古诗词

读韩文有作柬时彦

王洪

李杜于文章,两雄力相斗。lǐ dù yú wén zhāng,liǎng xióng lì xiāng dòu。
弥天振长策,万物因奔骤。mí tiān zhèn zhǎng cè,wàn wù yīn bēn zhòu。
毫芒人间者,白日烛宇宙。háo máng rén jiān zhě,bái rì zhú yǔ zhòu。
公乎起绍之,来自帝左右。gōng hū qǐ shào zhī,lái zì dì zuǒ yòu。
被发骑麒麟,龙鸾蔚先后。bèi fā qí qí lín,lóng luán wèi xiān hòu。
扪天挟云汉,赤手揽星宿。mén tiān xié yún hàn,chì shǒu lǎn xīng sù。
披援苍龙角,簸弄丹凤噣。pī yuán cāng lóng jiǎo,bǒ nòng dān fèng zhòu。
翻身跨长鲸,撇捩牙与脰。fān shēn kuà zhǎng jīng,piē liè yá yǔ dòu。
神关划灵籥,鬼窞斸玄窬。shén guān huà líng yuè,guǐ dàn zhǔ xuán yú。
遂初邈无端,高步骋遐觏。suì chū miǎo wú duān,gāo bù chěng xiá gòu。
阴阳囿象类,戢戢相辐辏。yīn yáng yòu xiàng lèi,jí jí xiāng fú còu。
无巨细美恶,形色声与臭。wú jù xì měi è,xíng sè shēng yǔ chòu。
随其所喜怒,齿颊恣凌诟。suí qí suǒ xǐ nù,chǐ jiá zì líng gòu。
帝欲昌斯文,故使起且仆。dì yù chāng sī wén,gù shǐ qǐ qiě pū。
一饭告屡罄,五荐仅乃售。yī fàn gào lǚ qìng,wǔ jiàn jǐn nǎi shòu。
间关阳山邑,岩壑尹猿狖。jiān guān yáng shān yì,yán hè yǐn yuán yòu。
归迁法曹掾,瘴气犹满袖。guī qiān fǎ cáo yuàn,zhàng qì yóu mǎn xiù。
洞庭浩漫天,狞飙振坤厚。dòng tíng hào màn tiān,níng biāo zhèn kūn hòu。
孤舟拂蛟吻,几葬危乃救。gū zhōu fú jiāo wěn,jǐ zàng wēi nǎi jiù。
勤逾三十载,仅有尺寸就。qín yú sān shí zài,jǐn yǒu chǐ cùn jiù。
白发冠进贤,朱芾映华绶。bái fā guān jìn xián,zhū fèi yìng huá shòu。
栖迟数亩宅,垂戒及童幼。qī chí shù mǔ zhái,chuí jiè jí tóng yòu。
艰难志仍卓,宦达道愈富。jiān nán zhì réng zhuó,huàn dá dào yù fù。
挥毫扬昌言,为世拔稂莠。huī háo yáng chāng yán,wèi shì bá láng yǒu。
蹴之八荒外,一刷千古垢。cù zhī bā huāng wài,yī shuā qiān gǔ gòu。
烛龙出海底,九域焕清画。zhú lóng chū hǎi dǐ,jiǔ yù huàn qīng huà。
横空障狂澜,万派尽东走。héng kōng zhàng kuáng lán,wàn pài jǐn dōng zǒu。
衡云为之豁,突兀出众岫。héng yún wèi zhī huō,tū wù chū zhòng xiù。
怪虫畏雷霆,竭壑移卵鷇。guài chóng wèi léi tíng,jié hè yí luǎn kòu。
岂徒文倔奇,正直天所佑。qǐ tú wén jué qí,zhèng zhí tiān suǒ yòu。
予嗟生孔晚,昧伏愧舛谬。yǔ jiē shēng kǒng wǎn,mèi fú kuì chuǎn miù。
平生幸遗文,矧此获奇授。píng shēng xìng yí wén,shěn cǐ huò qí shòu。
河图与珠球,烂熳在户牖。hé tú yǔ zhū qiú,làn màn zài hù yǒu。
况兹际昭代,雅颂日宣奏。kuàng zī jì zhāo dài,yǎ sòng rì xuān zòu。
众贤骋高䠱,济美行见又。zhòng xián chěng gāo zhú,jì měi xíng jiàn yòu。
作诗持似君,幸砭予謏陋。zuò shī chí shì jūn,xìng biān yǔ xiǎo lòu。

王洪

明浙江钱塘人,字希范,号毅斋。少年时才思颖发,洪武二十九年成进士,年仅十八。永乐初入翰林为检讨,与修《大典》。帝颁佛曲于塞外,逡巡不应诏为文,受排挤,不复进用。与当时王称、王恭、王褒称词林四王,均有才名。 王洪的作品>>

猜您喜欢

西湖饮游书赠沈茶博

王洪

百斛美醪终日醺,碧瓯偏喜试先春。bǎi hú měi láo zhōng rì xūn,bì ōu piān xǐ shì xiān chūn。
烟生石鼎飞青霭,香满金盘起绿尘。yān shēng shí dǐng fēi qīng ǎi,xiāng mǎn jīn pán qǐ lǜ chén。
诗社已无孤闷客,醉乡还有独醒人。shī shè yǐ wú gū mèn kè,zuì xiāng hái yǒu dú xǐng rén。
因思儤直銮坡夜,特赐龙团出紫宸。yīn sī bào zhí luán pō yè,tè cì lóng tuán chū zǐ chén。

