古诗词

送蒋姚二子归湖南

王渐逵

二子湖南来,跋涉数千里。èr zi hú nán lái,bá shè shù qiān lǐ。
罗浮相对望,溟渤庆来止。luó fú xiāng duì wàng,míng bó qìng lái zhǐ。
泉翁坐天关,闭户避嗔訾。quán wēng zuò tiān guān,bì hù bì chēn zī。
堪嗟浊世人,背目且信耳。kān jiē zhuó shì rén,bèi mù qiě xìn ěr。
月旬何所有,澄默契玄理。yuè xún hé suǒ yǒu,chéng mò qì xuán lǐ。
星堂承过访,欣慰得二美。xīng táng chéng guò fǎng,xīn wèi dé èr měi。
如何忽旋驾,令我心未已。rú hé hū xuán jià,lìng wǒ xīn wèi yǐ。
遥遥初秋棹,渺渺桂阳俟。yáo yáo chū qiū zhào,miǎo miǎo guì yáng qí。
白发翘倚门,庭训逾深旨。bái fā qiào yǐ mén,tíng xùn yú shēn zhǐ。
归来有馀师,夫道一而已。guī lái yǒu yú shī,fū dào yī ér yǐ。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

半夜起坐

王渐逵

忽然夜半致虚澄,始信吾心即六经。hū rán yè bàn zhì xū chéng,shǐ xìn wú xīn jí liù jīng。
在昔钻研真影响,而今磨洗自光明。zài xī zuān yán zhēn yǐng xiǎng,ér jīn mó xǐ zì guāng míng。
莫于赘处还加赘,须到清时更倍清。mò yú zhuì chù hái jiā zhuì,xū dào qīng shí gèng bèi qīng。
君看东皋岩下水,渐成溪涧向沧溟。jūn kàn dōng gāo yán xià shuǐ,jiàn chéng xī jiàn xiàng cāng míng。

送伦穗石之留都

王渐逵

浦荇江篱散碧汪,朗气晴黛乱帆张。pǔ xìng jiāng lí sàn bì wāng,lǎng qì qíng dài luàn fān zhāng。
不因万里轻乡国,自是男儿志四方。bù yīn wàn lǐ qīng xiāng guó,zì shì nán ér zhì sì fāng。
白下山川元胜丽,东园花鸟谩清狂。bái xià shān chuān yuán shèng lì,dōng yuán huā niǎo mán qīng kuáng。
归来定有鲜春句,寄我山中作醉章。guī lái dìng yǒu xiān chūn jù,jì wǒ shān zhōng zuò zuì zhāng。

再游伦樾溪静深楼

王渐逵

秋色冥冥寒四山,园亭深跨六池间。qiū sè míng míng hán sì shān,yuán tíng shēn kuà liù chí jiān。
窥鸥狎鹭若为主,铁干虬枝自作关。kuī ōu xiá lù ruò wèi zhǔ,tiě gàn qiú zhī zì zuò guān。
水石窝中馀画幅,烟霞封外即尘寰。shuǐ shí wō zhōng yú huà fú,yān xiá fēng wài jí chén huán。
醉来欹枕沧浪上,满地榆花共一湾。zuì lái yī zhěn cāng làng shàng,mǎn dì yú huā gòng yī wān。

夜宿五层楼

王渐逵

半空楼阁肃虚清,浑象冲融灏气明。bàn kōng lóu gé sù xū qīng,hún xiàng chōng róng hào qì míng。
永夜银河低自照,中天朱鸟静相擎。yǒng yè yín hé dī zì zhào,zhōng tiān zhū niǎo jìng xiāng qíng。
祥风浣浣仙灵近,湘簟潇潇慧思生。xiáng fēng huàn huàn xiān líng jìn,xiāng diàn xiāo xiāo huì sī shēng。
此意未应传下界,晓来悽对万家城。cǐ yì wèi yīng chuán xià jiè,xiǎo lái qī duì wàn jiā chéng。

