古诗词

送蒋姚二子归湖南

王渐逵

二子湖南来,跋涉数千里。èr zi hú nán lái,bá shè shù qiān lǐ。
罗浮相对望,溟渤庆来止。luó fú xiāng duì wàng,míng bó qìng lái zhǐ。
泉翁坐天关,闭户避嗔訾。quán wēng zuò tiān guān,bì hù bì chēn zī。
堪嗟浊世人,背目且信耳。kān jiē zhuó shì rén,bèi mù qiě xìn ěr。
月旬何所有,澄默契玄理。yuè xún hé suǒ yǒu,chéng mò qì xuán lǐ。
星堂承过访,欣慰得二美。xīng táng chéng guò fǎng,xīn wèi dé èr měi。
如何忽旋驾,令我心未已。rú hé hū xuán jià,lìng wǒ xīn wèi yǐ。
遥遥初秋棹,渺渺桂阳俟。yáo yáo chū qiū zhào,miǎo miǎo guì yáng qí。
白发翘倚门,庭训逾深旨。bái fā qiào yǐ mén,tíng xùn yú shēn zhǐ。
归来有馀师,夫道一而已。guī lái yǒu yú shī,fū dào yī ér yǐ。

王渐逵

明广东番禺人,字用仪,一字鸿山,号青萝子、大隐山人。正德十二年进士,官刑部主事。以养母请告,家居十余年,后至广州,适有诏,养病逾三年者不复叙用。乃赴会稽,谒王阳明墓,与其门人讲学。久之乃归。后复被荐入京,言事不报,复乞归。嘉靖三十七年十二月卒。有《青萝文集》。 王渐逵的作品>>

猜您喜欢

奉寄鳌峰李老丈一首

王渐逵

几年违别忆高贤,咫尺清风未结缘。jǐ nián wéi bié yì gāo xián,zhǐ chǐ qīng fēng wèi jié yuán。
尘梦忽惊河汉外,客槎疑泛斗牛边。chén mèng hū jīng hé hàn wài,kè chá yí fàn dòu niú biān。
瑞光遥射金银阙,紫气充连若木天。ruì guāng yáo shè jīn yín quē,zǐ qì chōng lián ruò mù tiān。
重拟一尊同浴日,坐观沧海变桑田。zhòng nǐ yī zūn tóng yù rì,zuò guān cāng hǎi biàn sāng tián。

春日写怀二首

王渐逵

门长云萝翳僻居,春风还亦到吾庐。mén zhǎng yún luó yì pì jū,chūn fēng hái yì dào wú lú。
病馀勾漏堪求药,老向河汾只著书。bìng yú gōu lòu kān qiú yào,lǎo xiàng hé fén zhǐ zhù shū。
白雪岂能谐下里,痴人犹自梦华胥。bái xuě qǐ néng xié xià lǐ,chī rén yóu zì mèng huá xū。
陂源十亩生涯地,时课儿童灌早蔬。bēi yuán shí mǔ shēng yá dì,shí kè ér tóng guàn zǎo shū。

春日写怀二首

王渐逵

近时乡里喜相陪,约社占农日往来。jìn shí xiāng lǐ xǐ xiāng péi,yuē shè zhàn nóng rì wǎng lái。
两月看山逢酒熟,几年栽树见花开。liǎng yuè kàn shān féng jiǔ shú,jǐ nián zāi shù jiàn huā kāi。
每缘芳草多扶杖,为爱东风小筑台。měi yuán fāng cǎo duō fú zhàng,wèi ài dōng fēng xiǎo zhù tái。
忽忆樾森楼外径,久无车马散苍苔。hū yì yuè sēn lóu wài jìng,jiǔ wú chē mǎ sàn cāng tái。

