古诗词

题钱舜举画山水图

王洪

我生性爱游名山,独扫云石清泉间。wǒ shēng xìng ài yóu míng shān,dú sǎo yún shí qīng quán jiān。
树阴绕地绿云合,松气一帘苍雾寒。shù yīn rào dì lǜ yún hé,sōng qì yī lián cāng wù hán。
东村西崦人家住,日出沧溟海霞曙。dōng cūn xī yān rén jiā zhù,rì chū cāng míng hǎi xiá shǔ。
任他芳草满径生,随着清溪放舟去。rèn tā fāng cǎo mǎn jìng shēng,suí zhe qīng xī fàng zhōu qù。
翠崖丹壁千万寻,彩色下射春波深。cuì yá dān bì qiān wàn xún,cǎi sè xià shè chūn bō shēn。
划然长啸万山静,天风吹送鸾皇音。huà rán zhǎng xiào wàn shān jìng,tiān fēng chuī sòng luán huáng yīn。
时来偶向东山起,拄笏朝朝看爽气。shí lái ǒu xiàng dōng shān qǐ,zhǔ hù cháo cháo kàn shuǎng qì。
今日君家见此图,恍然如在林泉里。jīn rì jūn jiā jiàn cǐ tú,huǎng rán rú zài lín quán lǐ。
朝回无事坐粉闱,手拂空翠开烟霏。cháo huí wú shì zuò fěn wéi,shǒu fú kōng cuì kāi yān fēi。
碧莲万朵坐中起,彩云五色窗前飞。bì lián wàn duǒ zuò zhōng qǐ,cǎi yún wǔ sè chuāng qián fēi。
安得鹅溪绢千尺,好请钱郎放雄笔。ān dé é xī juàn qiān chǐ,hǎo qǐng qián láng fàng xióng bǐ。
不论五日拜十日,扫遍高山与奇石。bù lùn wǔ rì bài shí rì,sǎo biàn gāo shān yǔ qí shí。
挂公高堂之素壁,彼为公画我为公吟。guà gōng gāo táng zhī sù bì,bǐ wèi gōng huà wǒ wèi gōng yín。
愿公经济有馀暇,适此逍遥廊庙心。yuàn gōng jīng jì yǒu yú xiá,shì cǐ xiāo yáo láng miào xīn。

王洪

明浙江钱塘人,字希范,号毅斋。少年时才思颖发,洪武二十九年成进士,年仅十八。永乐初入翰林为检讨,与修《大典》。帝颁佛曲于塞外,逡巡不应诏为文,受排挤,不复进用。与当时王称、王恭、王褒称词林四王,均有才名。 王洪的作品>>

猜您喜欢

舟中杂兴

王洪

山海环恒岳,星河绕析津。shān hǎi huán héng yuè,xīng hé rào xī jīn。
言从三殿客,共作两京臣。yán cóng sān diàn kè,gòng zuò liǎng jīng chén。
视草琼楼晓,看花玉署春。shì cǎo qióng lóu xiǎo,kàn huā yù shǔ chūn。
自惭疏钝质,何以答枫宸。zì cán shū dùn zhì,hé yǐ dá fēng chén。

望北京

王洪

历数昭天命,河山壮帝京。lì shù zhāo tiān mìng,hé shān zhuàng dì jīng。
乾坤包万国,日月照群生。qián kūn bāo wàn guó,rì yuè zhào qún shēng。
凤向平林下,人闲远塞耕。fèng xiàng píng lín xià,rén xián yuǎn sāi gēng。
从今亿万岁,长以奉皇明。cóng jīn yì wàn suì,zhǎng yǐ fèng huáng míng。

孤山清趣为林宗润题

王洪

积雪满山径,寒梅千树花。jī xuě mǎn shān jìng,hán méi qiān shù huā。
水乡云外迥,月影竹边斜。shuǐ xiāng yún wài jiǒng,yuè yǐng zhú biān xié。
静爱人来少,吟看鹤去赊。jìng ài rén lái shǎo,yín kàn hè qù shē。
逍遥谢尘俗,谁复慕仙家。xiāo yáo xiè chén sú,shuí fù mù xiān jiā。

