古诗词

丘园歌为少司成王师竹题

王弘诲

谁从城市理丘壑,三径园林小负郭。shuí cóng chéng shì lǐ qiū hè,sān jìng yuán lín xiǎo fù guō。
锦川瞥见堕芙蓉,英岭俄令混沌凿。jǐn chuān piē jiàn duò fú róng,yīng lǐng é lìng hùn dùn záo。
神鳌顶上峙三山,巨灵掌中擘五岳。shén áo dǐng shàng zhì sān shān,jù líng zhǎng zhōng bāi wǔ yuè。
丰隆夜策雨师来,青天一面玄冥开。fēng lóng yè cè yǔ shī lái,qīng tiān yī miàn xuán míng kāi。
摇曳长虹跨碧水,轮菌玫瑰绣苍苔。yáo yè zhǎng hóng kuà bì shuǐ,lún jūn méi guī xiù cāng tái。
绿竹森森敞亭榭,白云片片落樽罍。lǜ zhú sēn sēn chǎng tíng xiè,bái yún piàn piàn luò zūn léi。
六月林间疑积雪,虚牖明窗自皎洁。liù yuè lín jiān yí jī xuě,xū yǒu míng chuāng zì jiǎo jié。
静处常焚百合香,经行时采三花襭。jìng chù cháng fén bǎi hé xiāng,jīng xíng shí cǎi sān huā xié。
重岚千仞起眉端,飞流十道沫如屑。zhòng lán qiān rèn qǐ méi duān,fēi liú shí dào mò rú xiè。
若有人兮冠嵯峨,被薜荔兮带女萝。ruò yǒu rén xī guān cuó é,bèi bì lì xī dài nǚ luó。
户内烟霞聊稳卧,倒屣招邀日相过。hù nèi yān xiá liáo wěn wò,dào xǐ zhāo yāo rì xiāng guò。
以兹搆楼字见贤,贤首高人踞上座。yǐ zī gòu lóu zì jiàn xián,xián shǒu gāo rén jù shàng zuò。
座上琼编护绛纱,胸中五色烂云霞。zuò shàng qióng biān hù jiàng shā,xiōng zhōng wǔ sè làn yún xiá。
邺侯癖书藏满架,惠子多方陈五车。yè hóu pǐ shū cáng mǎn jià,huì zi duō fāng chén wǔ chē。
别有萧斋仅环堵,别有丈室拟净土。bié yǒu xiāo zhāi jǐn huán dǔ,bié yǒu zhàng shì nǐ jìng tǔ。
酒徒至此且踌躇,瞿昙老子闲挥麈。jiǔ tú zhì cǐ qiě chóu chú,qú tán lǎo zi xián huī zhǔ。
主人翱翔翰墨林,许身已比双南金。zhǔ rén áo xiáng hàn mò lín,xǔ shēn yǐ bǐ shuāng nán jīn。
孤槎奉使华阳里,雄词扬马相浸淫。gū chá fèng shǐ huá yáng lǐ,xióng cí yáng mǎ xiāng jìn yín。
三吴豪士俱辟易,鞭挞中原无坚敌。sān wú háo shì jù pì yì,biān tà zhōng yuán wú jiān dí。
鼎食不系鸿鹄心,垂天曾息鲲鹏翼。dǐng shí bù xì hóng gǔ xīn,chuí tiān céng xī kūn péng yì。
拄颊桐山佛顶茔,浮杯浉水鸭头绿。zhǔ jiá tóng shān fú dǐng yíng,fú bēi shī shuǐ yā tóu lǜ。
壶中浮丘天地宽,杖底卢敖寰宇窄。hú zhōng fú qiū tiān dì kuān,zhàng dǐ lú áo huán yǔ zhǎi。
买断春风费几钱,何须踏遍长安陌。mǎi duàn chūn fēng fèi jǐ qián,hé xū tà biàn zhǎng ān mò。
长安使者传尺书,不分幽人解玉鱼。zhǎng ān shǐ zhě chuán chǐ shū,bù fēn yōu rén jiě yù yú。
簪笔来承金马诏,骊驹为驾蒲轮车。zān bǐ lái chéng jīn mǎ zhào,lí jū wèi jià pú lún chē。
主人嗒尔谢山灵,猿鹤相猜鸥鸟惊。zhǔ rén dā ěr xiè shān líng,yuán hè xiāng cāi ōu niǎo jīng。
猿鹤亦莫猜,鸥鸟亦莫惊。yuán hè yì mò cāi,ōu niǎo yì mò jīng。
清泉白石稔天性,朝市金门寄隐沦。qīng quán bái shí rěn tiān xìng,cháo shì jīn mén jì yǐn lún。
君不见王先生廿载文章海内名,但道汉廷登三事,还长辟雍称五更。jūn bù jiàn wáng xiān shēng niàn zài wén zhāng hǎi nèi míng,dàn dào hàn tíng dēng sān shì,hái zhǎng pì yōng chēng wǔ gèng。
群衿坐拥门如水,疏槐寂寂鸣新莺。qún jīn zuò yōng mén rú shuǐ,shū huái jì jì míng xīn yīng。
主人澹泊长如此,何必丘园老岁星。zhǔ rén dàn pō zhǎng rú cǐ,hé bì qiū yuán lǎo suì xīng。
我披丘园图,我歌丘园曲。wǒ pī qiū yuán tú,wǒ gē qiū yuán qū。
衡山山房四壁云,卧龙岗头数椽屋,至今千载留芳躅。héng shān shān fáng sì bì yún,wò lóng gǎng tóu shù chuán wū,zhì jīn qiān zài liú fāng zhú。
平泉花木徒纷纷,埋没尘埃走狐鹿。píng quán huā mù tú fēn fēn,mái méi chén āi zǒu hú lù。
终陪温树拂袖归,寄语丘园暂绾毂。zhōng péi wēn shù fú xiù guī,jì yǔ qiū yuán zàn wǎn gǔ。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

