古诗词

题群龙图

王弘诲

吁嗟真龙不可见,人间画龙犹争羡。xū jiē zhēn lóng bù kě jiàn,rén jiān huà lóng yóu zhēng xiàn。
倏忽纵横如有神,咫尺沧溟浮素练。shū hū zòng héng rú yǒu shén,zhǐ chǐ cāng míng fú sù liàn。
俨然耸壑昂青霄,冲波拔浪江天高。yǎn rán sǒng hè áng qīng xiāo,chōng bō bá làng jiāng tiān gāo。
巉岩同禀至阳粹,峥嵘头角出洪涛。chán yán tóng bǐng zhì yáng cuì,zhēng róng tóu jiǎo chū hóng tāo。
一龙翘首扬其鬐,奋身直上拿空虚。yī lóng qiào shǒu yáng qí qí,fèn shēn zhí shàng ná kōng xū。
一龙曳尾出渊沄,回身转脊何逶迤。yī lóng yè wěi chū yuān yún,huí shēn zhuǎn jí hé wēi yí。
三三两两峙相探,含珠吸水风沙暗。sān sān liǎng liǎng zhì xiāng tàn,hán zhū xī shuǐ fēng shā àn。
是时元气湿蒙蒙,河海漭沆山泽通。shì shí yuán qì shī méng méng,hé hǎi mǎng hàng shān zé tōng。
禹门天地云雾里,白昼雷霆行地中。yǔ mén tiān dì yún wù lǐ,bái zhòu léi tíng xíng dì zhōng。
嗟呼神物变化不可穷,胡为酒酣相视不改容。jiē hū shén wù biàn huà bù kě qióng,hú wèi jiǔ hān xiāng shì bù gǎi róng。
乃知丹青巧为此,潜以翰墨偷天功。nǎi zhī dān qīng qiǎo wèi cǐ,qián yǐ hàn mò tōu tiān gōng。
君不见紫云墨龙绕帝阈,笃生真主符乾祝。jūn bù jiàn zǐ yún mò lóng rào dì yù,dǔ shēng zhēn zhǔ fú qián zhù。
夜来黄袍军中呼,横戈中原如破竹。yè lái huáng páo jūn zhōng hū,héng gē zhōng yuán rú pò zhú。
又不见南阳卧龙起草中,三顾益州隆准公。yòu bù jiàn nán yáng wò lóng qǐ cǎo zhōng,sān gù yì zhōu lóng zhǔn gōng。
八阵图开扶汉鼎,指挥吴魏分雄雌。bā zhèn tú kāi fú hàn dǐng,zhǐ huī wú wèi fēn xióng cí。
云龙际会原非偶,攀鳞附翼古来有。yún lóng jì huì yuán fēi ǒu,pān lín fù yì gǔ lái yǒu。
只今鱼水幸相逢,天上夔龙自先后。zhǐ jīn yú shuǐ xìng xiāng féng,tiān shàng kuí lóng zì xiān hòu。
我闻好龙称叶公,真龙闻之降其宫。wǒ wén hǎo lóng chēng yè gōng,zhēn lóng wén zhī jiàng qí gōng。
近来画者洞微子,神龙现相来相从。jìn lái huà zhě dòng wēi zi,shén lóng xiàn xiāng lái xiāng cóng。
精诚感通理或有,劝君着意为点瞳。jīng chéng gǎn tōng lǐ huò yǒu,quàn jūn zhe yì wèi diǎn tóng。
会须一夜破壁去,九天霖雨霈苍穹。huì xū yī yè pò bì qù,jiǔ tiān lín yǔ pèi cāng qióng。

王弘诲

明广东琼州定安人,字少传,号忠铭。嘉靖四十四年进士。选庶吉士,官至南京礼部尚书。初释褐,值海瑞廷杖下诏狱,力调护之。张居正当国,作《火树篇》、《春雪歌》以讽。有《天池草》、《尚友堂稿》。 王弘诲的作品>>

猜您喜欢

临溪书院

王弘诲

门巷时通车马,江湖远隔市朝。mén xiàng shí tōng chē mǎ,jiāng hú yuǎn gé shì cháo。
满地桑麻鸟雀,几家烟火渔樵。mǎn dì sāng má niǎo què,jǐ jiā yān huǒ yú qiáo。

