古诗词

赠督学蔡可泉

王渐逵

忆昔寓京洛,同官西曹院。yì xī yù jīng luò,tóng guān xī cáo yuàn。
君年富英妙,词藻动畿甸。jūn nián fù yīng miào,cí zǎo dòng jī diān。
暌别叹旬载,越海欣一见。kuí bié tàn xún zài,yuè hǎi xīn yī jiàn。
储敛日已深,煦闰溢颜面。chǔ liǎn rì yǐ shēn,xù rùn yì yán miàn。
学士资绪馀,诸生启模宪。xué shì zī xù yú,zhū shēng qǐ mó xiàn。
古称德润身,君子重豹变。gǔ chēng dé rùn shēn,jūn zi zhòng bào biàn。
说泽方自兹,离索复相远。shuō zé fāng zì zī,lí suǒ fù xiāng yuǎn。
知崇而礼卑,持此信精鍊。zhī chóng ér lǐ bēi,chí cǐ xìn jīng liàn。
临岐更踟蹰,瞩望增眷恋。lín qí gèng chí chú,zhǔ wàng zēng juàn liàn。
涧毛虽云微,可以供一饯。jiàn máo suī yún wēi,kě yǐ gōng yī jiàn。
江淅尚玄悟,学者群宗之。jiāng xī shàng xuán wù,xué zhě qún zōng zhī。
讵知了性命,乃与日月宜。jù zhī le xìng mìng,nǎi yǔ rì yuè yí。
奇珍匪尝口,绚霞岂能衣。qí zhēn fěi cháng kǒu,xuàn xiá qǐ néng yī。
古来齐鲁论,心事未云岐。gǔ lái qí lǔ lùn,xīn shì wèi yún qí。
达士抱以修,浊世相乖痴。dá shì bào yǐ xiū,zhuó shì xiāng guāi chī。
君看百尺楼,下有栋与基。jūn kàn bǎi chǐ lóu,xià yǒu dòng yǔ jī。
玄谈竟无益,顿悟亦何为。xuán tán jìng wú yì,dùn wù yì hé wèi。
隐语互相倡,无乃堕禅机。yǐn yǔ hù xiāng chàng,wú nǎi duò chán jī。
君生群哲乡,大途宁更疑。jūn shēng qún zhé xiāng,dà tú níng gèng yí。
懋矣炳前修,新知信相期。mào yǐ bǐng qián xiū,xīn zhī xìn xiāng qī。
不惜远书札,启我衰钝资。bù xī yuǎn shū zhá,qǐ wǒ shuāi dùn zī。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

白鹿洞

王渐逵

徒几从骈荫,寻源上急湍。tú jǐ cóng pián yīn,xún yuán shàng jí tuān。
驻云窥石刻,回鹤认儒冠。zhù yún kuī shí kè,huí hè rèn rú guān。
太守还留客,诸生半候门。tài shǒu hái liú kè,zhū shēng bàn hòu mén。
肩舆时取兴,归路任黄昏。jiān yú shí qǔ xīng,guī lù rèn huáng hūn。

栖贤桥

王渐逵

爱尔栖贤地,虹桥驾碧漪。ài ěr qī xián dì,hóng qiáo jià bì yī。
洞传唐李勃,碑刻宋淳熙。dòng chuán táng lǐ bó,bēi kè sòng chún xī。
落日闲丹壑,长风怯葛衣。luò rì xián dān hè,zhǎng fēng qiè gé yī。
欲穷庐阜顶,五老会相期。yù qióng lú fù dǐng,wǔ lǎo huì xiāng qī。

别郑东溟同年

王渐逵

磊落东溟子,为官迟尔期。lěi luò dōng míng zi,wèi guān chí ěr qī。
十年犹未转,五马得深依。shí nián yóu wèi zhuǎn,wǔ mǎ dé shēn yī。
落日桑麻课,春风岛屿诗。luò rì sāng má kè,chūn fēng dǎo yǔ shī。
何时苍海上,相对拾珠玑。hé shí cāng hǎi shàng,xiāng duì shí zhū jī。

别郑东溟同年

王渐逵

玉扃馀闲散,灵纵漫眺游。yù jiōng yú xián sàn,líng zòng màn tiào yóu。
星岩敞丹穴,蓬阁瞰瀛洲。xīng yán chǎng dān xué,péng gé kàn yíng zhōu。
海水几清浅,云槎任去留。hǎi shuǐ jǐ qīng qiǎn,yún chá rèn qù liú。
帝阍归召近,苍佩待螭头。dì hūn guī zhào jìn,cāng pèi dài chī tóu。

飞云顶

王渐逵

飞云杳何许,疑是祝融宫。fēi yún yǎo hé xǔ,yí shì zhù róng gōng。
石室自昏晓,太虚惟渺蒙。shí shì zì hūn xiǎo,tài xū wéi miǎo méng。
瑞气多浮夜,凉云半碍空。ruì qì duō fú yè,liáng yún bàn ài kōng。
会当凌八极,来此搆芳丛。huì dāng líng bā jí,lái cǐ gòu fāng cóng。