送孙谟还钱唐兼柬其父孟博

王洪

见子如亲面,题诗当寄书。jiàn zi rú qīn miàn,tí shī dāng jì shū。
相思千里外,已别二年馀。xiāng sī qiān lǐ wài,yǐ bié èr nián yú。
江暖梅先放,城春柳尚疏。jiāng nuǎn méi xiān fàng,chéng chūn liǔ shàng shū。
悬知积阴德,重得此明珠。xuán zhī jī yīn dé,zhòng dé cǐ míng zhū。

戏马台

王洪

英雄此地有遗台,故国荒凉楚水哀。yīng xióng cǐ dì yǒu yí tái,gù guó huāng liáng chǔ shuǐ āi。
霸业已随玉斗碎,乡人不见锦衣回。bà yè yǐ suí yù dòu suì,xiāng rén bù jiàn jǐn yī huí。
山头落日沉波去,天际悲风带雨来。shān tóu luò rì chén bō qù,tiān jì bēi fēng dài yǔ lái。
不独咸阳三月火,曲池高榭总成灰。bù dú xián yáng sān yuè huǒ,qū chí gāo xiè zǒng chéng huī。

御赐武当山榔梅

王洪

仙果遥从福地来,宝函初向御筵开。xiān guǒ yáo cóng fú dì lái,bǎo hán chū xiàng yù yán kāi。
捧盘中贵传宣赐,当殿群臣拜舞回。pěng pán zhōng guì chuán xuān cì,dāng diàn qún chén bài wǔ huí。
身对天颜沾雨露,袖携香气出蓬莱。shēn duì tiān yán zhān yǔ lù,xiù xié xiāng qì chū péng lái。
金穰永协丰年瑞,万岁千秋贡玉台。jīn ráng yǒng xié fēng nián ruì,wàn suì qiān qiū gòng yù tái。

送陈员外子鲁使西蕃

王洪

剑骑翩翩出武威,关河秋色照戎衣。jiàn qí piān piān chū wǔ wēi,guān hé qiū sè zhào róng yī。
轮台雪满逢人少,蒲海天空见雁稀。lún tái xuě mǎn féng rén shǎo,pú hǎi tiān kōng jiàn yàn xī。
蕃部牛羊沙际没,羌民烟火碛中微。fān bù niú yáng shā jì méi,qiāng mín yān huǒ qì zhōng wēi。
兹行总为宣恩德,不带葡萄苜蓿归。zī xíng zǒng wèi xuān ēn dé,bù dài pú táo mù xu guī。

边将

王洪

曾驱飞将下天关,太白光芒照夜寒。céng qū fēi jiāng xià tiān guān,tài bái guāng máng zhào yè hán。
暗出奇兵搜瀚海,远追穷虏过阴山。àn chū qí bīng sōu hàn hǎi,yuǎn zhuī qióng lǔ guò yīn shān。
雕戈高枕风尘静,白羽清谈意气闲。diāo gē gāo zhěn fēng chén jìng,bái yǔ qīng tán yì qì xián。
为报汉廷诸将相,临边如此古来难。wèi bào hàn tíng zhū jiāng xiāng,lín biān rú cǐ gǔ lái nán。

少年将

王洪

翩翩马上带双鞭,宝剑珠袍美少年。piān piān mǎ shàng dài shuāng biān,bǎo jiàn zhū páo měi shǎo nián。
番直每从双阙下,射雕常在万人先。fān zhí měi cóng shuāng quē xià,shè diāo cháng zài wàn rén xiān。
传来鬼谷兵书秘,演得鱼丽陈势全。chuán lái guǐ gǔ bīng shū mì,yǎn dé yú lì chén shì quán。
为问防秋老边将,白头曾未上凌烟。wèi wèn fáng qiū lǎo biān jiāng,bái tóu céng wèi shàng líng yān。

