古诗词

送邵端峰方伯之山东

王渐逵

曾是君王侍从臣,石渠文藻动儒绅。céng shì jūn wáng shì cóng chén,shí qú wén zǎo dòng rú shēn。
廿年湖海空馀梦,六省台垣重看人。niàn nián hú hǎi kōng yú mèng,liù shěng tái yuán zhòng kàn rén。
遥忆灵光能作赋,即看汶水更知津。yáo yì líng guāng néng zuò fù,jí kàn wèn shuǐ gèng zhī jīn。
观风南国堪谁采,野史名山只自论。guān fēng nán guó kān shuí cǎi,yě shǐ míng shān zhǐ zì lùn。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

临清赠张宪副同年

王渐逵

握符明府重儒绅,漳水齐封动四邻。wò fú míng fǔ zhòng rú shēn,zhāng shuǐ qí fēng dòng sì lín。
尊俎诗篇供暇日,旌旗杨柳映深春。zūn zǔ shī piān gōng xiá rì,jīng qí yáng liǔ yìng shēn chūn。
雄关自具临淄甲,博带谁为稷下人。xióng guān zì jù lín zī jiǎ,bó dài shuí wèi jì xià rén。
笑却迂生成懒癖,早从明主乞闲身。xiào què yū shēng chéng lǎn pǐ,zǎo cóng míng zhǔ qǐ xián shēn。

出都门

王渐逵

高台落照问归津,击剑悲歌独怆神。gāo tái luò zhào wèn guī jīn,jī jiàn bēi gē dú chuàng shén。
旅邸风尘非昔日,中原豪杰更何人。lǚ dǐ fēng chén fēi xī rì,zhōng yuán háo jié gèng hé rén。
联舟会有南宾雁,候径应逢故国春。lián zhōu huì yǒu nán bīn yàn,hòu jìng yīng féng gù guó chūn。
四百峰头孤月在,梅花开遍酒如薰。sì bǎi fēng tóu gū yuè zài,méi huā kāi biàn jiǔ rú xūn。

京邸七夕

王渐逵

凉入帘笼罢倚楼,淡云疏雨接芳洲。liáng rù lián lóng bà yǐ lóu,dàn yún shū yǔ jiē fāng zhōu。
人间巧拙怜瓜果,天上风波恕女牛。rén jiān qiǎo zhuō lián guā guǒ,tiān shàng fēng bō shù nǚ niú。
河鼓漏深孤汉杳,榆花香袅七襄浮。hé gǔ lòu shēn gū hàn yǎo,yú huā xiāng niǎo qī xiāng fú。
古今离别应无限,不在灵源一水秋。gǔ jīn lí bié yīng wú xiàn,bù zài líng yuán yī shuǐ qiū。

闻报

王渐逵

贺兰西去接洮临,河套经年掳寇侵。hè lán xī qù jiē táo lín,hé tào jīng nián lǔ kòu qīn。
上将独擎金斗印,司农方进玉关箴。shàng jiāng dú qíng jīn dòu yìn,sī nóng fāng jìn yù guān zhēn。
银河断送砧声切,铜柝初传朔气深。yín hé duàn sòng zhēn shēng qiè,tóng tuò chū chuán shuò qì shēn。
昨夜羽书闻下国,材官车骑出榆林。zuó yè yǔ shū wén xià guó,cái guān chē qí chū yú lín。

送陶瑞之使交

王渐逵

天王旌使下明都,两伯风师为扫除。tiān wáng jīng shǐ xià míng dōu,liǎng bó fēng shī wèi sǎo chú。
标柱昔曾归马援,谕文今已得相如。biāo zhù xī céng guī mǎ yuán,yù wén jīn yǐ dé xiāng rú。
门当北户常瞻斗,山到中流独看鱼。mén dāng běi hù cháng zhān dòu,shān dào zhōng liú dú kàn yú。
莫谓远人重迷道,庙堂应有指南车。mò wèi yuǎn rén zhòng mí dào,miào táng yīng yǒu zhǐ nán chē。

安德道中杏花盛开感而赋此

王渐逵

一从羁客落天涯,两见青春管物华。yī cóng jī kè luò tiān yá,liǎng jiàn qīng chūn guǎn wù huá。
黄鸟相呼如唤友,杏花虽好不为家。huáng niǎo xiāng hū rú huàn yǒu,xìng huā suī hǎo bù wèi jiā。
平川渺渺际烟树,远戍悠悠隐暮笳。píng chuān miǎo miǎo jì yān shù,yuǎn shù yōu yōu yǐn mù jiā。
惟有萝峰旧时月,傍人深夜印晴沙。wéi yǒu luó fēng jiù shí yuè,bàng rén shēn yè yìn qíng shā。

送伦穗石之留都

王渐逵

局曹闲杂协高情,何逊才名重两京。jú cáo xián zá xié gāo qíng,hé xùn cái míng zhòng liǎng jīng。
王谢宅边闻燕语,雨花台上听鸡鸣。wáng xiè zhái biān wén yàn yǔ,yǔ huā tái shàng tīng jī míng。
秋深牛首题应遍,月到秦淮句转清。qiū shēn niú shǒu tí yīng biàn,yuè dào qín huái jù zhuǎn qīng。
休向六朝寻旧事,满堤烟柳障台城。xiū xiàng liù cháo xún jiù shì,mǎn dī yān liǔ zhàng tái chéng。

