古诗词

赠督学蔡可泉

王渐逵

忆昔寓京洛,同官西曹院。yì xī yù jīng luò,tóng guān xī cáo yuàn。
君年富英妙,词藻动畿甸。jūn nián fù yīng miào,cí zǎo dòng jī diān。
暌别叹旬载,越海欣一见。kuí bié tàn xún zài,yuè hǎi xīn yī jiàn。
储敛日已深,煦闰溢颜面。chǔ liǎn rì yǐ shēn,xù rùn yì yán miàn。
学士资绪馀,诸生启模宪。xué shì zī xù yú,zhū shēng qǐ mó xiàn。
古称德润身,君子重豹变。gǔ chēng dé rùn shēn,jūn zi zhòng bào biàn。
说泽方自兹,离索复相远。shuō zé fāng zì zī,lí suǒ fù xiāng yuǎn。
知崇而礼卑,持此信精鍊。zhī chóng ér lǐ bēi,chí cǐ xìn jīng liàn。
临岐更踟蹰,瞩望增眷恋。lín qí gèng chí chú,zhǔ wàng zēng juàn liàn。
涧毛虽云微,可以供一饯。jiàn máo suī yún wēi,kě yǐ gōng yī jiàn。
江淅尚玄悟,学者群宗之。jiāng xī shàng xuán wù,xué zhě qún zōng zhī。
讵知了性命,乃与日月宜。jù zhī le xìng mìng,nǎi yǔ rì yuè yí。
奇珍匪尝口,绚霞岂能衣。qí zhēn fěi cháng kǒu,xuàn xiá qǐ néng yī。
古来齐鲁论,心事未云岐。gǔ lái qí lǔ lùn,xīn shì wèi yún qí。
达士抱以修,浊世相乖痴。dá shì bào yǐ xiū,zhuó shì xiāng guāi chī。
君看百尺楼,下有栋与基。jūn kàn bǎi chǐ lóu,xià yǒu dòng yǔ jī。
玄谈竟无益,顿悟亦何为。xuán tán jìng wú yì,dùn wù yì hé wèi。
隐语互相倡,无乃堕禅机。yǐn yǔ hù xiāng chàng,wú nǎi duò chán jī。
君生群哲乡,大途宁更疑。jūn shēng qún zhé xiāng,dà tú níng gèng yí。
懋矣炳前修,新知信相期。mào yǐ bǐng qián xiū,xīn zhī xìn xiāng qī。
不惜远书札,启我衰钝资。bù xī yuǎn shū zhá,qǐ wǒ shuāi dùn zī。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

南华十咏

王渐逵

远渡溪头入翠微,钟声缥缈隔烟霏。yuǎn dù xī tóu rù cuì wēi,zhōng shēng piāo miǎo gé yān fēi。
遥知古刹深藏处,夹岸青松尽合围。yáo zhī gǔ shā shēn cáng chù,jiā àn qīng sōng jǐn hé wéi。

南华十咏

王渐逵

天开梵劫启传灯,灵境从来有废兴。tiān kāi fàn jié qǐ chuán dēng,líng jìng cóng lái yǒu fèi xīng。
共说鉴师为六祖,信知智药亦神僧。gòng shuō jiàn shī wèi liù zǔ,xìn zhī zhì yào yì shén sēng。

南华十咏

王渐逵

中天英粹异寰荒,万古山川瑞气藏。zhōng tiān yīng cuì yì huán huāng,wàn gǔ shān chuān ruì qì cáng。
天竺不知何世界,宝林犹自说西方。tiān zhú bù zhī hé shì jiè,bǎo lín yóu zì shuō xī fāng。

南华十咏

王渐逵

虎伏猿啼接万峰,坛经犹在讲堂空。hǔ fú yuán tí jiē wàn fēng,tán jīng yóu zài jiǎng táng kōng。
当时正果应谁得,潭上深怜蜕骨龙。dāng shí zhèng guǒ yīng shuí dé,tán shàng shēn lián tuì gǔ lóng。

