古诗词

雨后登越王台眺望

王渐逵

魄月耿耿三星残,鳞云片片飞檐端。pò yuè gěng gěng sān xīng cán,lín yún piàn piàn fēi yán duān。
东方既白曙色起,越台晓气生烟寒。dōng fāng jì bái shǔ sè qǐ,yuè tái xiǎo qì shēng yān hán。
回峰曲巘纷冲郁,万户千门如翠沃。huí fēng qū yǎn fēn chōng yù,wàn hù qiān mén rú cuì wò。
祥飙下拂琅玕宫,赤霞傍射芙蓉谷。xiáng biāo xià fú láng gān gōng,chì xiá bàng shè fú róng gǔ。
层林深处乱鸣泉,东山尚带青苍烟。céng lín shēn chù luàn míng quán,dōng shān shàng dài qīng cāng yān。
喜晴禽鸟竞鶱鶱,爱日花枝争丽妍。xǐ qíng qín niǎo jìng xiān xiān,ài rì huā zhī zhēng lì yán。
闲来正值好天气,短葛青筇探幽秘。xián lái zhèng zhí hǎo tiān qì,duǎn gé qīng qióng tàn yōu mì。
良朋尽是羊裘踪,奚童亦领烟霞意。liáng péng jǐn shì yáng qiú zōng,xī tóng yì lǐng yān xiá yì。
危盘滑磴缅跻攀,上方缥缈烟萝间。wēi pán huá dèng miǎn jī pān,shàng fāng piāo miǎo yān luó jiān。
几阵松涛送天籁,一声幽磬空人寰。jǐ zhèn sōng tāo sòng tiān lài,yī shēng yōu qìng kōng rén huán。
吾闻仙都注符箓,富贵山林不相足。wú wén xiān dōu zhù fú lù,fù guì shān lín bù xiāng zú。
缃葩翠萼易飘零,结驷余皇带倾覆。xiāng pā cuì è yì piāo líng,jié sì yú huáng dài qīng fù。
君不见刘王昔日繁歌钟,欲将孱质希乔松。jūn bù jiàn liú wáng xī rì fán gē zhōng,yù jiāng càn zhì xī qiáo sōng。
只今寂寞呼銮道,惟有落叶号秋风。zhǐ jīn jì mò hū luán dào,wéi yǒu luò yè hào qiū fēng。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

喜伦右溪回十首

王渐逵

三春淑气散熙和,弭节乡闾得暂过。sān chūn shū qì sàn xī hé,mǐ jié xiāng lǘ dé zàn guò。
此日相怜应尽醉,金陵朋旧已无多。cǐ rì xiāng lián yīng jǐn zuì,jīn líng péng jiù yǐ wú duō。

别王立庵

王渐逵

五年羁客落萍踪,垂老江湖白发重。wǔ nián jī kè luò píng zōng,chuí lǎo jiāng hú bái fā zhòng。
丹诏有春来紫阙,孤臣无语泣东风。dān zhào yǒu chūn lái zǐ quē,gū chén wú yǔ qì dōng fēng。

别王立庵

王渐逵

幽谷山头路不纡,庾南风景未应殊。yōu gǔ shān tóu lù bù yū,yǔ nán fēng jǐng wèi yīng shū。
归时莫跨青牛去,关吏迎人乞著书。guī shí mò kuà qīng niú qù,guān lì yíng rén qǐ zhù shū。

别王立庵

王渐逵

三秦豪杰可谁同,卧病沧溟喜偶逢。sān qín háo jié kě shuí tóng,wò bìng cāng míng xǐ ǒu féng。
圣世只今崇作述,蒲轮今见迓申公。shèng shì zhǐ jīn chóng zuò shù,pú lún jīn jiàn yà shēn gōng。

送龚佥宪归吴

王渐逵

杖履溪头一拜公,孤心谁与献重瞳。zhàng lǚ xī tóu yī bài gōng,gū xīn shuí yǔ xiàn zhòng tóng。
看来世事浑如逆,只有归帆是顺风。kàn lái shì shì hún rú nì,zhǐ yǒu guī fān shì shùn fēng。

别何古林八首

王渐逵

越王台上满城春,散入东风锦绣匀。yuè wáng tái shàng mǎn chéng chūn,sàn rù dōng fēng jǐn xiù yún。
正好拉君同一看,又将离别倍伤神。zhèng hǎo lā jūn tóng yī kàn,yòu jiāng lí bié bèi shāng shén。

别何古林八首

王渐逵

大隐屏中万木森,多君相访复相临。dà yǐn píng zhōng wàn mù sēn,duō jūn xiāng fǎng fù xiāng lín。
记将卜筑栖迟竟,共结他时未了心。jì jiāng bo zhù qī chí jìng,gòng jié tā shí wèi le xīn。

别何古林八首

王渐逵

梅花缥缈障烟萝,第一峰头月色多。méi huā piāo miǎo zhàng yān luó,dì yī fēng tóu yuè sè duō。
花月留人君不住,自煮山茗自樵歌。huā yuè liú rén jūn bù zhù,zì zhǔ shān míng zì qiáo gē。

别何古林八首

王渐逵

石翁犹未到罗浮,绝顶飞云得暂游。shí wēng yóu wèi dào luó fú,jué dǐng fēi yún dé zàn yóu。
何日再期同杖履,三更观日上壶洲。hé rì zài qī tóng zhàng lǚ,sān gèng guān rì shàng hú zhōu。

别何古林八首

王渐逵

曾忆东山寄我诗,几回孤梦绕江篱。céng yì dōng shān jì wǒ shī,jǐ huí gū mèng rào jiāng lí。
遥知安石登临久,也为苍生强起时。yáo zhī ān shí dēng lín jiǔ,yě wèi cāng shēng qiáng qǐ shí。

别何古林八首

王渐逵

紫云楼上共论心,耿看人间几陆沉。zǐ yún lóu shàng gòng lùn xīn,gěng kàn rén jiān jǐ lù chén。
安得与君长共醉,天湖高枕万松阴。ān dé yǔ jūn zhǎng gòng zuì,tiān hú gāo zhěn wàn sōng yīn。

别何古林八首

王渐逵

四郊风景自村家,春入林塘净晚霞。sì jiāo fēng jǐng zì cūn jiā,chūn rù lín táng jìng wǎn xiá。
月落尊空人醉后,几多离思付桃花。yuè luò zūn kōng rén zuì hòu,jǐ duō lí sī fù táo huā。

别何古林八首

王渐逵

共向珠宫汗漫游,浦云榕叶暗江流。gòng xiàng zhū gōng hàn màn yóu,pǔ yún róng yè àn jiāng liú。
他时京国应相忆,细雨孤蓬上钓舟。tā shí jīng guó yīng xiāng yì,xì yǔ gū péng shàng diào zhōu。

答冼少汾新春见寄诗二首

王渐逵

澄馀心地觉清娱,茅本无根岂有殊。chéng yú xīn dì jué qīng yú,máo běn wú gēn qǐ yǒu shū。
留得年来真种在,与君同看月中株。liú dé nián lái zhēn zhǒng zài,yǔ jūn tóng kàn yuè zhōng zhū。

答冼少汾新春见寄诗二首

王渐逵

莫把天人轻着意,天人分处与生殊。mò bǎ tiān rén qīng zhe yì,tiān rén fēn chù yǔ shēng shū。
却笑世儒多自误,老来空长寄生株。què xiào shì rú duō zì wù,lǎo lái kōng zhǎng jì shēng zhū。