古诗词

石州慢·留别雷御史

魏初

才得相从,还有此行,难合交错。cái dé xiāng cóng,hái yǒu cǐ xíng,nán hé jiāo cuò。
公馀颇喜新凉,杖屦频承谈益。gōng yú pǒ xǐ xīn liáng,zhàng jù pín chéng tán yì。
白衣苍狗,不如付与无心,到头谁是真功业。bái yī cāng gǒu,bù rú fù yǔ wú xīn,dào tóu shuí shì zhēn gōng yè。
天地尽知音,足清风明月。tiān dì jǐn zhī yīn,zú qīng fēng míng yuè。
应惜。yīng xī。
枯罢未脱,疮痍鞍马,不嫌驱役。kū bà wèi tuō,chuāng yí ān mǎ,bù xián qū yì。
笔底清霜,隐隐已沾鬓发。bǐ dǐ qīng shuāng,yǐn yǐn yǐ zhān bìn fā。
秋风万里,飘飖老鹘抟空,鹪鹩尺鴳甘沉没。qiū fēng wàn lǐ,piāo yáo lǎo gǔ tuán kōng,jiāo liáo chǐ yàn gān chén méi。
开岁待君来,满江南春色。kāi suì dài jūn lái,mǎn jiāng nán chūn sè。

魏初

元弘州顺圣人,字太初,号青崖。好读书,尤长于《春秋》,为文简而有法。中统元年,辟为中书省掾吏,兼掌书记。寻辞归,隐居教授。起为国史院编修官,拜监察御史。多所建白。累拜侍御史,出为江南台御史中丞。有《青崖集》。 魏初的作品>>

猜您喜欢

宣德

魏初

曾侍蒲轮四月行,入冬风雪哭铭旌。céng shì pú lún sì yuè xíng,rù dōng fēng xuě kū míng jīng。
到今三十馀年事,依旧山围水绕城。dào jīn sān shí yú nián shì,yī jiù shān wéi shuǐ rào chéng。

寄扬州金使君

魏初

两年不到摘星楼,雁隔江声送客愁。liǎng nián bù dào zhāi xīng lóu,yàn gé jiāng shēng sòng kè chóu。
昨夜金山船上月,澹随帆影过中秋。zuó yè jīn shān chuán shàng yuè,dàn suí fān yǐng guò zhōng qiū。

柳潭垂钓

魏初

阴阴杨柳一丝风,脚底行云在镜中。yīn yīn yáng liǔ yī sī fēng,jiǎo dǐ xíng yún zài jìng zhōng。
不为君王肯同载,便将烟树换齐东。bù wèi jūn wáng kěn tóng zài,biàn jiāng yān shù huàn qí dōng。

记昔

魏初

宝殿光辉记昔游,川原风物入悲愁。bǎo diàn guāng huī jì xī yóu,chuān yuán fēng wù rù bēi chóu。
儿时曾识东园老,弹指中间到白头。ér shí céng shí dōng yuán lǎo,dàn zhǐ zhōng jiān dào bái tóu。

望汉王城

魏初

阴阴楼阁复层层,脚底风烟绿树平。yīn yīn lóu gé fù céng céng,jiǎo dǐ fēng yān lǜ shù píng。
行到上方人不见,倚阑独有汉王城。xíng dào shàng fāng rén bù jiàn,yǐ lán dú yǒu hàn wáng chéng。

巡按京兆口占二首

魏初

忆昨春风石马园,偶因离别却成欢。yì zuó chūn fēng shí mǎ yuán,ǒu yīn lí bié què chéng huān。
杯行交错殊无意,酒到轰腾不属官。bēi xíng jiāo cuò shū wú yì,jiǔ dào hōng téng bù shǔ guān。

巡按京兆口占二首

魏初

此别分司拚数日,浑教聚首是三年。cǐ bié fēn sī pàn shù rì,hún jiào jù shǒu shì sān nián。
臣门如市心如水,有底藩篱不醉眠。chén mén rú shì xīn rú shuǐ,yǒu dǐ fān lí bù zuì mián。

独石

魏初

打头土屋椽如漆,容膝荆床雨似秋。dǎ tóu tǔ wū chuán rú qī,róng xī jīng chuáng yǔ shì qiū。
分例一杯糜子酒,几时能近凤凰楼。fēn lì yī bēi mí zi jiǔ,jǐ shí néng jìn fèng huáng lóu。

洋州公宇读文与可苏东坡诗刻

魏初

筼筜太守雪堂诗,花满亭台酒满池。yún dāng tài shǒu xuě táng shī,huā mǎn tíng tái jiǔ mǎn chí。
今日水空花老尽,一庭秋草罥虫丝。jīn rì shuǐ kōng huā lǎo jǐn,yī tíng qiū cǎo juàn chóng sī。

宋氏家藏花光墨梅

魏初

人说花光物外仙,文章豪客欲移船。rén shuō huā guāng wù wài xiān,wén zhāng háo kè yù yí chuán。
春风留在三花树,要与东溪结后缘。chūn fēng liú zài sān huā shù,yào yǔ dōng xī jié hòu yuán。

寒食不出

魏初

想得西湖放满船,御街杨柳已生烟。xiǎng dé xī hú fàng mǎn chuán,yù jiē yáng liǔ yǐ shēng yān。
轻风细雨无人到,独立海棠花树边。qīng fēng xì yǔ wú rén dào,dú lì hǎi táng huā shù biān。

冬除

魏初

行役经秋未到家,入冬消息望灯花。xíng yì jīng qiū wèi dào jiā,rù dōng xiāo xī wàng dēng huā。
拥衾坐数更筹了,明日春生喜有涯。yōng qīn zuò shù gèng chóu le,míng rì chūn shēng xǐ yǒu yá。

赠笔工李子昭

魏初

广寒秋颖雪离披,汤沐中书旧有期。guǎng hán qiū yǐng xuě lí pī,tāng mù zhōng shū jiù yǒu qī。
千古管城今乐地,未应人笑是书痴。qiān gǔ guǎn chéng jīn lè dì,wèi yīng rén xiào shì shū chī。

云中郡赋云中一首

魏初

云中近代称名郡,楼阁风烟亦可观。yún zhōng jìn dài chēng míng jùn,lóu gé fēng yān yì kě guān。
一上官庭传德语,文书如涌事如攒。yī shàng guān tíng chuán dé yǔ,wén shū rú yǒng shì rú zǎn。

宿神溪

魏初

千丈危巅鸟道斜,万山深处有人家。qiān zhàng wēi diān niǎo dào xié,wàn shān shēn chù yǒu rén jiā。
年来常有催租吏,却恨溪流片片花。nián lái cháng yǒu cuī zū lì,què hèn xī liú piàn piàn huā。