张宪长过访诗以谢之

王渐逵

问俗惊看到野人,怀贤今喜得相亲。wèn sú jīng kàn dào yě rén,huái xián jīn xǐ dé xiāng qīn。
荒林已见无留暑,冻雨应先为洒尘。huāng lín yǐ jiàn wú liú shǔ,dòng yǔ yīng xiān wèi sǎ chén。
礼介岂堪从委巷,青山久不拜朱轮。lǐ jiè qǐ kān cóng wěi xiàng,qīng shān jiǔ bù bài zhū lún。
三吴明日空回首,愁对文星入望频。sān wú míng rì kōng huí shǒu,chóu duì wén xīng rù wàng pín。

闻伦穗石归诗以迓之

王渐逵

苦忆春曹伦穗石,三秋不见愁年华。kǔ yì chūn cáo lún suì shí,sān qiū bù jiàn chóu nián huá。
才夸海内怜闲扃,诗满江南识大家。cái kuā hǎi nèi lián xián jiōng,shī mǎn jiāng nán shí dà jiā。
归来且食端午粽,别移惊见新园花。guī lái qiě shí duān wǔ zòng,bié yí jīng jiàn xīn yuán huā。
更闻云谷荔枝熟,好栖越秀餐丹霞。gèng wén yún gǔ lì zhī shú,hǎo qī yuè xiù cān dān xiá。

刘颐斋道人歌

王渐逵

颐斋道人性冲泊,萧然远慕桑柴风。yí zhāi dào rén xìng chōng pō,xiāo rán yuǎn mù sāng chái fēng。
有时幅巾去入社,脱纵世外凌孤鸿。yǒu shí fú jīn qù rù shè,tuō zòng shì wài líng gū hóng。
吟诗不作烟火气,遣兴每陟罗浮宫。yín shī bù zuò yān huǒ qì,qiǎn xīng měi zhì luó fú gōng。
何当共约飞云顶,三峰上界看鸿蒙。hé dāng gòng yuē fēi yún dǐng,sān fēng shàng jiè kàn hóng méng。

春日田园漫兴

王渐逵

圈牛眠犬自村家,淑气晴烟改岁华。quān niú mián quǎn zì cūn jiā,shū qì qíng yān gǎi suì huá。
人日已过还谷日,梅花开尽见桃花。rén rì yǐ guò hái gǔ rì,méi huā kāi jǐn jiàn táo huā。
抛书扫榻惟耽枕,戒酒逢人祇啜茶。pāo shū sǎo tà wéi dān zhěn,jiè jiǔ féng rén qí chuài chá。
津口不遥渔子熟,旋将舂米博鱼虾。jīn kǒu bù yáo yú zi shú,xuán jiāng chōng mǐ bó yú xiā。

赠程玉峰

王渐逵

阁皂新添碧玉峰,罗浮孤影对相容。gé zào xīn tiān bì yù fēng,luó fú gū yǐng duì xiāng róng。
葛洪已熟三千鼎,御寇还乘几日风。gé hóng yǐ shú sān qiān dǐng,yù kòu hái chéng jǐ rì fēng。
沃渚露寒秋色瞑,青丘云迥鹤声雄。wò zhǔ lù hán qiū sè míng,qīng qiū yún jiǒng hè shēng xióng。
尘嚣未脱冥冥翮,竟日驱驰愧尔同。chén xiāo wèi tuō míng míng hé,jìng rì qū chí kuì ěr tóng。

梦游飞云寄伦右溪

王渐逵

三峰上界共跻攀,灵境仙都异世凡。sān fēng shàng jiè gòng jī pān,líng jìng xiān dōu yì shì fán。
碧落浴时天亦水,白头堆处浪为山。bì luò yù shí tiān yì shuǐ,bái tóu duī chù làng wèi shān。
石楼斜拂星辰舍,玉洞平临虎豹关。shí lóu xié fú xīng chén shě,yù dòng píng lín hǔ bào guān。
回首中原何处觅,齐州九点缀人间。huí shǒu zhōng yuán hé chù mì,qí zhōu jiǔ diǎn zhuì rén jiān。

和李三洲一首

王渐逵

七月林亭初送暑,经秋荷渚尚馀花。qī yuè lín tíng chū sòng shǔ,jīng qiū hé zhǔ shàng yú huā。
子猷兴好还堪过,崔灏诗成不用加。zi yóu xīng hǎo hái kān guò,cuī hào shī chéng bù yòng jiā。
灯火楼台悲管吹,茑萝门外少尘沙。dēng huǒ lóu tái bēi guǎn chuī,niǎo luó mén wài shǎo chén shā。
清时乐事如相待,不见城南奏暮笳。qīng shí lè shì rú xiāng dài,bù jiàn chéng nán zòu mù jiā。

和王岱麓一首

王渐逵

移家遥傍翠微开,委巷真成避地来。yí jiā yáo bàng cuì wēi kāi,wěi xiàng zhēn chéng bì dì lái。
癖病淹留虚岁月,清秋怀抱向楼台。pǐ bìng yān liú xū suì yuè,qīng qiū huái bào xiàng lóu tái。
携壶每爱依芳社,席地何妨散绿苔。xié hú měi ài yī fāng shè,xí dì hé fáng sàn lǜ tái。
多谢右丞情独至,殷勤杯酒故相催。duō xiè yòu chéng qíng dú zhì,yīn qín bēi jiǔ gù xiāng cuī。