夜宿五层楼

王渐逵

缥缈罗浮混太清,辟开门户见朱明。piāo miǎo luó fú hùn tài qīng,pì kāi mén hù jiàn zhū míng。
地当全越应灵萃,楼迥中峰翠欲擎。dì dāng quán yuè yīng líng cuì,lóu jiǒng zhōng fēng cuì yù qíng。
太白正堪游八极,井蛙空自叹虚生。tài bái zhèng kān yóu bā jí,jǐng wā kōng zì tàn xū shēng。
醉馀欹枕残更月,疑共云霞住化城。zuì yú yī zhěn cán gèng yuè,yí gòng yún xiá zhù huà chéng。

夜宿五层楼

王渐逵

中宵不寐抱神清,每向楼头问启明。zhōng xiāo bù mèi bào shén qīng,měi xiàng lóu tóu wèn qǐ míng。
旸谷霞开乌鸟浴,越江波静贝珠擎。yáng gǔ xiá kāi wū niǎo yù,yuè jiāng bō jìng bèi zhū qíng。
岚霏暝入凡嚣寂,布葛寒深爽籁生。lán fēi míng rù fán xiāo jì,bù gé hán shēn shuǎng lài shēng。
析木津头星汉杳,却从天市望京城。xī mù jīn tóu xīng hàn yǎo,què cóng tiān shì wàng jīng chéng。

自马山回阻风于观海楼南岸夜泊有感寄右溪诸君

王渐逵

狂厉北风连日生,汀洲一舸对层城。kuáng lì běi fēng lián rì shēng,tīng zhōu yī gě duì céng chéng。
森楼缥缈美人隔,高浪崔嵬孤客惊。sēn lóu piāo miǎo měi rén gé,gāo làng cuī wéi gū kè jīng。
永夜谯声遥自听,一湍渔火向谁明。yǒng yè qiáo shēng yáo zì tīng,yī tuān yú huǒ xiàng shuí míng。
人间好事多成障,岂向沧波怨不平。rén jiān hǎo shì duō chéng zhàng,qǐ xiàng cāng bō yuàn bù píng。

厓山感兴四首

王渐逵

史笔重看纪宋书,天王遥傍两厓居。shǐ bǐ zhòng kàn jì sòng shū,tiān wáng yáo bàng liǎng yá jū。
千年尚蔓羌胡种,一旅谁兴夏后储。qiān nián shàng màn qiāng hú zhǒng,yī lǚ shuí xīng xià hòu chǔ。
溟海落星应不返,楼船浮国欲何如。míng hǎi luò xīng yīng bù fǎn,lóu chuán fú guó yù hé rú。
空馀万古英雄泪,洒向冈州忆故墟。kōng yú wàn gǔ yīng xióng lèi,sǎ xiàng gāng zhōu yì gù xū。

厓山感兴四首

王渐逵

运当阳九古今逢,数厄胡元更倍凶。yùn dāng yáng jiǔ gǔ jīn féng,shù è hú yuán gèng bèi xiōng。
位绍皇王应有恨,劫来天地亦旋空。wèi shào huáng wáng yīng yǒu hèn,jié lái tiān dì yì xuán kōng。
猖狂易著三忠庙,成败难禁一老翁。chāng kuáng yì zhù sān zhōng miào,chéng bài nán jìn yī lǎo wēng。
欲向荒厓论往事,怒涛奇石昼号风。yù xiàng huāng yá lùn wǎng shì,nù tāo qí shí zhòu hào fēng。

