古诗词

观虎行

王弘诲

我闻虎为百兽尊,长啸风声振林木。wǒ wén hǔ wèi bǎi shòu zūn,zhǎng xiào fēng shēng zhèn lín mù。
冯妇往矣卞庄远,谁哉致此驰京国。féng fù wǎng yǐ biàn zhuāng yuǎn,shuí zāi zhì cǐ chí jīng guó。
国中观者日旁午,传闻贡自汝王府。guó zhōng guān zhě rì páng wǔ,chuán wén gòng zì rǔ wáng fǔ。
朝来策马出郊原,奇绝此生称快睹。cháo lái cè mǎ chū jiāo yuán,qí jué cǐ shēng chēng kuài dǔ。
彩茵文槛双阑干,苑门守者皆中官。cǎi yīn wén kǎn shuāng lán gàn,yuàn mén shǒu zhě jiē zhōng guān。
日食一羊未为乐,咆吼直欲趋巑岏。rì shí yī yáng wèi wèi lè,páo hǒu zhí yù qū cuán wán。
目光悬镜蹻难狎,张牙奋爪试骄踏。mù guāng xuán jìng juē nán xiá,zhāng yá fèn zhǎo shì jiāo tà。
蓄威尚有负嵎势,一怒千人为废怯。xù wēi shàng yǒu fù yú shì,yī nù qiān rén wèi fèi qiè。
豢养不知今几春,猛悍牢笼当已驯。huàn yǎng bù zhī jīn jǐ chūn,měng hàn láo lóng dāng yǐ xùn。
御此或有黄公术,化后孰辨牛哀身。yù cǐ huò yǒu huáng gōng shù,huà hòu shú biàn niú āi shēn。
间关水陆渺何许,置身直拟上林里。jiān guān shuǐ lù miǎo hé xǔ,zhì shēn zhí nǐ shàng lín lǐ。
络绎应飞传道尘,光荣二鸟宁堪比。luò yì yīng fēi chuán dào chén,guāng róng èr niǎo níng kān bǐ。
帝阍可望不可呼,欲献不献还踌躇。dì hūn kě wàng bù kě hū,yù xiàn bù xiàn hái chóu chú。
逍遥未及轩中鹤,局蹐宁如辕下驹。xiāo yáo wèi jí xuān zhōng hè,jú jí níng rú yuán xià jū。
异物圣世匪所玩,养虎况复自遗患。yì wù shèng shì fěi suǒ wán,yǎng hǔ kuàng fù zì yí huàn。
旅獒谁续宝贤书,天马谩侈清庙赞。lǚ áo shuí xù bǎo xián shū,tiān mǎ mán chǐ qīng miào zàn。
君不见凤凰来郊麟在薮,虎豹长驱远中土。jūn bù jiàn fèng huáng lái jiāo lín zài sǒu,hǔ bào zhǎng qū yuǎn zhōng tǔ。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

无题

王弘诲

侍立樽前粉黛香,阳台飞梦到襄王。shì lì zūn qián fěn dài xiāng,yáng tái fēi mèng dào xiāng wáng。
使君自有闲情赋,不为司空错断肠。shǐ jūn zì yǒu xián qíng fù,bù wèi sī kōng cuò duàn cháng。

无题

王弘诲

芙蓉帐暖燕双栖,杨柳风凉莺语迷。fú róng zhàng nuǎn yàn shuāng qī,yáng liǔ fēng liáng yīng yǔ mí。
娇傍海棠春睡足,娥眉偏向楚宫低。jiāo bàng hǎi táng chūn shuì zú,é méi piān xiàng chǔ gōng dī。

闻蝉

王弘诲

曾闻清介饮琼浆,更听寒声急可伤。céng wén qīng jiè yǐn qióng jiāng,gèng tīng hán shēng jí kě shāng。
谩道绿杨深处隐,也应回首顾螳螂。mán dào lǜ yáng shēn chù yǐn,yě yīng huí shǒu gù táng láng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

