古诗词

发衡州

杨基

五日白一发,十日皱一肤。wǔ rì bái yī fā,shí rì zhòu yī fū。
人生冰雪容,终作靴纹粗。rén shēng bīng xuě róng,zhōng zuò xuē wén cū。
今朝清镜中,已与昨日殊。jīn cháo qīng jìng zhōng,yǐ yǔ zuó rì shū。
不忧须眉苍,但恐皮肉枯。bù yōu xū méi cāng,dàn kǒng pí ròu kū。
肉枯亦常理,所念非壮图。ròu kū yì cháng lǐ,suǒ niàn fēi zhuàng tú。
有亲恩最深,抚养劳勤劬。yǒu qīn ēn zuì shēn,fǔ yǎng láo qín qú。
怜我幼失怙,爱我如掌珠。lián wǒ yòu shī hù,ài wǒ rú zhǎng zhū。
斯恩未及报,不敢忘须臾。sī ēn wèi jí bào,bù gǎn wàng xū yú。
书来得凶问,哀顿空号呼。shū lái dé xiōng wèn,āi dùn kōng hào hū。
衣衾与棺敛,弗得亲走趋。yī qīn yǔ guān liǎn,fú dé qīn zǒu qū。
家山在万里,那能返故都。jiā shān zài wàn lǐ,nà néng fǎn gù dōu。
树头哑哑啼,愧杀返哺乌。shù tóu yǎ yǎ tí,kuì shā fǎn bǔ wū。
有子初学言,行步要母扶。yǒu zi chū xué yán,xíng bù yào mǔ fú。
已解索梨栗,未知识之无。yǐ jiě suǒ lí lì,wèi zhī shí zhī wú。
重在托宗祀,岂暇问贤愚。zhòng zài tuō zōng sì,qǐ xiá wèn xián yú。
弟妹皆漂零,远在天一隅。dì mèi jiē piāo líng,yuǎn zài tiān yī yú。
仲氏久无信,梦中时友于。zhòng shì jiǔ wú xìn,mèng zhōng shí yǒu yú。
艰难斥卤滨,何以保微躯。jiān nán chì lǔ bīn,hé yǐ bǎo wēi qū。
计工当已还,母乃东归吴。jì gōng dāng yǐ hái,mǔ nǎi dōng guī wú。
童仆各分飞,仅有赤脚奴。tóng pū gè fēn fēi,jǐn yǒu chì jiǎo nú。
竛竮苦肺疾,终夜声呜呜。líng pīng kǔ fèi jí,zhōng yè shēng wū wū。
怜渠亦解事,剪伐供樵苏。lián qú yì jiě shì,jiǎn fá gōng qiáo sū。
异乡骨肉远,赖此相支吾。yì xiāng gǔ ròu yuǎn,lài cǐ xiāng zhī wú。
嗟我客梁楚,只身亦崎岖。jiē wǒ kè liáng chǔ,zhǐ shēn yì qí qū。
白昼畏豺虎,夜防狸与狐。bái zhòu wèi chái hǔ,yè fáng lí yǔ hú。
所赖筋力强,窜伏幸无虞。suǒ lài jīn lì qiáng,cuàn fú xìng wú yú。
今年觉衰倦,自怯行远途。jīn nián jué shuāi juàn,zì qiè xíng yuǎn tú。
东风洞庭波,落日青草湖。dōng fēng dòng tíng bō,luò rì qīng cǎo hú。
鱼龙来欺人,烟涛惨模糊。yú lóng lái qī rén,yān tāo cǎn mó hú。
兹晨过衡阳,霁景差可娱。zī chén guò héng yáng,jì jǐng chà kě yú。
桃花白练带,春水绿菰蒲。táo huā bái liàn dài,chūn shuǐ lǜ gū pú。
感此颜色妍,暂使忧心苏。gǎn cǐ yán sè yán,zàn shǐ yōu xīn sū。
万事信有命,抚膺长叹吁。wàn shì xìn yǒu mìng,fǔ yīng zhǎng tàn xū。
杨基