少师姚公见寄新茗兼示以诗谨奉和答酬二首

王洪

烟霞曾逐武夷人,摘尽仙岩几树春。yān xiá céng zhú wǔ yí rén,zhāi jǐn xiān yán jǐ shù chūn。
常笑茶经收未遍,每于泉品较来真。cháng xiào chá jīng shōu wèi biàn,měi yú quán pǐn jiào lái zhēn。
云涛泛晓当窗响,涧月分秋入瓮新。yún tāo fàn xiǎo dāng chuāng xiǎng,jiàn yuè fēn qiū rù wèng xīn。
此日玉堂劳远惠,不胜清思挹芳尘。cǐ rì yù táng láo yuǎn huì,bù shèng qīng sī yì fāng chén。

少师姚公见寄新茗兼示以诗谨奉和答酬二首

王洪

早从方外识天人,仗策从龙四十春。zǎo cóng fāng wài shí tiān rén,zhàng cè cóng lóng sì shí chūn。
道向玉毫传得秘,书从黄石授来真。dào xiàng yù háo chuán dé mì,shū cóng huáng shí shòu lái zhēn。
锦袍玉带承恩重,碧水丹山发兴新。jǐn páo yù dài chéng ēn zhòng,bì shuǐ dān shān fā xīng xīn。
借问古来名达者,几人能此绝清尘。jiè wèn gǔ lái míng dá zhě,jǐ rén néng cǐ jué qīng chén。

雨中会司训舒同文书楼

王洪

小楼对坐雨来时,愁思茫茫尔所知。xiǎo lóu duì zuò yǔ lái shí,chóu sī máng máng ěr suǒ zhī。
负郭田荒苗带草,高堂亲老发垂丝。fù guō tián huāng miáo dài cǎo,gāo táng qīn lǎo fā chuí sī。
一声黄鸟朝扪虱,满眼青山昼咏诗。yī shēng huáng niǎo cháo mén shī,mǎn yǎn qīng shān zhòu yǒng shī。
却笑山阳狂阮籍,穷途何事不胜悲。què xiào shān yáng kuáng ruǎn jí,qióng tú hé shì bù shèng bēi。

游湖漫兴醉中走笔呈孟博孙公

王洪

红莲白莲开满湖,小娃唱歌闲且都。hóng lián bái lián kāi mǎn hú,xiǎo wá chàng gē xián qiě dōu。
故人相会能几度,美酒何妨倾百壶。gù rén xiāng huì néng jǐ dù,měi jiǔ hé fáng qīng bǎi hú。
双拳藏阄握松子,万钱赌胜赛摴蒱。shuāng quán cáng jiū wò sōng zi,wàn qián dǔ shèng sài chū pú。
暮归酩酊白马上,谁识山翁非酒徒。mù guī mǐng dīng bái mǎ shàng,shuí shí shān wēng fēi jiǔ tú。

夏日闲居乐

王洪

绿竹苍松引夏凉,方塘曲沼藕花香。lǜ zhú cāng sōng yǐn xià liáng,fāng táng qū zhǎo ǒu huā xiāng。
千峰独对空山静,一鸟不鸣清昼长。qiān fēng dú duì kōng shān jìng,yī niǎo bù míng qīng zhòu zhǎng。
舂得细粮如玉子,酿来新酒胜璚浆。chōng dé xì liáng rú yù zi,niàng lái xīn jiǔ shèng qióng jiāng。
人生快意能如此,何用荒唐入醉乡。rén shēng kuài yì néng rú cǐ,hé yòng huāng táng rù zuì xiāng。

夏日闲居乐

王洪

翠竹垂阴喜晚凉,蝉声断续芰荷香。cuì zhú chuí yīn xǐ wǎn liáng,chán shēng duàn xù jì hé xiāng。
钩帘坐久暑无到,得句吟时兴自长。gōu lián zuò jiǔ shǔ wú dào,dé jù yín shí xīng zì zhǎng。
闲展湘纹蕲竹簟,爱斟琥珀荔枝浆。xián zhǎn xiāng wén qí zhú diàn,ài zhēn hǔ pò lì zhī jiāng。
生涯物外浑无事,不似儒官滞一乡。shēng yá wù wài hún wú shì,bù shì rú guān zhì yī xiāng。