新卜居双峰岭玄罗洞天

王渐逵

一门开向碧霄边,万仞遥看瀑布悬。yī mén kāi xiàng bì xiāo biān,wàn rèn yáo kàn pù bù xuán。
满径榆花通远漠,半空梵气结诸天。mǎn jìng yú huā tōng yuǎn mò,bàn kōng fàn qì jié zhū tiān。
奔趋岛屿供书案,垦辟云霞课秫田。bēn qū dǎo yǔ gōng shū àn,kěn pì yún xiá kè shú tián。
隐几年来何所事,焚香高诵蕊珠篇。yǐn jǐ nián lái hé suǒ shì,fén xiāng gāo sòng ruǐ zhū piān。

生日答伦右溪韵

王渐逵

寻春遥向仲春前,春在王生杖屦边。xún chūn yáo xiàng zhòng chūn qián,chūn zài wáng shēng zhàng jù biān。
把酒忽惊逢兔月,出山重记是牛年。bǎ jiǔ hū jīng féng tù yuè,chū shān zhòng jì shì niú nián。
心从尧舜千龄在,学到程朱几派传。xīn cóng yáo shùn qiān líng zài,xué dào chéng zhū jǐ pài chuán。
莫更鼎中求大药,须知无欲即为仙。mò gèng dǐng zhōng qiú dà yào,xū zhī wú yù jí wèi xiān。

生日答伦右溪韵

王渐逵

岁月蹉跎半百间,进修无力强舒颜。suì yuè cuō tuó bàn bǎi jiān,jìn xiū wú lì qiáng shū yán。
道惭弧矢空成志,酒向亲朋可放闲。dào cán hú shǐ kōng chéng zhì,jiǔ xiàng qīn péng kě fàng xián。
坛樾独看寻旧社,陇头犹望闭玄关。tán yuè dú kàn xún jiù shè,lǒng tóu yóu wàng bì xuán guān。
溪头小艇寻真乐,得与春风共往还。xī tóu xiǎo tǐng xún zhēn lè,dé yǔ chūn fēng gòng wǎng hái。

又答和区白斋一首

王渐逵

家住山林只爱山,采薇煨芋即为丹。jiā zhù shān lín zhǐ ài shān,cǎi wēi wēi yù jí wèi dān。
眠馀芳草醒仍醉,歌入沧浪去复还。mián yú fāng cǎo xǐng réng zuì,gē rù cāng làng qù fù hái。
每为高贤三避舍,独怜知己更开颜。měi wèi gāo xián sān bì shě,dú lián zhī jǐ gèng kāi yán。
老来六籍成何补,马郑源头见一班。lǎo lái liù jí chéng hé bǔ,mǎ zhèng yuán tóu jiàn yī bān。

同陈明水三谢何古林登五层楼次韵二首

王渐逵

自从踪迹落人间,荏苒韶光迟尔还。zì cóng zōng jì luò rén jiān,rěn rǎn sháo guāng chí ěr hái。
此日登临同驻足,百年天地几开颜。cǐ rì dēng lín tóng zhù zú,bǎi nián tiān dì jǐ kāi yán。
半空筋斗何妨打,上界仙人一任闲。bàn kōng jīn dòu hé fáng dǎ,shàng jiè xiān rén yī rèn xián。
独向程门怜上蔡,祇能攻出利名关。dú xiàng chéng mén lián shàng cài,qí néng gōng chū lì míng guān。

同陈明水三谢何古林登五层楼次韵二首

王渐逵

阖辟乾坤向此间,振衣千仞未应还。hé pì qián kūn xiàng cǐ jiān,zhèn yī qiān rèn wèi yīng hái。
歌回白雪堪成谱,药到黄芽可铸颜。gē huí bái xuě kān chéng pǔ,yào dào huáng yá kě zhù yán。
浪去繁华徒自扰,秘来符箓不书闲。làng qù fán huá tú zì rǎo,mì lái fú lù bù shū xián。
帝阍莫更重排叩,虎豹憎人上九关。dì hūn mò gèng zhòng pái kòu,hǔ bào zēng rén shàng jiǔ guān。