临溪书院

王弘诲

山色金鸡缭绕,水声文笔潺湲。shān sè jīn jī liáo rào,shuǐ shēng wén bǐ chán yuán。
藜杖频窥草阁,酒家遥指花村。lí zhàng pín kuī cǎo gé,jiǔ jiā yáo zhǐ huā cūn。

临溪书院

王弘诲

水兰陂上花坞,杨柳渡头酒铛。shuǐ lán bēi shàng huā wù,yáng liǔ dù tóu jiǔ dāng。
赋就美人赤壁,歌听孺子沧浪。fù jiù měi rén chì bì,gē tīng rú zi cāng làng。

临溪书院

王弘诲

烟雨行踪雀舫,江湖心事鸥矶。yān yǔ xíng zōng què fǎng,jiāng hú xīn shì ōu jī。
渔父一竿钓艇,牧童三尺蓑衣。yú fù yī gān diào tǐng,mù tóng sān chǐ suō yī。

隐居

王弘诲

九万北溟羽翮,八千南楚春秋。jiǔ wàn běi míng yǔ hé,bā qiān nán chǔ chūn qiū。
寸舌常扪在否,微躯此外何求。cùn shé cháng mén zài fǒu,wēi qū cǐ wài hé qiú。

隐居

王弘诲

出世金仙大意,还丹玉诀真诠。chū shì jīn xiān dà yì,hái dān yù jué zhēn quán。
樗栎幸逃大匝,支离自保天年。chū lì xìng táo dà zā,zhī lí zì bǎo tiān nián。

隐居

王弘诲

梦境翻为觉境,酡颜自保衰颜。mèng jìng fān wèi jué jìng,tuó yán zì bǎo shuāi yán。
大隐聊同小隐,闭关顿悟开关。dà yǐn liáo tóng xiǎo yǐn,bì guān dùn wù kāi guān。

隐居

王弘诲

休休知足忍辱,咄咄怪事书空。xiū xiū zhī zú rěn rǔ,duō duō guài shì shū kōng。
答客堪同曼倩,解嘲漫拟扬雄。dá kè kān tóng màn qiàn,jiě cháo màn nǐ yáng xióng。

隐居

王弘诲

荣名沧海浮沤,光阴白驹过客。róng míng cāng hǎi fú ōu,guāng yīn bái jū guò kè。
何须畏人骄人,惟有自适其适。hé xū wèi rén jiāo rén,wéi yǒu zì shì qí shì。

隐居

王弘诲

得丧此生喻马,姓名与世呼牛。dé sàng cǐ shēng yù mǎ,xìng míng yǔ shì hū niú。
栩栩庄生蝴蝶,悠悠飘瓦虚舟。xǔ xǔ zhuāng shēng hú dié,yōu yōu piāo wǎ xū zhōu。

隐居

王弘诲

刘伶用酒止酒,渊明作诗戒诗。liú líng yòng jiǔ zhǐ jiǔ,yuān míng zuò shī jiè shī。
到处有乡称醉,逢人问叟名痴。dào chù yǒu xiāng chēng zuì,féng rén wèn sǒu míng chī。

海田道中

王弘诲

远树依微极浦,清溪宛转长堤。yuǎn shù yī wēi jí pǔ,qīng xī wǎn zhuǎn zhǎng dī。
杏花村里寻醉,桃洞人家欲迷。xìng huā cūn lǐ xún zuì,táo dòng rén jiā yù mí。

海田道中

王弘诲

烟笼近浦沙白,雨急长溪水浑。yān lóng jìn pǔ shā bái,yǔ jí zhǎng xī shuǐ hún。
一夜江头潮满,钓船撑到柴门。yī yè jiāng tóu cháo mǎn,diào chuán chēng dào chái mén。

海田道中

王弘诲

绿树孤村几点,平田沙屿一方。lǜ shù gū cūn jǐ diǎn,píng tián shā yǔ yī fāng。
岐路宁知车马,生涯半是舟航。qí lù níng zhī chē mǎ,shēng yá bàn shì zhōu háng。

海田道中

王弘诲

秋风燕子人家,细雨渔翁钓槎。qiū fēng yàn zi rén jiā,xì yǔ yú wēng diào chá。
日暮王孙何处,萋萋芳草天涯。rì mù wáng sūn hé chù,qī qī fāng cǎo tiān yá。