杨基

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。 杨基的作品>>

猜您喜欢

舟中闻春禽寄江阴包鹤洲

杨基

山中无音乐,丝竹在禽鸟。shān zhōng wú yīn lè,sī zhú zài qín niǎo。
嘤嘤呼春晴,呖呖报春晓。yīng yīng hū chūn qíng,lì lì bào chūn xiǎo。
娇吟与柔哢,圆滑斗新巧。jiāo yín yǔ róu lòng,yuán huá dòu xīn qiǎo。
知君在山中,乐此长不少。zhī jūn zài shān zhōng,lè cǐ zhǎng bù shǎo。
疏篱密竹外,深涧绿树表。shū lí mì zhú wài,shēn jiàn lǜ shù biǎo。
青鞋踏花影,信步听未了。qīng xié tà huā yǐng,xìn bù tīng wèi le。
归去闻筝声,应怪银甲小。guī qù wén zhēng shēng,yīng guài yín jiǎ xiǎo。
我来行一月,风雨春江渺。wǒ lái xíng yī yuè,fēng yǔ chūn jiāng miǎo。
今朝豁晴霁,孤琴破幽悄。jīn cháo huō qíng jì,gū qín pò yōu qiāo。
铿如女娲笙,忽作余音袅。kēng rú nǚ wā shēng,hū zuò yú yīn niǎo。
平生黄钟耳,直欲辨分杪。píng shēng huáng zhōng ěr,zhí yù biàn fēn miǎo。
万事付松风,翛然坐秋草。wàn shì fù sōng fēng,xiāo rán zuò qiū cǎo。

小孤山图

杨基

江流西来如箭急,小姑横截江心立。jiāng liú xī lái rú jiàn jí,xiǎo gū héng jié jiāng xīn lì。
桃花水涨势相争,峡口瞿塘犹不及。táo huā shuǐ zhǎng shì xiāng zhēng,xiá kǒu qú táng yóu bù jí。
山神堂堂心胆粗,当时人间伟丈夫。shān shén táng táng xīn dǎn cū,dāng shí rén jiān wěi zhàng fū。
江头庙里青绫帐,翠靥金钗塑小姑。jiāng tóu miào lǐ qīng líng zhàng,cuì yè jīn chāi sù xiǎo gū。

陈平

杨基

陈平素无行,终为汉相国。chén píng sù wú xíng,zhōng wèi hàn xiāng guó。
阴谋固可鄙,奇计凡六出。yīn móu gù kě bǐ,qí jì fán liù chū。
后来诸吕难,卒赖陆贾力。hòu lái zhū lǚ nán,zú lài lù jiǎ lì。
岂缘富且贵,临事意反诎。qǐ yuán fù qiě guì,lín shì yì fǎn qū。
智者犹若斯,请为愚者说。zhì zhě yóu ruò sī,qǐng wèi yú zhě shuō。

送谢雪坡防御出郭团练

杨基

朝催筑城夫,暮点团结兵。cháo cuī zhù chéng fū,mù diǎn tuán jié bīng。
民民皆动摇,一日十数惊。mín mín jiē dòng yáo,yī rì shí shù jīng。
所赖官长贤,抚劳得众情。suǒ lài guān zhǎng xián,fǔ láo dé zhòng qíng。
防御出郊来,父老拜且迎。fáng yù chū jiāo lái,fù lǎo bài qiě yíng。
垂髫及戴白,罗列车下听。chuí tiáo jí dài bái,luó liè chē xià tīng。
官家百万师,自足与寇争。guān jiā bǎi wàn shī,zì zú yǔ kòu zhēng。
汝自守汝乡,汝自保汝生。rǔ zì shǒu rǔ xiāng,rǔ zì bǎo rǔ shēng。
闲暇苟不虞,仓卒恐见倾。xián xiá gǒu bù yú,cāng zú kǒng jiàn qīng。
我当徼汝劳,薄尔赋税征。wǒ dāng jiǎo rǔ láo,báo ěr fù shuì zhēng。
父老共感激,阗然动欢声。fù lǎo gòng gǎn jī,tián rán dòng huān shēng。
旌旗洎甲矛,五色稍鲜明。jīng qí jì jiǎ máo,wǔ sè shāo xiān míng。
岂惟备抄掠,大敌固可婴。qǐ wéi bèi chāo lüè,dà dí gù kě yīng。
问君何能然,子弟卫父兄。wèn jūn hé néng rán,zi dì wèi fù xiōng。
平川雨初收,马嘶鼓厓厓。píng chuān yǔ chū shōu,mǎ sī gǔ yá yá。
相送不同往,极目秋鹰横。xiāng sòng bù tóng wǎng,jí mù qiū yīng héng。

