古诗词

春日写怀

王渐逵

竹篱啼鸟唤窗明,绿荫亭苔枕簟清。zhú lí tí niǎo huàn chuāng míng,lǜ yīn tíng tái zhěn diàn qīng。
睡起扣门闻旧约,杖藜携酒又山行。shuì qǐ kòu mén wén jiù yuē,zhàng lí xié jiǔ yòu shān xíng。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

避暑山中十咏睡起

王渐逵

吾道多黄子,讲堂清昼阴。wú dào duō huáng zi,jiǎng táng qīng zhòu yīn。
峨冠惊野鸟,丹荔杂青衿。é guān jīng yě niǎo,dān lì zá qīng jīn。
时有蓑笠伴,迥无车马音。shí yǒu suō lì bàn,jiǒng wú chē mǎ yīn。
忽思成过访,欣遇碧山岑。hū sī chéng guò fǎng,xīn yù bì shān cén。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

旬日苦炎毒,遥知酿雨天。xún rì kǔ yán dú,yáo zhī niàng yǔ tiān。
楼头云欲压,阶下蚁先悬。lóu tóu yún yù yā,jiē xià yǐ xiān xuán。
林暝声逾切,风狂势转骞。lín míng shēng yú qiè,fēng kuáng shì zhuǎn qiān。
绮窗清簟外,忆汝自多贤。qǐ chuāng qīng diàn wài,yì rǔ zì duō xián。

访樾深亭

王渐逵

细路穿松径,平厓敞石台。xì lù chuān sōng jìng,píng yá chǎng shí tái。
地从沧海尽,山自白云来。dì cóng cāng hǎi jǐn,shān zì bái yún lái。
凉气先秋至,晴岚傍午开。liáng qì xiān qiū zhì,qíng lán bàng wǔ kāi。
抱玄心独切,为尔重徘徊。bào xuán xīn dú qiè,wèi ěr zhòng pái huái。

晓起

王渐逵

晓起不梳头,凭高事事幽。xiǎo qǐ bù shū tóu,píng gāo shì shì yōu。
凉风满衣袖,旭日上帘钩。liáng fēng mǎn yī xiù,xù rì shàng lián gōu。
云暗东山寺,秋深北阁楼。yún àn dōng shān sì,qiū shēn běi gé lóu。
自歌还自舞,应是凤鸾洲。zì gē hái zì wǔ,yīng shì fèng luán zhōu。

有客

王渐逵

有客来相对,不嫌朝露霏。yǒu kè lái xiāng duì,bù xián cháo lù fēi。
穿篱花蝶引,拂树水禽飞。chuān lí huā dié yǐn,fú shù shuǐ qín fēi。
苍子煎茶去,渔儿趁市归。cāng zi jiān chá qù,yú ér chèn shì guī。
寒儒笑兼味,?蚬入秋肥。hán rú xiào jiān wèi,léi xiǎn rù qiū féi。

对雨

王渐逵

晓雨增秋色,萧风醒客颜。xiǎo yǔ zēng qiū sè,xiāo fēng xǐng kè yán。
乱书慵自检,危径杳难攀。luàn shū yōng zì jiǎn,wēi jìng yǎo nán pān。
瞑入逍遥世,澄深定照关。míng rù xiāo yáo shì,chéng shēn dìng zhào guān。
空山馀两月,了误得真闲。kōng shān yú liǎng yuè,le wù dé zhēn xián。

藩司诸公见访失迓诗以谢之

王渐逵

岳伯新凝节,山人远泛槎。yuè bó xīn níng jié,shān rén yuǎn fàn chá。
隼旟惊宿鸟,文佩散幽花。sǔn yú jīng sù niǎo,wén pèi sàn yōu huā。
樛木如攀驾,春风合□茶。jiū mù rú pān jià,chūn fēng hé chá。
尚馀南浦月,光映北山霞。shàng yú nán pǔ yuè,guāng yìng běi shān xiá。

藩司诸公见访失迓诗以谢之

王渐逵

无日不登眺,迂儒春更迂。wú rì bù dēng tiào,yū rú chūn gèng yū。
水云供去住,晴雨任乘除。shuǐ yún gōng qù zhù,qíng yǔ rèn chéng chú。
不下贤人榻,空回长者车。bù xià xián rén tà,kōng huí zhǎng zhě chē。
聚星吾道在,山鬼莫揶榆。jù xīng wú dào zài,shān guǐ mò yé yú。