江虚谷李壁山何古林一瓢道人与余五人集于穗石洞天乘月夜坐把酒朗歌观中道士惊讶以为五羊老人复来也感兴和古成之韵

王渐逵

太乙坛边锁碧烟,上仙宫里集群仙。tài yǐ tán biān suǒ bì yān,shàng xiān gōng lǐ jí qún xiān。
风轮春满三千界,梵气寒深十大天。fēng lún chūn mǎn sān qiān jiè,fàn qì hán shēn shí dà tiān。
青鸟唤回瑶圃月,赤龙耕透玉山田。qīng niǎo huàn huí yáo pǔ yuè,chì lóng gēng tòu yù shān tián。
五羊骑罢不归去,芳草池塘咏白莲。wǔ yáng qí bà bù guī qù,fāng cǎo chí táng yǒng bái lián。

又倒和前韵赠一瓢道人

王渐逵

姑射真人簪玉莲,不知瀛海几桑田。gū shè zhēn rén zān yù lián,bù zhī yíng hǎi jǐ sāng tián。
乾坤铅汞元非药,帝霸皇王别有天。qián kūn qiān gǒng yuán fēi yào,dì bà huáng wáng bié yǒu tiān。
长叹瞿坛皆玉眼,相传桂父是毛仙。zhǎng tàn qú tán jiē yù yǎn,xiāng chuán guì fù shì máo xiān。
坡山洞口休移杖,咫尺藤萝混瘴烟。pō shān dòng kǒu xiū yí zhàng,zhǐ chǐ téng luó hùn zhàng yān。

寄王岱麓

王渐逵

睡起楼头叹盍簪,相思凝望只长吟。shuì qǐ lóu tóu tàn hé zān,xiāng sī níng wàng zhǐ zhǎng yín。
林塘又见三春慕,客馆重淹累日阴。lín táng yòu jiàn sān chūn mù,kè guǎn zhòng yān lèi rì yīn。
贮酒欲为新月约,泛舟徒有隔年心。zhù jiǔ yù wèi xīn yuè yuē,fàn zhōu tú yǒu gé nián xīn。
闲来习静关初闭,苍霭骈萝锁倍深。xián lái xí jìng guān chū bì,cāng ǎi pián luó suǒ bèi shēn。

答佛山社老见寄和韵二首答洗锦厓

王渐逵

右溪门下称多客,刚直如公迥不如。yòu xī mén xià chēng duō kè,gāng zhí rú gōng jiǒng bù rú。
别后诗篇劳远寄,老来精力尚工书。bié hòu shī piān láo yuǎn jì,lǎo lái jīng lì shàng gōng shū。
遥从脱洒超凡乘,每见依容是陋儒。yáo cóng tuō sǎ chāo fán chéng,měi jiàn yī róng shì lòu rú。
若向两关能勘破,始知真乐在樵渔。ruò xiàng liǎng guān néng kān pò,shǐ zhī zhēn lè zài qiáo yú。

答佛山社老见寄和韵二首答洗锦厓

王渐逵

诗采寄我青萝岛,词藻清新愧不如。shī cǎi jì wǒ qīng luó dǎo,cí zǎo qīng xīn kuì bù rú。
险句任教山鸟听,空岩应得石工书。xiǎn jù rèn jiào shān niǎo tīng,kōng yán yīng dé shí gōng shū。
惠连群从真才子,洛社诸公总旧儒。huì lián qún cóng zhēn cái zi,luò shè zhū gōng zǒng jiù rú。
语默行藏吾道在,不妨时作海滨渔。yǔ mò xíng cáng wú dào zài,bù fáng shí zuò hǎi bīn yú。

寿伦右溪诗三首

王渐逵

海内才名是大家,任闲知尔寿无涯。hǎi nèi cái míng shì dà jiā,rèn xián zhī ěr shòu wú yá。
径通宾客常留鹤,地有池园不种瓜。jìng tōng bīn kè cháng liú hè,dì yǒu chí yuán bù zhǒng guā。
脱尽华簪便舒服,旋篘春酒荐黄花。tuō jǐn huá zān biàn shū fú,xuán chōu chūn jiǔ jiàn huáng huā。
遥知炼就刀圭诀,解组归来鬓尚鸦。yáo zhī liàn jiù dāo guī jué,jiě zǔ guī lái bìn shàng yā。