古诗词

九洲湖

王渐逵

潇潇霏雨晚相频,湖上归来岸葛巾。xiāo xiāo fēi yǔ wǎn xiāng pín,hú shàng guī lái àn gé jīn。
学制荷衣聊自适,养成鸥性不堪驯。xué zhì hé yī liáo zì shì,yǎng chéng ōu xìng bù kān xùn。
松关叶长云苗细,石鼎茶烹雪浪匀。sōng guān yè zhǎng yún miáo xì,shí dǐng chá pēng xuě làng yún。
却恐空山烟雾重,故人书使得无津。què kǒng kōng shān yān wù zhòng,gù rén shū shǐ dé wú jīn。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

和王岱麓一首

王渐逵

移家遥傍翠微开,委巷真成避地来。yí jiā yáo bàng cuì wēi kāi,wěi xiàng zhēn chéng bì dì lái。
癖病淹留虚岁月,清秋怀抱向楼台。pǐ bìng yān liú xū suì yuè,qīng qiū huái bào xiàng lóu tái。
携壶每爱依芳社,席地何妨散绿苔。xié hú měi ài yī fāng shè,xí dì hé fáng sàn lǜ tái。
多谢右丞情独至,殷勤杯酒故相催。duō xiè yòu chéng qíng dú zhì,yīn qín bēi jiǔ gù xiāng cuī。

望罗浮和甘泉韵四首

王渐逵

历遍堪舆未畅怀,直从沧海见斯涯。lì biàn kān yú wèi chàng huái,zhí cóng cāng hǎi jiàn sī yá。
山当午会千年出,谁向三峰上界来。shān dāng wǔ huì qiān nián chū,shuí xiàng sān fēng shàng jiè lái。
真诰谩将符录主,万灵应护洞天开。zhēn gào mán jiāng fú lù zhǔ,wàn líng yīng hù dòng tiān kāi。
凭公为写丹青幅,四百峰头取次裁。píng gōng wèi xiě dān qīng fú,sì bǎi fēng tóu qǔ cì cái。

望罗浮和甘泉韵四首

王渐逵

即看积翠向天中,已见飞流映日红。jí kàn jī cuì xiàng tiān zhōng,yǐ jiàn fēi liú yìng rì hóng。
控鹤未须游八极,骑羊真欲御泠风。kòng hè wèi xū yóu bā jí,qí yáng zhēn yù yù líng fēng。
龙精隐伏空疑雨,星使依栖尽化松。lóng jīng yǐn fú kōng yí yǔ,xīng shǐ yī qī jǐn huà sōng。
莫讶轩辕归太逼,稚川先已住高峰。mò yà xuān yuán guī tài bī,zhì chuān xiān yǐ zhù gāo fēng。

望罗浮和甘泉韵四首

王渐逵

廿年藏息傍岩隈,转眼光阴得许催。niàn nián cáng xī bàng yán wēi,zhuǎn yǎn guāng yīn dé xǔ cuī。
共叹浮生元是幻,应知历劫不为灰。gòng tàn fú shēng yuán shì huàn,yīng zhī lì jié bù wèi huī。
烟霞落寞林中影,花鸟流连掌上杯。yān xiá luò mò lín zhōng yǐng,huā niǎo liú lián zhǎng shàng bēi。
认得此山真面目,朱明开辟待君来。rèn dé cǐ shān zhēn miàn mù,zhū míng kāi pì dài jūn lái。

望罗浮和甘泉韵四首

王渐逵

衡阳不数祝融峰,势接天门第几重。héng yáng bù shù zhù róng fēng,shì jiē tiān mén dì jǐ zhòng。
图影漫寻途以失,青苍凝望兴偏浓。tú yǐng màn xún tú yǐ shī,qīng cāng níng wàng xīng piān nóng。
欲从蝴蝶窥玄洞,喜有梅花认旧踪。yù cóng hú dié kuī xuán dòng,xǐ yǒu méi huā rèn jiù zōng。
记得石楼溪畔路,铁桥横处夹双松。jì dé shí lóu xī pàn lù,tiě qiáo héng chù jiā shuāng sōng。

喜甘泉西樵皆卜居罗浮

王渐逵

白日红尘事已非,几人曾此赋栖迟。bái rì hóng chén shì yǐ fēi,jǐ rén céng cǐ fù qī chí。
濂溪若暇应重访,八甫不来空寄诗。lián xī ruò xiá yīng zhòng fǎng,bā fǔ bù lái kōng jì shī。
山为仙灵元自秘,地当辽绝故堪奇。shān wèi xiān líng yuán zì mì,dì dāng liáo jué gù kān qí。
金牛路接青霞近,缥缈楼台慰所思。jīn niú lù jiē qīng xiá jìn,piāo miǎo lóu tái wèi suǒ sī。

和郡守简一川韵二首

王渐逵

古刹莺花迷洞口,上方钟磬出林间。gǔ shā yīng huā mí dòng kǒu,shàng fāng zhōng qìng chū lín jiān。
千峰好月人同醉,半榻白云僧与闲。qiān fēng hǎo yuè rén tóng zuì,bàn tà bái yún sēng yǔ xián。
自合烟霞供逸性,欲从炉鼎驻朱颜。zì hé yān xiá gōng yì xìng,yù cóng lú dǐng zhù zhū yán。
罗浮昨夜思玄梦,翠羽霓裳列两班。luó fú zuó yè sī xuán mèng,cuì yǔ ní shang liè liǎng bān。