留别孙孟博

王洪

相辞明日去朝天,楚水吴山兴杳然。xiāng cí míng rì qù cháo tiān,chǔ shuǐ wú shān xīng yǎo rán。
千里断云随去马,一江明月载归船。qiān lǐ duàn yún suí qù mǎ,yī jiāng míng yuè zài guī chuán。
草庐晦迹怜君老,玉署登名愧我先。cǎo lú huì jì lián jūn lǎo,yù shǔ dēng míng kuì wǒ xiān。
预买蜀笺三万幅,朝朝挥写寄来篇。yù mǎi shǔ jiān sān wàn fú,cháo cháo huī xiě jì lái piān。

留别林宗旦

王洪

交游曾忆十年前,西舍东邻隔爨烟。jiāo yóu céng yì shí nián qián,xī shě dōng lín gé cuàn yān。
万卷诗书连架读,一窗风雨对床眠。wàn juǎn shī shū lián jià dú,yī chuāng fēng yǔ duì chuáng mián。
霜蹄自足行千里,云翼还期入九天。shuāng tí zì zú xíng qiān lǐ,yún yì hái qī rù jiǔ tiān。
何事相逢复相别,暮云春树思悠然。hé shì xiāng féng fù xiāng bié,mù yún chūn shù sī yōu rán。

挽袁太常廷玉代时彦作

王洪

蚤从藩邸识天颜,喜得功名半世闲。zǎo cóng fān dǐ shí tiān yán,xǐ dé gōng míng bàn shì xián。
归去天涯双白鬓,梦回江上一青山。guī qù tiān yá shuāng bái bìn,mèng huí jiāng shàng yī qīng shān。
寒岩夜静闻猿唳,秋浦云深见鹤还。hán yán yè jìng wén yuán lì,qiū pǔ yún shēn jiàn hè hái。
寂寞遗庄何处是,数株烟柳夕阳间。jì mò yí zhuāng hé chù shì,shù zhū yān liǔ xī yáng jiān。

李士端杏轩诗卷

王洪

尔祖东垣积德深,孙枝挺挺茂森森。ěr zǔ dōng yuán jī dé shēn,sūn zhī tǐng tǐng mào sēn sēn。
囊中剩贮君臣药,脉底能安父母心。náng zhōng shèng zhù jūn chén yào,mài dǐ néng ān fù mǔ xīn。
轩外杏开花绽锦,井边橘熟颗垂金。xuān wài xìng kāi huā zhàn jǐn,jǐng biān jú shú kē chuí jīn。
何时解印归来日,柱杖敲门与细吟。hé shí jiě yìn guī lái rì,zhù zhàng qiāo mén yǔ xì yín。

文会轩为句容司训摇昌赋

王洪

红杏花香槐树阴,焚香长日对青襟。hóng xìng huā xiāng huái shù yīn,fén xiāng zhǎng rì duì qīng jīn。
心通秘检从教问,口诵遗文不待寻。xīn tōng mì jiǎn cóng jiào wèn,kǒu sòng yí wén bù dài xún。
暮雨自滋阶下草,春风时动壁间琴。mù yǔ zì zī jiē xià cǎo,chūn fēng shí dòng bì jiān qín。
愧予衰朽豋天禄,独对青藜坐夜深。kuì yǔ shuāi xiǔ dēng tiān lù,dú duì qīng lí zuò yè shēn。

题竹寄友人孙孟博

王洪

凉飙肃馀音,微云澹清影。liáng biāo sù yú yīn,wēi yún dàn qīng yǐng。
美人期未来,独立清秋迥。měi rén qī wèi lái,dú lì qīng qiū jiǒng。

题画

王洪

青山映檐低,绿树出云齐。qīng shān yìng yán dī,lǜ shù chū yún qí。
何处长安道,纷纷过马蹄。hé chù zhǎng ān dào,fēn fēn guò mǎ tí。

题梅

王洪

怀哉此佳人,春颜美如玉。huái zāi cǐ jiā rén,chūn yán měi rú yù。
清夜月明时,弄珠江水曲。qīng yè yuè míng shí,nòng zhū jiāng shuǐ qū。

题二乔

王洪

宫鸟弄青春,烟花拂绣裀。gōng niǎo nòng qīng chūn,yān huā fú xiù yīn。
谁知倾国者,亦有看书人。shuí zhī qīng guó zhě,yì yǒu kàn shū rén。

题画四景

王洪

绿树蔼佳色,青山明晓霞。lǜ shù ǎi jiā sè,qīng shān míng xiǎo xiá。
春风到几日,开遍一庭花。chūn fēng dào jǐ rì,kāi biàn yī tíng huā。

题画四景

王洪

林樾暑不到,水亭凉气多。lín yuè shǔ bù dào,shuǐ tíng liáng qì duō。
白鸥飞复下,随意点苍波。bái ōu fēi fù xià,suí yì diǎn cāng bō。

题画四景

王洪

南山一千丈,秋色共峥嵘。nán shān yī qiān zhàng,qiū sè gòng zhēng róng。
开楼迟佳色,听此松风声。kāi lóu chí jiā sè,tīng cǐ sōng fēng shēng。

题画四景

王洪

沈沈万壑静,杳杳千山白。shěn shěn wàn hè jìng,yǎo yǎo qiān shān bái。
何处孤舟人,凌寒荡空碧。hé chù gū zhōu rén,líng hán dàng kōng bì。

春草图

王洪

牧羝边塞阔,车马华山多。mù dī biān sāi kuò,chē mǎ huá shān duō。
雨露滋仁化,风霜奈尔何。yǔ lù zī rén huà,fēng shuāng nài ěr hé。