厓山感兴四首

王渐逵

南渡君臣已半非,远从闽越更相依。nán dù jūn chén yǐ bàn fēi,yuǎn cóng mǐn yuè gèng xiāng yī。
中原尽苦豺狼遍,上帝应嗟历数归。zhōng yuán jǐn kǔ chái láng biàn,shàng dì yīng jiē lì shù guī。
存赵程婴心祇切,安刘诸葛命多违。cún zhào chéng yīng xīn qí qiè,ān liú zhū gé mìng duō wéi。
行人莫上慈元望,芳草凄凄怨夕晖。xíng rén mò shàng cí yuán wàng,fāng cǎo qī qī yuàn xī huī。

厓山感兴四首

王渐逵

延鄜幽蓟恃相强,草草空惊创业荒。yán fū yōu jì shì xiāng qiáng,cǎo cǎo kōng jīng chuàng yè huāng。
敢谓越裳还作贡,早怜荆楚已称王。gǎn wèi yuè shang hái zuò gòng,zǎo lián jīng chǔ yǐ chēng wáng。
虞渊自古悲潜日,葛屦何人戒履霜。yú yuān zì gǔ bēi qián rì,gé jù hé rén jiè lǚ shuāng。
否塞再开真宰意,似应天为圣明祥。fǒu sāi zài kāi zhēn zǎi yì,shì yīng tiān wèi shèng míng xiáng。

避暑粤山中诸君携酒见访

王渐逵

满酌金华湘簟冰,欹枕翛翛玄思生。mǎn zhuó jīn huá xiāng diàn bīng,yī zhěn xiāo xiāo xuán sī shēng。
青林不与溽暑接,好月故傍高台明。qīng lín bù yǔ rù shǔ jiē,hǎo yuè gù bàng gāo tái míng。
自嗟真境少神赏,共拂丛埃凌太清。zì jiē zhēn jìng shǎo shén shǎng,gòng fú cóng āi líng tài qīng。
醉来却怪洞天记,尽收乐处归荒冥。zuì lái què guài dòng tiān jì,jǐn shōu lè chù guī huāng míng。

避暑粤山中诸君携酒见访

王渐逵

上界仙人碧玉冠,共骑黄鹄跨青鸾。shàng jiè xiān rén bì yù guān,gòng qí huáng gǔ kuà qīng luán。
羽侍霓裳深自列,钧天万舞恣相观。yǔ shì ní shang shēn zì liè,jūn tiān wàn wǔ zì xiāng guān。
豪生四宇千尊废,凉入诸峰彻夜寒。háo shēng sì yǔ qiān zūn fèi,liáng rù zhū fēng chè yè hán。
月落河斜分曙色,却愁炎旭送烦喧。yuè luò hé xié fēn shǔ sè,què chóu yán xù sòng fán xuān。

饮右溪山亭和诸君韵

王渐逵

凉孤倚高生暮凉,远从溟海散清苍。liáng gū yǐ gāo shēng mù liáng,yuǎn cóng míng hǎi sàn qīng cāng。
八窗图画元开辟,万井烟尘隔渺茫。bā chuāng tú huà yuán kāi pì,wàn jǐng yān chén gé miǎo máng。
短榻曲肱忘主客,好风吹梦到羲皇。duǎn tà qū gōng wàng zhǔ kè,hǎo fēng chuī mèng dào xī huáng。
吟馀花鸟浑如识,来伴先生作醉乡。yín yú huā niǎo hún rú shí,lái bàn xiān shēng zuò zuì xiāng。

咏奇石

王渐逵

幻出神工自泬寥,东南奇胜竞新标。huàn chū shén gōng zì jué liáo,dōng nán qí shèng jìng xīn biāo。
凉风翠黛疑成雨,润入寒泉欲上潮。liáng fēng cuì dài yí chéng yǔ,rùn rù hán quán yù shàng cháo。
梦近桃源花径小,冥通太华井莲翘。mèng jìn táo yuán huā jìng xiǎo,míng tōng tài huá jǐng lián qiào。
洞庭未必能胜此,一点君山望里遥。dòng tíng wèi bì néng shèng cǐ,yī diǎn jūn shān wàng lǐ yáo。