感怀

杨基

璞玉宜深藏,白雪乃寡和。pú yù yí shēn cáng,bái xuě nǎi guǎ hé。
和寡非所悲,炫玉徒取祸。hé guǎ fēi suǒ bēi,xuàn yù tú qǔ huò。
奈何刖足者,抱璞不知过。nài hé yuè zú zhě,bào pú bù zhī guò。
进非烈士忠,退耻愚夫懦。jìn fēi liè shì zhōng,tuì chǐ yú fū nuò。
佣春匪利直,贩鬻欲自涴。yōng chūn fěi lì zhí,fàn yù yù zì wò。
山中一尺雪,且复掩扉卧。shān zhōng yī chǐ xuě,qiě fù yǎn fēi wò。

感怀

杨基

清霜凋百草,亦令脆者坚。qīng shuāng diāo bǎi cǎo,yì lìng cuì zhě jiān。
士不遇患难,智虑何由全。shì bù yù huàn nán,zhì lǜ hé yóu quán。
玄德髀肉生,重耳十九年。xuán dé bì ròu shēng,zhòng ěr shí jiǔ nián。
一为三国雄,一称五霸贤。yī wèi sān guó xióng,yī chēng wǔ bà xián。
苟不辨菽麦,何足揽大权。gǒu bù biàn shū mài,hé zú lǎn dà quán。
至今巴蜀人,叹息后主禅。zhì jīn bā shǔ rén,tàn xī hòu zhǔ chán。

感怀

杨基

邓禹南阳来,仗策归光武。dèng yǔ nán yáng lái,zhàng cè guī guāng wǔ。
孔明卧隆中,不即事先主。kǒng míng wò lóng zhōng,bù jí shì xiān zhǔ。
英雄各有见,何必问出处。yīng xióng gè yǒu jiàn,hé bì wèn chū chù。
孙曹与更始,未可同日语。sūn cáo yǔ gèng shǐ,wèi kě tóng rì yǔ。
向非昭烈贤,三顾犹未许。xiàng fēi zhāo liè xián,sān gù yóu wèi xǔ。
君子当识时,守身如处女。jūn zi dāng shí shí,shǒu shēn rú chù nǚ。

感怀

杨基

蝮蛇冬未蛰,裛草寒更生。fù shé dōng wèi zhé,yì cǎo hán gèng shēng。
阳光泄为电,地雷忽有声。yáng guāng xiè wèi diàn,dì léi hū yǒu shēng。
上天号令乖,致此灾异并。shàng tiān hào lìng guāi,zhì cǐ zāi yì bìng。
不然多杀伤,兵气之所成。bù rán duō shā shāng,bīng qì zhī suǒ chéng。
汉廷免三公,毋乃非政刑。hàn tíng miǎn sān gōng,wú nǎi fēi zhèng xíng。
愿言调玉烛,仰见三阶平。yuàn yán diào yù zhú,yǎng jiàn sān jiē píng。

感怀

杨基

三人乃成虎,众口能烁金。sān rén nǎi chéng hǔ,zhòng kǒu néng shuò jīn。
流言虽不多,足移君子心。liú yán suī bù duō,zú yí jūn zi xīn。
人心本无疑,理与势所侵。rén xīn běn wú yí,lǐ yǔ shì suǒ qīn。
奈何形似间,构结已骎骎。nài hé xíng shì jiān,gòu jié yǐ qīn qīn。
入耳即契合,不待间者深。rù ěr jí qì hé,bù dài jiān zhě shēn。
陈平虽云智,羽有隙可寻。chén píng suī yún zhì,yǔ yǒu xì kě xún。
高祖诚豁达,卒亦诛淮阴。gāo zǔ chéng huō dá,zú yì zhū huái yīn。
营营青蝇诗,示古犹示今。yíng yíng qīng yíng shī,shì gǔ yóu shì jīn。

感怀

杨基

位卑谏勿直,直谏君心疑。wèi bēi jiàn wù zhí,zhí jiàn jūn xīn yí。
交浅言勿深,深言友谊亏。jiāo qiǎn yán wù shēn,shēn yán yǒu yì kuī。
谔谔众所恶,况复违逆之。è è zhòng suǒ è,kuàng fù wéi nì zhī。
岂不利于行,吐檗而含饴。qǐ bù lì yú xíng,tǔ bò ér hán yí。
朝登千仞岗,振我身上衣。cháo dēng qiān rèn gǎng,zhèn wǒ shēn shàng yī。
丈夫贵自洁,毋论他人非。zhàng fū guì zì jié,wú lùn tā rén fēi。