同诸公泛舟一首

王渐逵

春水生桃渚,扁舟遥自通。chūn shuǐ shēng táo zhǔ,biǎn zhōu yáo zì tōng。
浦云低压岸,花雨细从风。pǔ yún dī yā àn,huā yǔ xì cóng fēng。
鼓急疑牵濑,歌残欲罢钟。gǔ jí yí qiān lài,gē cán yù bà zhōng。
山人亦何幸,文会兴相同。shān rén yì hé xìng,wén huì xīng xiāng tóng。

再游云谷

王渐逵

久不到云谷,扶筇得再攀。jiǔ bù dào yún gǔ,fú qióng dé zài pān。
榕叶暗三径,荔花开半山。róng yè àn sān jìng,lì huā kāi bàn shān。
青春兼客渡,黄鸟并人闲。qīng chūn jiān kè dù,huáng niǎo bìng rén xián。
输却林僧懒,钟声始出关。shū què lín sēng lǎn,zhōng shēng shǐ chū guān。

访冯次冈林塘幽筑

王渐逵

名苑三城著,君家质更清。míng yuàn sān chéng zhù,jūn jiā zhì gèng qīng。
回廊依绿树,曲洞际芳汀。huí láng yī lǜ shù,qū dòng jì fāng tīng。
石发侵衣袂,山颜敞画屏。shí fā qīn yī mèi,shān yán chǎng huà píng。
徘徊不忍去,呼酒入深更。pái huái bù rěn qù,hū jiǔ rù shēn gèng。

访冯次冈林塘幽筑

王渐逵

远俗遥怜僻,避諠常畏名。yuǎn sú yáo lián pì,bì xuān cháng wèi míng。
庭生书带草,床枕太玄经。tíng shēng shū dài cǎo,chuáng zhěn tài xuán jīng。
啼鸟谙诗谱,游鱼识□声。tí niǎo ān shī pǔ,yóu yú shí shēng。
只馀朋旧兴,通剌话平生。zhǐ yú péng jiù xīng,tōng lá huà píng shēng。

飞来和岳斋高韵

王渐逵

山名中宿黛云层,地启飞来色相徵。shān míng zhōng sù dài yún céng,dì qǐ fēi lái sè xiāng zhēng。
延祚当为天下寺,达摩元是古今僧。yán zuò dāng wèi tiān xià sì,dá mó yuán shì gǔ jīn sēng。
空台落照忙秋舸,绝壑深林隐夏冰。kōng tái luò zhào máng qiū gě,jué hè shēn lín yǐn xià bīng。
却叹惠能贪远胜,不将衣钵借传灯。què tàn huì néng tān yuǎn shèng,bù jiāng yī bō jiè chuán dēng。

京行诸亲送行饮钱飞来感兴

王渐逵

江水江花漫石台,廿年曾此坐崔嵬。jiāng shuǐ jiāng huā màn shí tái,niàn nián céng cǐ zuò cuī wéi。
猿哀似欲撩人别,僧老还能待客来。yuán āi shì yù liāo rén bié,sēng lǎo hái néng dài kè lái。
载酒直须凌绝顶,题厓应遍扫苍苔。zài jiǔ zhí xū líng jué dǐng,tí yá yīng biàn sǎo cāng tái。
峰头不碍中原望,满目浮云得尽开。fēng tóu bù ài zhōng yuán wàng,mǎn mù fú yún dé jǐn kāi。

神石

王渐逵

孕铸神工肇二仪,祝融持护镇南离。yùn zhù shén gōng zhào èr yí,zhù róng chí hù zhèn nán lí。
恨无智药开灵境,空使曹溪住鉴师。hèn wú zhì yào kāi líng jìng,kōng shǐ cáo xī zhù jiàn shī。
自信阆丘非幻岛,谁将芥子视须弥。zì xìn láng qiū fēi huàn dǎo,shuí jiāng jiè zi shì xū mí。
武夷欲借虹桥去,待刻苍厓万仞碑。wǔ yí yù jiè hóng qiáo qù,dài kè cāng yá wàn rèn bēi。
6391234567»