古诗词

赠霍渭厓

王渐逵

紫云流影碧空移,独许孤忠结主知。zǐ yún liú yǐng bì kōng yí,dú xǔ gū zhōng jié zhǔ zhī。
三召不孤当宁念,百年遥记中兴时。sān zhào bù gū dāng níng niàn,bǎi nián yáo jì zhōng xīng shí。
朱弦清庙堪谁和,砥柱狂澜只自持。zhū xián qīng miào kān shuí hé,dǐ zhù kuáng lán zhǐ zì chí。
莫谓迂生成懒癖,也能沽酒醉东篱。mò wèi yū shēng chéng lǎn pǐ,yě néng gū jiǔ zuì dōng lí。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

喜雨二首

王渐逵

九夏酷暑愁已过,江城一雨更相宜。jiǔ xià kù shǔ chóu yǐ guò,jiāng chéng yī yǔ gèng xiāng yí。
火云旱魅潜形候,竹杖芒鞋得意时。huǒ yún hàn mèi qián xíng hòu,zhú zhàng máng xié dé yì shí。
遂有霞光明野岸,伫看山色入荷卮。suì yǒu xiá guāng míng yě àn,zhù kàn shān sè rù hé zhī。
人间安得秋长在,日日凉风拂钓丝。rén jiān ān dé qiū zhǎng zài,rì rì liáng fēng fú diào sī。

喜雨二首

王渐逵

林塘幽兴静偏宜,老去移家慰所思。lín táng yōu xīng jìng piān yí,lǎo qù yí jiā wèi suǒ sī。
晓雨不孤旬日望,秋风元是十年知。xiǎo yǔ bù gū xún rì wàng,qiū fēng yuán shì shí nián zhī。
书生阅世终成幻,志士悲歌亦自痴。shū shēng yuè shì zhōng chéng huàn,zhì shì bēi gē yì zì chī。
惟爱樾森楼外燕,飞来相对不相疑。wéi ài yuè sēn lóu wài yàn,fēi lái xiāng duì bù xiāng yí。

春日感兴

王渐逵

草堂潋滟起春波,荏苒空惊岁月俄。cǎo táng liàn yàn qǐ chūn bō,rěn rǎn kōng jīng suì yuè é。
南国山川徒自僻,中原豪杰许谁过。nán guó shān chuān tú zì pì,zhōng yuán háo jié xǔ shuí guò。
漫将文字悲糟粕,岂有勋名上薜萝。màn jiāng wén zì bēi zāo pò,qǐ yǒu xūn míng shàng bì luó。
孤剑夜来鸣不已,虹光遥射斗牛多。gū jiàn yè lái míng bù yǐ,hóng guāng yáo shè dòu niú duō。

寿九十翁梁云峰

王渐逵

尘缨早谢重开径,穗老遥归共结庐。chén yīng zǎo xiè zhòng kāi jìng,suì lǎo yáo guī gòng jié lú。
卫武精勤还作懿,伏生康健更传书。wèi wǔ jīng qín hái zuò yì,fú shēng kāng jiàn gèng chuán shū。
清秋瑞霭浮觥兕,贺客文车拥闬闾。qīng qiū ruì ǎi fú gōng sì,hè kè wén chē yōng hàn lǘ。
自愧峰头徒远祝,不趋堂榭整冠裾。zì kuì fēng tóu tú yuǎn zhù,bù qū táng xiè zhěng guān jū。

山中吟

王渐逵

廿年不出此山窝,石室新藏志不磨。niàn nián bù chū cǐ shān wō,shí shì xīn cáng zhì bù mó。
永夜尚存姬旦梦,青山常过接舆歌。yǒng yè shàng cún jī dàn mèng,qīng shān cháng guò jiē yú gē。
问奇田父擎蓑笠,扶杖门生候径萝。wèn qí tián fù qíng suō lì,fú zhàng mén shēng hòu jìng luó。
几次欲寻文社会,鹅湖朋旧已无多。jǐ cì yù xún wén shè huì,é hú péng jiù yǐ wú duō。

小楼成与诸戚友宴饮用杜韵二首

王渐逵

少学张衡赋两都,满蓬风雪泛江湖。shǎo xué zhāng héng fù liǎng dōu,mǎn péng fēng xuě fàn jiāng hú。
倦游此日怜闲散,豪气于今更有无。juàn yóu cǐ rì lián xián sàn,háo qì yú jīn gèng yǒu wú。
漫把行藏归短榻,欲将传述附前儒。màn bǎ xíng cáng guī duǎn tà,yù jiāng chuán shù fù qián rú。
云山水月无人领,尽向楼头属病夫。yún shān shuǐ yuè wú rén lǐng,jǐn xiàng lóu tóu shǔ bìng fū。

小楼成与诸戚友宴饮用杜韵二首

王渐逵

岁暮亲朋增胜会,天晴峰巘瞰虚楼。suì mù qīn péng zēng shèng huì,tiān qíng fēng yǎn kàn xū lóu。
窥檐鹳鹤翩翩过,护闼云烟细细浮。kuī yán guàn hè piān piān guò,hù tà yún yān xì xì fú。
尽日墟原归野老,隔江灯火见渔舟。jǐn rì xū yuán guī yě lǎo,gé jiāng dēng huǒ jiàn yú zhōu。
天门闾阖遥相望,欲溯银河万里流。tiān mén lǘ hé yáo xiāng wàng,yù sù yín hé wàn lǐ liú。