藕花洲上感飘蓬,依约残妆媚晚风。ǒu huā zhōu shàng gǎn piāo péng,yī yuē cán zhuāng mèi wǎn fēng。
何事轻盈还照步,西方生处水晶宫。hé shì qīng yíng hái zhào bù,xī fāng shēng chù shuǐ jīng gōng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

烟波荡漾莫愁湖,人去台荒月影孤。yān bō dàng yàng mò chóu hú,rén qù tái huāng yuè yǐng gū。
悔比嫦娥应记取,封侯较羿不如夫。huǐ bǐ cháng é yīng jì qǔ,fēng hóu jiào yì bù rú fū。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

山拥云屏似九疑,行人下马问洪祠。shān yōng yún píng shì jiǔ yí,xíng rén xià mǎ wèn hóng cí。
鹧鸪声里琼台暮,黯淡千秋两地思。zhè gū shēng lǐ qióng tái mù,àn dàn qiān qiū liǎng dì sī。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

季子坡翁怀古间,松楸石窦水潺湲。jì zi pō wēng huái gǔ jiān,sōng qiū shí dòu shuǐ chán yuán。
源源本本钟情处,家在泉南第几山。yuán yuán běn běn zhōng qíng chù,jiā zài quán nán dì jǐ shān。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

盈盈秋水恍银河,登泛时随八月槎。yíng yíng qiū shuǐ huǎng yín hé,dēng fàn shí suí bā yuè chá。
织女支机君莫问,人间往事已蹉跎。zhī nǚ zhī jī jūn mò wèn,rén jiān wǎng shì yǐ cuō tuó。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

年年黍稷纪惟馨,布谷催农尽日听。nián nián shǔ jì jì wéi xīn,bù gǔ cuī nóng jǐn rì tīng。
寂寞一区香火地,千秋血食飨岩扃。jì mò yī qū xiāng huǒ dì,qiān qiū xuè shí xiǎng yán jiōng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

长虹卷瀑雨花飘,缑岭从谁听玉箫。zhǎng hóng juǎn pù yǔ huā piāo,gōu lǐng cóng shuí tīng yù xiāo。
千载琼浆何处捧,空疑仙子度蓝桥。qiān zài qióng jiāng hé chù pěng,kōng yí xiān zi dù lán qiáo。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

洞口斜阳海气蒸,茫茫宇宙想神凝。dòng kǒu xié yáng hǎi qì zhēng,máng máng yǔ zhòu xiǎng shén níng。
境非吾土终惆怅,不见温陵见万陵。jìng fēi wú tǔ zhōng chóu chàng,bù jiàn wēn líng jiàn wàn líng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

游魂嬴惠两相依,徙倚层峦吊落晖。yóu hún yíng huì liǎng xiāng yī,xǐ yǐ céng luán diào luò huī。
千载彭殇一抔土,牛山何必泪沾衣。qiān zài péng shāng yī póu tǔ,niú shān hé bì lèi zhān yī。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

石门幽鸟语关关,仙子游踪不可攀。shí mén yōu niǎo yǔ guān guān,xiān zi yóu zōng bù kě pān。
总为伤情无尽处,年年合浦叶飞还。zǒng wèi shāng qíng wú jǐn chù,nián nián hé pǔ yè fēi hái。

燕子楼

王弘诲

为忆青楼春望违,美人应泣燕于飞。wèi yì qīng lóu chūn wàng wéi,měi rén yīng qì yàn yú fēi。
可怜红粉俱销尽,不见人归见燕归。kě lián hóng fěn jù xiāo jǐn,bù jiàn rén guī jiàn yàn guī。

黄楼

王弘诲

澶涧无复昔年流,厌胜城东事已休。chán jiàn wú fù xī nián liú,yàn shèng chéng dōng shì yǐ xiū。
惟有寓公留胜迹,至今烟景尚黄楼。wéi yǒu yù gōng liú shèng jì,zhì jīn yān jǐng shàng huáng lóu。