古诗词

同江虚谷何古林在吴少岩宅上宴聚一首

王渐逵

旬日苦炎热,逼则悲昏明。xún rì kǔ yán rè,bī zé bēi hūn míng。
五内既郁沸,四体如沃蒸。wǔ nèi jì yù fèi,sì tǐ rú wò zhēng。
夜来如雨过,爽气嘘清泠。yè lái rú yǔ guò,shuǎng qì xū qīng líng。
绿荫舒且坐,驾言思我朋。lǜ yīn shū qiě zuò,jià yán sī wǒ péng。
肩舆渡长陌,奄忽至西城。jiān yú dù zhǎng mò,yǎn hū zhì xī chéng。
相知二三友,坐我居广庭。xiāng zhī èr sān yǒu,zuò wǒ jū guǎng tíng。
温言慰缱绻,促席喜弗胜。wēn yán wèi qiǎn quǎn,cù xí xǐ fú shèng。
旨酒荐馨嘉,时物亦合并。zhǐ jiǔ jiàn xīn jiā,shí wù yì hé bìng。
大斗瓷深酌,严令复兼行。dà dòu cí shēn zhuó,yán lìng fù jiān xíng。
剪烛不见跋,兴洽杯自倾。jiǎn zhú bù jiàn bá,xīng qià bēi zì qīng。
古来重久要,胶漆皮喻情。gǔ lái zhòng jiǔ yào,jiāo qī pí yù qíng。
归路倍踟蹰,恍惝复屏营。guī lù bèi chí chú,huǎng chǎng fù píng yíng。
终晚不能寐,旭日已旦升。zhōng wǎn bù néng mèi,xù rì yǐ dàn shēng。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

绝句十首

王渐逵

多时种树已成丛,屋角墙头地不空。duō shí zhǒng shù yǐ chéng cóng,wū jiǎo qiáng tóu dì bù kōng。
拂瓦轧墙犹不忍,留遮炎日待凉风。fú wǎ yà qiáng yóu bù rěn,liú zhē yán rì dài liáng fēng。

绝句十首

王渐逵

高畬车水力难强,近筑荒陂水圳长。gāo shē chē shuǐ lì nán qiáng,jìn zhù huāng bēi shuǐ zhèn zhǎng。
佃子喜欢相对语,今来不怕旱来妨。diàn zi xǐ huān xiāng duì yǔ,jīn lái bù pà hàn lái fáng。

绝句十首

王渐逵

田头五亩接生涯,半莳茄瓜半莳茶。tián tóu wǔ mǔ jiē shēng yá,bàn shí jiā guā bàn shí chá。
莫道耕园强种树,荔枝龙眼更多花。mò dào gēng yuán qiáng zhǒng shù,lì zhī lóng yǎn gèng duō huā。

绝句十首

王渐逵

接得绯桃谨护持,那堪生意太迟迟。jiē dé fēi táo jǐn hù chí,nà kān shēng yì tài chí chí。
只缘冈土多黄瘠,春到开花仅一枝。zhǐ yuán gāng tǔ duō huáng jí,chūn dào kāi huā jǐn yī zhī。

绝句十首

王渐逵

旧买黄牛学教犁,每凭田叟得持维。jiù mǎi huáng niú xué jiào lí,měi píng tián sǒu dé chí wéi。
儿童争报喧门径,今岁新生一㹀归。ér tóng zhēng bào xuān mén jìng,jīn suì xīn shēng yī bó guī。

绝句十首

王渐逵

近来海贼不惊村,官府犹呼窃闸门。jìn lái hǎi zéi bù jīng cūn,guān fǔ yóu hū qiè zhá mén。
暂约社闾休紧禁,上元灯好得相观。zàn yuē shè lǘ xiū jǐn jìn,shàng yuán dēng hǎo dé xiāng guān。

绝句十首

王渐逵

溪头谷日罕逢人,历日通书迥不闻。xī tóu gǔ rì hǎn féng rén,lì rì tōng shū jiǒng bù wén。
欲作牛栏修茧箔,几回溪畔待春分。yù zuò niú lán xiū jiǎn bó,jǐ huí xī pàn dài chūn fēn。

绝句十首

王渐逵

雨涨咸潮欲退时,沙螺?蚬正交肥。yǔ zhǎng xián cháo yù tuì shí,shā luó léi xiǎn zhèng jiāo féi。
长歌逐队来江口,知是儿童下水归。zhǎng gē zhú duì lái jiāng kǒu,zhī shì ér tóng xià shuǐ guī。

绝句十首

王渐逵

村家处处整犁蓑,才入春来百务多。cūn jiā chù chù zhěng lí suō,cái rù chūn lái bǎi wù duō。
却爱有情双白鹭,柳塘无事日相过。què ài yǒu qíng shuāng bái lù,liǔ táng wú shì rì xiāng guò。

暴雨涨街柬伦樾溪二首

王渐逵

夜雨淋浪晓不收,出门溪涧逐波流。yè yǔ lín làng xiǎo bù shōu,chū mén xī jiàn zhú bō liú。
呼童几候重萝径,应有山阴访戴舟。hū tóng jǐ hòu zhòng luó jìng,yīng yǒu shān yīn fǎng dài zhōu。

暴雨涨街柬伦樾溪二首

王渐逵

帘幕阴阴燕子留,薇花初放野塘幽。lián mù yīn yīn yàn zi liú,wēi huā chū fàng yě táng yōu。
闲来哦得相思句,万绿潇森独倚楼。xián lái ó dé xiāng sī jù,wàn lǜ xiāo sēn dú yǐ lóu。

一川亭为高明杨上舍题四首春

王渐逵

独怜小筑向林扃,絓组年来意已轻。dú lián xiǎo zhù xiàng lín jiōng,guà zǔ nián lái yì yǐ qīng。
白李红桃开欲遍,满川春色在孤亭。bái lǐ hóng táo kāi yù biàn,mǎn chuān chūn sè zài gū tíng。

一川亭为高明杨上舍题四首春

王渐逵

绿阴重护北窗棂,一味凉风解宿醒。lǜ yīn zhòng hù běi chuāng líng,yī wèi liáng fēng jiě sù xǐng。
湘簟藤床欹枕后,不将真趣问渊明。xiāng diàn téng chuáng yī zhěn hòu,bù jiāng zhēn qù wèn yuān míng。

一川亭为高明杨上舍题四首春

王渐逵

苍松翠竹逐年芳,三径由来晚未荒。cāng sōng cuì zhú zhú nián fāng,sān jìng yóu lái wǎn wèi huāng。
已约黄花重载酒,不堪风雨近重阳。yǐ yuē huáng huā zhòng zài jiǔ,bù kān fēng yǔ jìn zhòng yáng。

一川亭为高明杨上舍题四首春

王渐逵

嚣尘万井隔寒烟,素月流光映碧川。xiāo chén wàn jǐng gé hán yān,sù yuè liú guāng yìng bì chuān。
好似山阴风雪夜,是谁重放剡溪船。hǎo shì shān yīn fēng xuě yè,shì shuí zhòng fàng shàn xī chuán。