng táo shù,dāng xuān huā jǐ cóng。
漪漪时间绿,灼灼半舒红。yī yī shí jiān lǜ,zhuó zhuó bàn shū hóng。
裛泪含朝雨,浓妆媚晚风。yì lèi hán cháo yǔ,nóng zhuāng mèi wǎn fēng。
东君无限意,点缀不言中。dōng jūn wú xiàn yì,diǎn zhuì bù yán zhōng。

赋夹竹桃

王弘诲

别馆多奇卉,幽香此更嘉。bié guǎn duō qí huì,yōu xiāng cǐ gèng jiā。
咏桃宜辨叶,看作未应花。yǒng táo yí biàn yè,kàn zuò wèi yīng huā。
丽色当人近,娇姿拂槛斜。lì sè dāng rén jìn,jiāo zī fú kǎn xié。
芳菲怜渐暮,为尔驻年华。fāng fēi lián jiàn mù,wèi ěr zhù nián huá。

闻琼乱

王弘诲

远道炎荒外,孤城大海中。yuǎn dào yán huāng wài,gū chéng dà hǎi zhōng。
艰危四面敌,离乱九家空。jiān wēi sì miàn dí,lí luàn jiǔ jiā kōng。
汉柱天犹隔,秦台路未通。hàn zhù tiān yóu gé,qín tái lù wèi tōng。
请缨何日遂,壮志抱终童。qǐng yīng hé rì suì,zhuàng zhì bào zhōng tóng。

闻琼乱

王弘诲

寇乱今尤甚,虔刘遍里闾。kòu luàn jīn yóu shén,qián liú biàn lǐ lǘ。
长驱过建水,白昼入郊墟。zhǎng qū guò jiàn shuǐ,bái zhòu rù jiāo xū。
威劫千人废,时平百计疏。wēi jié qiān rén fèi,shí píng bǎi jì shū。
故园溪畔路,消息近何如。gù yuán xī pàn lù,xiāo xī jìn hé rú。

同陈仁甫郊行

王弘诲

芳郊望不极,暇日正销忧。fāng jiāo wàng bù jí,xiá rì zhèng xiāo yōu。
并是天边侣,而能物外游。bìng shì tiān biān lǚ,ér néng wù wài yóu。
远山含树断,一水抱城浮。yuǎn shān hán shù duàn,yī shuǐ bào chéng fú。
日暮思乡处,浮云隔海陬。rì mù sī xiāng chù,fú yún gé hǎi zōu。

月夜听友人弹琴

王弘诲

爱尔翩翩者,朱弦月下闻。ài ěr piān piān zhě,zhū xián yuè xià wén。
新声含涧水,逸响递流云。xīn shēng hán jiàn shuǐ,yì xiǎng dì liú yún。
为解幽人意,何妨夜漏分。wèi jiě yōu rén yì,hé fáng yè lòu fēn。
广陵怜绝代,聊此挹清芬。guǎng líng lián jué dài,liáo cǐ yì qīng fēn。

长安步月

王弘诲

禁漏传宵迥,天街占月多。jìn lòu chuán xiāo jiǒng,tiān jiē zhàn yuè duō。
澄光团玉魄,寒影泻金河。chéng guāng tuán yù pò,hán yǐng xiè jīn hé。
圆缺时难定,浮沉岁屡过。yuán quē shí nán dìng,fú chén suì lǚ guò。
揽衣成独啸,数问夜如何。lǎn yī chéng dú xiào,shù wèn yè rú hé。
4351234567»