翠岩

王弘诲

苍翠似经娲后炼,昂藏肯受秦王鞭。cāng cuì shì jīng wā hòu liàn,áng cáng kěn shòu qín wáng biān。
岩瞻壁立风尘表,端笏谁当拜米颠。yán zhān bì lì fēng chén biǎo,duān hù shuí dāng bài mǐ diān。

游南华寺

王弘诲

几载斋心学上乘,入门觉路羡初登。jǐ zài zhāi xīn xué shàng chéng,rù mén jué lù xiàn chū dēng。
梦回欲解无生义,犹愧曹溪一宿僧。mèng huí yù jiě wú shēng yì,yóu kuì cáo xī yī sù sēng。

放生玳瑁

王弘诲

文身介族赋形殊,斗水焉能豢尔躯。wén shēn jiè zú fù xíng shū,dòu shuǐ yān néng huàn ěr qū。
沧海放生吾意足,报恩何敢望明珠。cāng hǎi fàng shēng wú yì zú,bào ēn hé gǎn wàng míng zhū。

题大鉴像

王弘诲

葱岭传衣振钵龙,一花五叶衍南宗。cōng lǐng chuán yī zhèn bō lóng,yī huā wǔ yè yǎn nán zōng。
慈帆不尽空中相,觉海谁图镜里容。cí fān bù jǐn kōng zhōng xiāng,jué hǎi shuí tú jìng lǐ róng。

对菊

王弘诲

粲粲金英美可餐,九秋风露与清寒。càn càn jīn yīng měi kě cān,jiǔ qiū fēng lù yǔ qīng hán。
多情似与诗人约,一夜丛开满药栏。duō qíng shì yǔ shī rén yuē,yī yè cóng kāi mǎn yào lán。

晓发龙江阁和松波太宰赠行韵

王弘诲

晓日河梁促去舟,离情南系水东流。xiǎo rì hé liáng cù qù zhōu,lí qíng nán xì shuǐ dōng liú。
白门回首青山隔,只有江声似鹭州。bái mén huí shǒu qīng shān gé,zhǐ yǒu jiāng shēng shì lù zhōu。

懒融祖师堂二首

王弘诲

为爱幽栖谒慧公,庄严色相半空中。wèi ài yōu qī yè huì gōng,zhuāng yán sè xiāng bàn kōng zhōng。
人间底事堪忙甚,一到堂前意已融。rén jiān dǐ shì kān máng shén,yī dào táng qián yì yǐ róng。

懒融祖师堂二首

王弘诲

一春阮籍似猖狂,放迹空门学隐墙。yī chūn ruǎn jí shì chāng kuáng,fàng jì kōng mén xué yǐn qiáng。
不尽西来传度意,个中疏懒味先尝。bù jǐn xī lái chuán dù yì,gè zhōng shū lǎn wèi xiān cháng。

王昭君辞

王弘诲

惊沙乱雪下阴山,憔悴胡天几日还。jīng shā luàn xuě xià yīn shān,qiáo cuì hú tiān jǐ rì hái。
纵使君王怜念妾,归来应减旧红颜。zòng shǐ jūn wáng lián niàn qiè,guī lái yīng jiǎn jiù hóng yán。

王昭君辞

王弘诲

纨扇秋风怨未消,长门明月望空遥。wán shàn qiū fēng yuàn wèi xiāo,zhǎng mén míng yuè wàng kōng yáo。
人生失意无南北,何必天涯叹寂寥。rén shēng shī yì wú nán běi,hé bì tiān yá tàn jì liáo。

王昭君辞

王弘诲

纵杀毛延可奈何,无缘对面几磋砣。zòng shā máo yán kě nài hé,wú yuán duì miàn jǐ cuō tuó。
古来红粉翻嗟怨,算来不赂画工多。gǔ lái hóng fěn fān jiē yuàn,suàn lái bù lù huà gōng duō。

游烂柯山

王弘诲

世事由来一局棋,千秋得失几人知。shì shì yóu lái yī jú qí,qiān qiū dé shī jǐ rén zhī。
直从弹指观无著,翻笑柯仙领悟迟。zhí cóng dàn zhǐ guān wú zhù,fān xiào kē xiān lǐng wù chí。

孔剑锋种种幻术而尤精推数学能道人心上事历历不爽若有鬼神通之书此问之二首

王弘诲

纷纷幻术解人颐,游意神通更出奇。fēn fēn huàn shù jiě rén yí,yóu yì shén tōng gèng chū qí。
我有三心寻不得,问君何处可前知。wǒ yǒu sān xīn xún bù dé,wèn jūn hé chù kě qián zhī。

孔剑锋种种幻术而尤精推数学能道人心上事历历不爽若有鬼神通之书此问之二首

王弘诲

安心久矣破支离,一笑犹堪对偃师。ān xīn jiǔ yǐ pò zhī lí,yī xiào yóu kān duì yǎn shī。
山鬼料应侏俩辨,可能猜就老夫诗。shān guǐ liào yīng zhū liǎ biàn,kě néng cāi jiù lǎo fū shī。

赠楼医怀川

王弘诲

君卿能读父书成,肘后清言四坐倾。jūn qīng néng dú fù shū chéng,zhǒu hòu qīng yán sì zuò qīng。
自是王侯求识面,争教女子不知名。zì shì wáng hóu qiú shí miàn,zhēng jiào nǚ zi bù zhī míng。