古诗词

巫山高

王洪

巫山高高入云烟,青壁万仞下深渊。wū shān gāo gāo rù yún yān,qīng bì wàn rèn xià shēn yuān。
丛林杳杳,雾雨冥冥,上不见日与天。cóng lín yǎo yǎo,wù yǔ míng míng,shàng bù jiàn rì yǔ tiān。
惊湍迅洑不可以渡,悬崖深谷日夕愁鸣猿。jīng tuān xùn fú bù kě yǐ dù,xuán yá shēn gǔ rì xī chóu míng yuán。
嗟哉客子行路何独难。jiē zāi kè zi xíng lù hé dú nán。
在昔草昧元政微,夏氏窃国恣淫威,圣人龙飞不我归。zài xī cǎo mèi yuán zhèng wēi,xià shì qiè guó zì yín wēi,shèng rén lóng fēi bù wǒ guī。
跳梁踊呼,肆彼鼠与鸱。tiào liáng yǒng hū,sì bǐ shǔ yǔ chī。
铁絙高张,矢石四围。tiě huán gāo zhāng,shǐ shí sì wéi。
王师若雷霆,奋厥虎与罴。wáng shī ruò léi tíng,fèn jué hǔ yǔ pí。
碎高城,塞深池,缚其嚣童,来献京师。suì gāo chéng,sāi shēn chí,fù qí xiāo tóng,lái xiàn jīng shī。
自古立国以德,天乃不违。zì gǔ lì guó yǐ dé,tiān nǎi bù wéi。
恃险而虐,鲜不颠以危。shì xiǎn ér nüè,xiān bù diān yǐ wēi。
矧彼昏狡,自速祸灾,三涂洞庭古所规。shěn bǐ hūn jiǎo,zì sù huò zāi,sān tú dòng tíng gǔ suǒ guī。

王洪

明浙江钱塘人,字希范,号毅斋。少年时才思颖发,洪武二十九年成进士,年仅十八。永乐初入翰林为检讨,与修《大典》。帝颁佛曲于塞外,逡巡不应诏为文,受排挤,不复进用。与当时王称、王恭、王褒称词林四王,均有才名。 王洪的作品>>

猜您喜欢

春草图

王洪

猎骑迷行迹,歌姬衬舞裙。liè qí mí xíng jì,gē jī chèn wǔ qún。
郊原春雨润,野色望中分。jiāo yuán chūn yǔ rùn,yě sè wàng zhōng fēn。

题梅花美人图

王洪

欲寻春信苦无因,行遇梅花却怨春。yù xún chūn xìn kǔ wú yīn,xíng yù méi huā què yuàn chūn。
妾貌与花俱似玉,可怜不见陇头人。qiè mào yǔ huā jù shì yù,kě lián bù jiàn lǒng tóu rén。

题岁寒亭卷

王洪

宜春园里百花香,嫩绿嫣红竞艳阳。yí chūn yuán lǐ bǎi huā xiāng,nèn lǜ yān hóng jìng yàn yáng。
宁似岁寒亭下友,独凌寒色耐风霜。níng shì suì hán tíng xià yǒu,dú líng hán sè nài fēng shuāng。

题画菜为周郎中赋

王洪

生平常诵伐檀吟,独爱春畦紫翠深。shēng píng cháng sòng fá tán yín,dú ài chūn qí zǐ cuì shēn。
随处烹羊与炰鳖,醉归还此对弹琴。suí chù pēng yáng yǔ páo biē,zuì guī hái cǐ duì dàn qín。

送江克显还杭

王洪

饯别江亭日未斜,东风开遍禁园花。jiàn bié jiāng tíng rì wèi xié,dōng fēng kāi biàn jìn yuán huā。
朔云吴树三千里,一路青山直到家。shuò yún wú shù sān qiān lǐ,yī lù qīng shān zhí dào jiā。

题梅花纨扇图为沈公辅赋

王洪

瘦蛟天中倒垂尾,万斛明珠悬颔底。shòu jiāo tiān zhōng dào chuí wěi,wàn hú míng zhū xuán hàn dǐ。
长风半夜海上来,和月堕落青云里。zhǎng fēng bàn yè hǎi shàng lái,hé yuè duò luò qīng yún lǐ。

题青山白云图

王洪

萝薜阴阴覆野亭,雨馀春树满春汀。luó bì yīn yīn fù yě tíng,yǔ yú chūn shù mǎn chūn tīng。
白云一任风吹散,放出溪山几点青。bái yún yī rèn fēng chuī sàn,fàng chū xī shān jǐ diǎn qīng。

纸帐为虎跑求上人赋

王洪

纸帐溶溶似雪轻,几回听彻万松声。zhǐ zhàng róng róng shì xuě qīng,jǐ huí tīng chè wàn sōng shēng。
天风吹破中宵梦,只有空山片月明。tiān fēng chuī pò zhōng xiāo mèng,zhǐ yǒu kōng shān piàn yuè míng。

题画

王洪

初日高峰照画堂,乳莺啼处绿阴长。chū rì gāo fēng zhào huà táng,rǔ yīng tí chù lǜ yīn zhǎng。
朝来试看春多少,一路桃花涧水香。cháo lái shì kàn chūn duō shǎo,yī lù táo huā jiàn shuǐ xiāng。

题画

王洪

两岸荻芦秋着花,钓丝烟艇隔人家。liǎng àn dí lú qiū zhe huā,diào sī yān tǐng gé rén jiā。
白鸥飞尽孤云外,万丈青山带晚霞。bái ōu fēi jǐn gū yún wài,wàn zhàng qīng shān dài wǎn xiá。

题竹次夏文度韵

王洪

谷口森森玉万竿,凤毛摇动不胜寒。gǔ kǒu sēn sēn yù wàn gān,fèng máo yáo dòng bù shèng hán。
西窗记得曾留□,月送青鸾醉里看。xī chuāng jì dé céng liú,yuè sòng qīng luán zuì lǐ kàn。

题张真人墨竹

王洪

河汉凝云淡不流,玉箫声断凤凰楼。hé hàn níng yún dàn bù liú,yù xiāo shēng duàn fèng huáng lóu。
天风吹下瑶台露,散作人间五月秋。tiān fēng chuī xià yáo tái lù,sàn zuò rén jiān wǔ yuè qiū。

题张真人墨竹

王洪

翠竹萧萧粉署阴,疏帘高卷画堂深。cuì zhú xiāo xiāo fěn shǔ yīn,shū lián gāo juǎn huà táng shēn。
朝回日日焚香坐,爱尔凌云一片心。cháo huí rì rì fén xiāng zuò,ài ěr líng yún yī piàn xīn。

题张真人墨竹

王洪

翠节香根带雨移,萧萧偏与静相宜。cuì jié xiāng gēn dài yǔ yí,xiāo xiāo piān yǔ jìng xiāng yí。
春花零落秋霜后,独立青云君始知。chūn huā líng luò qiū shuāng hòu,dú lì qīng yún jūn shǐ zhī。

题纺绩图

王洪

紫罗步障游时展,红锦缠头醉后分。zǐ luó bù zhàng yóu shí zhǎn,hóng jǐn chán tóu zuì hòu fēn。
宁识田家重耕织,缫车终夜彻青云。níng shí tián jiā zhòng gēng zhī,sāo chē zhōng yè chè qīng yún。