感怀

杨基

一女不得织,三人叹无衣。yī nǚ bù dé zhī,sān rén tàn wú yī。
一夫不暇耕,八口皆啼饥。yī fū bù xiá gēng,bā kǒu jiē tí jī。
饥寒迫于身,谁能不为非。jī hán pò yú shēn,shuí néng bù wèi fēi。
西伯善养老,仁人为己归。xī bó shàn yǎng lǎo,rén rén wèi jǐ guī。
霜寒草木落,禽鸟相背飞。shuāng hán cǎo mù luò,qín niǎo xiāng bèi fēi。
民心亦何求,在于得所依。mín xīn yì hé qiú,zài yú dé suǒ yī。
此理勿暂失,君子慎其微。cǐ lǐ wù zàn shī,jūn zi shèn qí wēi。

感怀

杨基

鹊巢知避岁,终为鸠所居。què cháo zhī bì suì,zhōng wèi jiū suǒ jū。
巧者劳不足,拙者安有余。qiǎo zhě láo bù zú,zhuō zhě ān yǒu yú。
溪翁夜结网,山人朝煮鱼。xī wēng yè jié wǎng,shān rén cháo zhǔ yú。
隆准入关中,不读半卷书。lóng zhǔn rù guān zhōng,bù dú bàn juǎn shū。
当时微张韩,乃与胜广俱。dāng shí wēi zhāng hán,nǎi yǔ shèng guǎng jù。
大拙乃至巧,巧者复何如。dà zhuō nǎi zhì qiǎo,qiǎo zhě fù hé rú。

感怀

杨基

骅骝日千里,亦在御者功。huá liú rì qiān lǐ,yì zài yù zhě gōng。
向无造父能,乃与凡马同。xiàng wú zào fù néng,nǎi yǔ fán mǎ tóng。
韩彭覂驾材,驱策遇沛公。hán péng fěng jià cái,qū cè yù pèi gōng。
增本渥洼儿,意不与项通。zēng běn wò wā ér,yì bù yǔ xiàng tōng。
岂独知马难,所贵御马工。qǐ dú zhī mǎ nán,suǒ guì yù mǎ gōng。
驾御苟失宜,鲜不败乃翁。jià yù gǒu shī yí,xiān bù bài nǎi wēng。
萧萧帐下骓,千驷何足雄。xiāo xiāo zhàng xià zhuī,qiān sì hé zú xióng。

感怀

杨基

鞲鹰敛六翮,栖息如鹪鹩。gōu yīng liǎn liù hé,qī xī rú jiāo liáo。
秋风飒然至,耸目思凌霄。qiū fēng sà rán zhì,sǒng mù sī líng xiāo。
英雄在承平,白首为渔樵。yīng xióng zài chéng píng,bái shǒu wèi yú qiáo。
匪无抟击能,不与狐兔遭。fěi wú tuán jī néng,bù yǔ hú tù zāo。
长星亘东南,壮士拭宝刀。zhǎng xīng gèn dōng nán,zhuàng shì shì bǎo dāo。
落落丈夫志,悠悠儿女曹。luò luò zhàng fū zhì,yōu yōu ér nǚ cáo。

感怀

杨基

善斗须扼吭,善战须抟膺。shàn dòu xū è kēng,shàn zhàn xū tuán yīng。
楚不都关中,卒为汉所倾。chǔ bù dōu guān zhōng,zú wèi hàn suǒ qīng。
洛阳非用武,况乃居彭城。luò yáng fēi yòng wǔ,kuàng nǎi jū péng chéng。
曹公失荆州,致使吴蜀争。cáo gōng shī jīng zhōu,zhì shǐ wú shǔ zhēng。
五马渡江南,神孙终莫平。wǔ mǎ dù jiāng nán,shén sūn zhōng mò píng。
元师破襄阳,宋社忽已更。yuán shī pò xiāng yáng,sòng shè hū yǐ gèng。
制胜在得势,勿云险可轻。zhì shèng zài dé shì,wù yún xiǎn kě qīng。