和郡守简一川韵二首

王渐逵

岛屿孤标传海外,东南奇胜迥人间。dǎo yǔ gū biāo chuán hǎi wài,dōng nán qí shèng jiǒng rén jiān。
楼台隔水深深映,猿鹤依人故故闲。lóu tái gé shuǐ shēn shēn yìng,yuán hè yī rén gù gù xián。
梵劫已空云老相,江山曾识大苏颜。fàn jié yǐ kōng yún lǎo xiāng,jiāng shān céng shí dà sū yán。
迁臣过客遥相感,儒雅风流自一班。qiān chén guò kè yáo xiāng gǎn,rú yǎ fēng liú zì yī bān。

谒苏东坡祠

王渐逵

危栏曲径自逶迤,独挈荃衡酒一卮。wēi lán qū jìng zì wēi yí,dú qiè quán héng jiǔ yī zhī。
宋室昔尊王氏学,鳌峰今拜长公祠。sòng shì xī zūn wáng shì xué,áo fēng jīn bài zhǎng gōng cí。
灯涵莲炬人归晚,枫冷林皋鹤梦奇。dēng hán lián jù rén guī wǎn,fēng lěng lín gāo hè mèng qí。
遥识此生如幻化,登临谁复问禅师。yáo shí cǐ shēng rú huàn huà,dēng lín shuí fù wèn chán shī。

夜饮方西樵紫云楼次韵

王渐逵

紫云道人厌圭组,石泉卧听生微凉。zǐ yún dào rén yàn guī zǔ,shí quán wò tīng shēng wēi liáng。
好月相看夜无恙,白云不收秋太狂。hǎo yuè xiāng kàn yè wú yàng,bái yún bù shōu qiū tài kuáng。
丹厓碧涧酣玄梦,翠草琪花浣旧香。dān yá bì jiàn hān xuán mèng,cuì cǎo qí huā huàn jiù xiāng。
欲作王孙招隐赋,小山丛桂未应长。yù zuò wáng sūn zhāo yǐn fù,xiǎo shān cóng guì wèi yīng zhǎng。

赠霍渭厓

王渐逵

紫云流影碧空移,独许孤忠结主知。zǐ yún liú yǐng bì kōng yí,dú xǔ gū zhōng jié zhǔ zhī。
三召不孤当宁念,百年遥记中兴时。sān zhào bù gū dāng níng niàn,bǎi nián yáo jì zhōng xīng shí。
朱弦清庙堪谁和,砥柱狂澜只自持。zhū xián qīng miào kān shuí hé,dǐ zhù kuáng lán zhǐ zì chí。
莫谓迂生成懒癖,也能沽酒醉东篱。mò wèi yū shēng chéng lǎn pǐ,yě néng gū jiǔ zuì dōng lí。

再宿灵洲

王渐逵

肃连山拥大江流,二十年来百度游。sù lián shān yōng dà jiāng liú,èr shí nián lái bǎi dù yóu。
共说东坡为佛仰,信知王子亦灵洲。gòng shuō dōng pō wèi fú yǎng,xìn zhī wáng zi yì líng zhōu。
卧随黄叶当阶乱,爽爱秋风彻夜留。wò suí huáng yè dāng jiē luàn,shuǎng ài qiū fēng chè yè liú。
肯逐羽仙凌远岛,只从乡土觅丹丘。kěn zhú yǔ xiān líng yuǎn dǎo,zhǐ cóng xiāng tǔ mì dān qiū。

春早出峡同右溪赋

王渐逵

每凭泉石寄幽心,远泛羚羊得再临。měi píng quán shí jì yōu xīn,yuǎn fàn líng yáng dé zài lín。
馔出鱚鱼春更早,砚传鸲鹆穴非今。zhuàn chū xǐ yú chūn gèng zǎo,yàn chuán qú yù xué fēi jīn。
朝云暮雨灵光变,绝壑冥岩紫翠侵。cháo yún mù yǔ líng guāng biàn,jué hè míng yán zǐ cuì qīn。
嬴得客怀无一事,倚篷清晓听猿吟。yíng dé kè huái wú yī shì,yǐ péng qīng xiǎo tīng yuán yín。

初访中洞山八咏

王渐逵

代纪皇明传胜异,游当春日陟崔嵬。dài jì huáng míng chuán shèng yì,yóu dāng chūn rì zhì cuī wéi。
灵光自直南离盛,瑞气多从午会开。líng guāng zì zhí nán lí shèng,ruì qì duō cóng wǔ huì kāi。
题石即为王子洞,寻源堪筑右溪台。tí shí jí wèi wáng zi dòng,xún yuán kān zhù yòu xī tái。
吾儒真乐堪如此,招隐移文莫浪猜。wú rú zhēn lè kān rú cǐ,zhāo yǐn yí wén mò làng cāi。

初访中洞山八咏

王渐逵

绝壑冥冥混大清,回峰矗矗似增城。jué hè míng míng hùn dà qīng,huí fēng chù chù shì zēng chéng。
云嘘雾沃多储怪,斗运神驱共效灵。yún xū wù wò duō chǔ guài,dòu yùn shén qū gòng xiào líng。
欲向洞天重作记,直从南极故开扃。yù xiàng dòng tiān zhòng zuò jì,zhí cóng nán jí gù kāi jiōng。
人生自尔淹闻见,雁荡罗浮亦浪名。rén shēng zì ěr yān wén jiàn,yàn dàng luó fú yì làng míng。