轩辕宫

王渐逵

轩辕已仙去,空有故宫遗。xuān yuán yǐ xiān qù,kōng yǒu gù gōng yí。
石榻自秋草,云岩半夕晖。shí tà zì qiū cǎo,yún yán bàn xī huī。
涧水疑玄调,山花尚翠帷。jiàn shuǐ yí xuán diào,shān huā shàng cuì wéi。
峰头旧时月,应照鹤同归。fēng tóu jiù shí yuè,yīng zhào hè tóng guī。

四贤祠用方西樵韵

王渐逵

四贤吾所慕,杖屦一跻游。sì xián wú suǒ mù,zhàng jù yī jī yóu。
祠宇云中见,仪形梦里求。cí yǔ yún zhōng jiàn,yí xíng mèng lǐ qiú。
绝学应难继,澄心可自酬。jué xué yīng nán jì,chéng xīn kě zì chóu。
伫看山下水,赴海漫东流。zhù kàn shān xià shuǐ,fù hǎi màn dōng liú。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

浴罢午睡足,琅玕青簟幽。yù bà wǔ shuì zú,láng gān qīng diàn yōu。
冷风时细细,鸣鸟故啾啾。lěng fēng shí xì xì,míng niǎo gù jiū jiū。
逢人多著屐,一月半梳头。féng rén duō zhù jī,yī yuè bàn shū tóu。
无限看山意,疏帘日上钩。wú xiàn kàn shān yì,shū lián rì shàng gōu。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

五月荔枝熟,空山暑不欺。wǔ yuè lì zhī shú,kōng shān shǔ bù qī。
绿阴还隐颗,红处遂盈枝。lǜ yīn hái yǐn kē,hóng chù suì yíng zhī。
自足村居胜,能忘地主私。zì zú cūn jū shèng,néng wàng dì zhǔ sī。
凉风和白酒,对尔自相宜。liáng fēng hé bái jiǔ,duì ěr zì xiāng yí。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

空苍望不极,晓色太分明。kōng cāng wàng bù jí,xiǎo sè tài fēn míng。
樵雁平相接,旗萝翠欲擎。qiáo yàn píng xiāng jiē,qí luó cuì yù qíng。
北阁云方淡,东山暑气轻。běi gé yún fāng dàn,dōng shān shǔ qì qīng。
忽惊浮旭日,已觉动冲情。hū jīng fú xù rì,yǐ jué dòng chōng qíng。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

月下苦明了,杖藜怜尔时。yuè xià kǔ míng le,zhàng lí lián ěr shí。
飞萤低共照,宿鹭暗相随。fēi yíng dī gòng zhào,sù lù àn xiāng suí。
素质元孤植,真工迥不私。sù zhì yuán gū zhí,zhēn gōng jiǒng bù sī。
夜深香太切,似欲上人衣。yè shēn xiāng tài qiè,shì yù shàng rén yī。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

遥思碧桃坞,重荒太乙池。yáo sī bì táo wù,zhòng huāng tài yǐ chí。
万松寒匝地,炎日远辞枝。wàn sōng hán zā dì,yán rì yuǎn cí zhī。
石冷多妨卧,云生半湿衣。shí lěng duō fáng wò,yún shēng bàn shī yī。
香风时一到,疑是白莲知。xiāng fēng shí yī dào,yí shì bái lián zhī。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

爱尔紫团茗,来烹玉井泉。ài ěr zǐ tuán míng,lái pēng yù jǐng quán。
茗分樵岭远,泉出越山鲜。míng fēn qiáo lǐng yuǎn,quán chū yuè shān xiān。
一歃消烦渴,千方亦浪传。yī shà xiāo fán kě,qiān fāng yì làng chuán。
茶经看独卧,品制得新诠。chá jīng kàn dú wò,pǐn zhì dé xīn quán。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

新畬足稻香,迂懒得先尝。xīn shē zú dào xiāng,yū lǎn dé xiān cháng。
万夫勤一粒,百井忆同乡。wàn fū qín yī lì,bǎi jǐng yì tóng xiāng。
旱气今逾甚,晚苗安可常。hàn qì jīn yú shén,wǎn miáo ān kě cháng。
兵戈群盗日,见尔益怆惶。bīng gē qún dào rì,jiàn ěr yì chuàng huáng。

避暑山中十咏睡起

王渐逵

独深伦子念,思苦得清癯。dú shēn lún zi niàn,sī kǔ dé qīng qú。
每出惊人句,耻看非圣书。měi chū jīng rén jù,chǐ kàn fēi shèng shū。
远期知有待,近约定何如。yuǎn qī zhī yǒu dài,jìn yuē dìng hé rú。
毒热应相忤,烟萝似不迂。dú rè yīng xiāng wǔ,yān luó shì bù yū。
6391234567»