南华十咏

王渐逵

远从天竺溯源芳,万古曹溪脉更长。yuǎn cóng tiān zhú sù yuán fāng,wàn gǔ cáo xī mài gèng zhǎng。
草木已知津润合,至今山茗亦凝香。cǎo mù yǐ zhī jīn rùn hé,zhì jīn shān míng yì níng xiāng。

南华十咏

王渐逵

由来礼义重华居,毁性穷栖岂乐趋。yóu lái lǐ yì zhòng huá jū,huǐ xìng qióng qī qǐ lè qū。
堪叹腐儒无定识,尽将衣钵欲消除。kān tàn fǔ rú wú dìng shí,jǐn jiāng yī bō yù xiāo chú。

南华十咏

王渐逵

幽怀小静爱蒲团,睡仆归僧入定观。yōu huái xiǎo jìng ài pú tuán,shuì pū guī sēng rù dìng guān。
夜半塔灯犹不灭,却疑星宿挂檐端。yè bàn tǎ dēng yóu bù miè,què yí xīng sù guà yán duān。

南华十咏

王渐逵

未夸水碓过佣力,却爱溪流适性真。wèi kuā shuǐ duì guò yōng lì,què ài xī liú shì xìng zhēn。
米熟欠筛元自会,不知千载属何人。mǐ shú qiàn shāi yuán zì huì,bù zhī qiān zài shǔ hé rén。

南华十咏

王渐逵

法水澄深卓锡泉,袈裟一展是谁缘。fǎ shuǐ chéng shēn zhuó xī quán,jiā shā yī zhǎn shì shuí yuán。
头陀钟罢迟归院,共坐阶前语亚仙。tóu tuó zhōng bà chí guī yuàn,gòng zuò jiē qián yǔ yà xiān。

南华十咏

王渐逵

藏山细雨留人住,爱客高僧载酒随。cáng shān xì yǔ liú rén zhù,ài kè gāo sēng zài jiǔ suí。
尽日山林无一事,绕廊遍读古今碑。jǐn rì shān lín wú yī shì,rào láng biàn dú gǔ jīn bēi。

登帽峰

王渐逵

滇水津边驻客航,帽峰亭上询虞皇。diān shuǐ jīn biān zhù kè háng,mào fēng tíng shàng xún yú huáng。
生来不及江山幸,犹带重华翠辇香。shēng lái bù jí jiāng shān xìng,yóu dài zhòng huá cuì niǎn xiāng。

题钟少参借湖亭四首

王渐逵

杨柳依依水拍堤,楼台相映碧云溪。yáng liǔ yī yī shuǐ pāi dī,lóu tái xiāng yìng bì yún xī。
南来剩有湖山兴,坐数行人到日西。nán lái shèng yǒu hú shān xīng,zuò shù xíng rén dào rì xī。

题钟少参借湖亭四首

王渐逵

山亭静倚湖之滨,晴光晦色俱相匀。shān tíng jìng yǐ hú zhī bīn,qíng guāng huì sè jù xiāng yún。
闲从花下一岸帻,时有好风来趁人。xián cóng huā xià yī àn zé,shí yǒu hǎo fēng lái chèn rén。

题钟少参借湖亭四首

王渐逵

借湖亭东孺子亭,望中一点递微明。jiè hú tíng dōng rú zi tíng,wàng zhōng yī diǎn dì wēi míng。
荃汀兰渚不可见,惟有落日烟波生。quán tīng lán zhǔ bù kě jiàn,wéi yǒu luò rì yān bō shēng。

题钟少参借湖亭四首

王渐逵

筑石栽花自作台,迎风一面向湖开。zhù shí zāi huā zì zuò tái,yíng fēng yī miàn xiàng hú kāi。
流莺语燕时相过,带得西山爽气来。liú yīng yǔ yàn shí xiāng guò,dài dé xī shān shuǎng qì lái。