喜吴九岩何古林远访双鱼

王渐逵

土阁茅关依涧磐,每缘衰懒谢烦諠。tǔ gé máo guān yī jiàn pán,měi yuán shuāi lǎn xiè fán xuān。
麾旌忽报鸥凫渚,冠盖还深薜荔门。huī jīng hū bào ōu fú zhǔ,guān gài hái shēn bì lì mén。
囊里风烟高士传,盘中?蚬腐儒餐。náng lǐ fēng yān gāo shì chuán,pán zhōng léi xiǎn fǔ rú cān。
阑干长物应无限,共把层峦取次看。lán gàn zhǎng wù yīng wú xiàn,gòng bǎ céng luán qǔ cì kàn。

同吴何二公访大隐屏

王渐逵

溟峰磅礴郁相连,萝谷中藏大隐天。míng fēng bàng bó yù xiāng lián,luó gǔ zhōng cáng dà yǐn tiān。
病叟得怜深旧好,山灵迎客喜高贤。bìng sǒu dé lián shēn jiù hǎo,shān líng yíng kè xǐ gāo xián。
当年青帝三春外,语到羲皇未画前。dāng nián qīng dì sān chūn wài,yǔ dào xī huáng wèi huà qián。
何事对床堪此会,直从衡岳到斯年。hé shì duì chuáng kān cǐ huì,zhí cóng héng yuè dào sī nián。

同吴何二君游石壁山

王渐逵

石壁峰头一系舟,榕阴渺渺暗江流。shí bì fēng tóu yī xì zhōu,róng yīn miǎo miǎo àn jiāng liú。
凭将鼓角开云雾,已见衣冠动海鸥。píng jiāng gǔ jiǎo kāi yún wù,yǐ jiàn yī guān dòng hǎi ōu。
险句每于豪兴发,狂风如为故人留。xiǎn jù měi yú háo xīng fā,kuáng fēng rú wèi gù rén liú。
三山东去归何处,欲驾飙轮访十洲。sān shān dōng qù guī hé chù,yù jià biāo lún fǎng shí zhōu。

有送黄菊于五舍弟者开可十朵未尝见也用韵赋此

王渐逵

羊城菊谱夸奇品,怜尔孤标倍出群。yáng chéng jú pǔ kuā qí pǐn,lián ěr gū biāo bèi chū qún。
千朵金缨垂四座,一冬林卉藉芳邻。qiān duǒ jīn yīng chuí sì zuò,yī dōng lín huì jí fāng lín。
新诗纪咏吾无负,绿醑欣依客竞珍。xīn shī jì yǒng wú wú fù,lǜ xǔ xīn yī kè jìng zhēn。
异种正须还异用,欲将馀绪寿斯民。yì zhǒng zhèng xū hái yì yòng,yù jiāng yú xù shòu sī mín。

谢医士过访诗以赠之

王渐逵

医家王道类吾儒,领取全功自不疏。yī jiā wáng dào lèi wú rú,lǐng qǔ quán gōng zì bù shū。
前代东垣今见子,十年医案已成书。qián dài dōng yuán jīn jiàn zi,shí nián yī àn yǐ chéng shū。
烟霞品物堪供客,泉石膏肓益愧予。yān xiá pǐn wù kān gōng kè,quán shí gāo huāng yì kuì yǔ。
杖屦峰头还惜别,逢人休指野农居。zhàng jù fēng tóu hái xī bié,féng rén xiū zhǐ yě nóng jū。

立春日偶成

王渐逵

廿年时运太乘除,旱潦因仍世业虚。niàn nián shí yùn tài chéng chú,hàn lǎo yīn réng shì yè xū。
老去谩看佳节过,贫求深慰故乡居。lǎo qù mán kàn jiā jié guò,pín qiú shēn wèi gù xiāng jū。
侧身天地徒縻食,回首江湖愧腐儒。cè shēn tiān dì tú mí shí,huí shǒu jiāng hú kuì fǔ rú。
衰晚此生何塞责,只从贤圣缉遗书。shuāi wǎn cǐ shēng hé sāi zé,zhǐ cóng xián shèng jī yí shū。

元旦日寄陈良会同年

王渐逵

天王正朔通南极,溟海车书会一方。tiān wáng zhèng shuò tōng nán jí,míng hǎi chē shū huì yī fāng。
宣室有才归近召,茂陵多病著书长。xuān shì yǒu cái guī jìn zhào,mào líng duō bìng zhù shū zhǎng。
冲寒急雨催春色,映水疏梅带腊香。chōng hán jí yǔ cuī chūn sè,yìng shuǐ shū méi dài là xiāng。
翘首忆君何处是,白云西望即潇湘。qiào shǒu yì jūn hé chù shì,bái yún xī wàng jí xiāo xiāng。

游山和白沙晚酌韵十首黄冈

王渐逵

寻源清浅过前溪,满径寒烟处处迷。xún yuán qīng qiǎn guò qián xī,mǎn jìng hán yān chù chù mí。
丹壁半凝天上下,紫筇那怕路高低。dān bì bàn níng tiān shàng xià,zǐ qióng nà pà lù gāo dī。
眼中海岳何人会,囊里风花只自提。yǎn zhōng hǎi yuè hé rén huì,náng lǐ fēng huā zhǐ zì tí。
却笑朱门非我事,不须重踏华山泥。què xiào zhū mén fēi wǒ shì,bù xū zhòng tà huá shān ní。