古诗词

与戴宫允高太史赏雪中白菊即席赋得角字

王弘诲

玉龙昨夜奋鳞角,阴风玄云兢摧剥。yù lóng zuó yè fèn lín jiǎo,yīn fēng xuán yún jīng cuī bō。
晓来万卉总凋零,东篱秋色犹含璞。xiǎo lái wàn huì zǒng diāo líng,dōng lí qiū sè yóu hán pú。
彩栏相倚斗轻盈,素质香肌炫奇卓。cǎi lán xiāng yǐ dòu qīng yíng,sù zhì xiāng jī xuàn qí zhuó。
恍如细粉傅明妆,复似飞琼出新琢。huǎng rú xì fěn fù míng zhuāng,fù shì fēi qióng chū xīn zuó。
乘兴山阴客正过,探杯彭泽聊为乐。chéng xīng shān yīn kè zhèng guò,tàn bēi péng zé liáo wèi lè。
君不见东园桃李春已残,蝶眠蜂老莺收啄。jūn bù jiàn dōng yuán táo lǐ chūn yǐ cán,dié mián fēng lǎo yīng shōu zhuó。
岁晚凌霜意态多,此情惟有寒梅觉。suì wǎn líng shuāng yì tài duō,cǐ qíng wéi yǒu hán méi jué。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

重游环翠堂

王弘诲

花底传杯心事闲,清斋时听鸟间关。huā dǐ chuán bēi xīn shì xián,qīng zhāi shí tīng niǎo jiān guān。
沿阶荔子红堪摘,绕槛芭蕉翠自环。yán jiē lì zi hóng kān zhāi,rào kǎn bā jiāo cuì zì huán。
感旧转因怜白发,倦游翻觉喜青山。gǎn jiù zhuǎn yīn lián bái fā,juàn yóu fān jué xǐ qīng shān。
相逢未可轻相负,回首风云兴未悭。xiāng féng wèi kě qīng xiāng fù,huí shǒu fēng yún xīng wèi qiān。

桂树

王弘诲

庭中有桂树,幽香向人发。tíng zhōng yǒu guì shù,yōu xiāng xiàng rén fā。
何处觅瑶台,开帘坐秋月。hé chù mì yáo tái,kāi lián zuò qiū yuè。

桂树

王弘诲

高干丛丛起,修枝袅袅垂。gāo gàn cóng cóng qǐ,xiū zhī niǎo niǎo chuí。
个中清隐意,不令小山知。gè zhōng qīng yǐn yì,bù lìng xiǎo shān zhī。

桂树

王弘诲

偃蹇凌秋色,芳菲送晚花。yǎn jiǎn líng qiū sè,fāng fēi sòng wǎn huā。
殷勤谢桃李,何处竞春华。yīn qín xiè táo lǐ,hé chù jìng chūn huá。

桂树

王弘诲

种岂依云碧,栽非傍日红。zhǒng qǐ yī yún bì,zāi fēi bàng rì hóng。
吴刚休错认,生意任秋风。wú gāng xiū cuò rèn,shēng yì rèn qiū fēng。

题画

王弘诲

溪上迷秦洞,天边窃汉儿。xī shàng mí qín dòng,tiān biān qiè hàn ér。
无言谁得似,惭谢论功时。wú yán shuí dé shì,cán xiè lùn gōng shí。

题画

王弘诲

丹脸横墙出,红妆拂地垂。dān liǎn héng qiáng chū,hóng zhuāng fú dì chuí。
春风多少意,尽入曲江枝。chūn fēng duō shǎo yì,jǐn rù qū jiāng zhī。

题画

王弘诲

盛夏丹葩艳,高秋玉粒滋。shèng xià dān pā yàn,gāo qiū yù lì zī。
殷勤尚含祝,惟许魏收知。yīn qín shàng hán zhù,wéi xǔ wèi shōu zhī。

题画

王弘诲

着雨靓浓妆,含风散清馥。zhe yǔ jìng nóng zhuāng,hán fēng sàn qīng fù。
舞蝶谩翻翻,花神睡未足。wǔ dié mán fān fān,huā shén shuì wèi zú。

题画

王弘诲

翠叶卷轻烟,素葩乱寒雪。cuì yè juǎn qīng yān,sù pā luàn hán xuě。
江头杜甫吟,相看斗幽绝。jiāng tóu dù fǔ yín,xiāng kàn dòu yōu jué。

题画

王弘诲

国色原无匹,天香况出群。guó sè yuán wú pǐ,tiān xiāng kuàng chū qún。
洛阳春一种,犹值五千文。luò yáng chūn yī zhǒng,yóu zhí wǔ qiān wén。

黄龙潭

王弘诲

庐山涧底泉,处处鸣寒玉。lú shān jiàn dǐ quán,chù chù míng hán yù。
惟有黄龙潭,龙兴沛膏泽。wéi yǒu huáng lóng tán,lóng xīng pèi gāo zé。

梅花帐

王弘诲

清斋借榻眠,素幌生寒色。qīng zhāi jiè tà mián,sù huǎng shēng hán sè。
忽惊大庾来,梦断梅花雪。hū jīng dà yǔ lái,mèng duàn méi huā xuě。

惠山泉

王弘诲

绕槛俯清泉,泉光隐寒镜。rào kǎn fǔ qīng quán,quán guāng yǐn hán jìng。
聊此拭尘缨,一寄沧浪兴。liáo cǐ shì chén yīng,yī jì cāng làng xīng。

惠山泉

王弘诲

处处品泉流,争名不相下。chù chù pǐn quán liú,zhēng míng bù xiāng xià。
岂无幽涧中,清恐人知者。qǐ wú yōu jiàn zhōng,qīng kǒng rén zhī zhě。