古诗词

春风行

杨基

春风吹花快如剪,柳条婆娑颜色浅。chūn fēng chuī huā kuài rú jiǎn,liǔ tiáo pó suō yán sè qiǎn。
四更急雨作轻寒,零落余香上苔藓。sì gèng jí yǔ zuò qīng hán,líng luò yú xiāng shàng tái xiǎn。
街泥污人不出户,强以一樽聊自遣。jiē ní wū rén bù chū hù,qiáng yǐ yī zūn liáo zì qiǎn。
西家酒熟复苦贵,收拾春衣倩人典。xī jiā jiǔ shú fù kǔ guì,shōu shí chūn yī qiàn rén diǎn。
斋厨久断鱼肉腥,细嚼芹菹胜禁脔。zhāi chú jiǔ duàn yú ròu xīng,xì jué qín jū shèng jìn luán。
时平戚戚恐寒饥,况乃厄运愁不免。shí píng qī qī kǒng hán jī,kuàng nǎi è yùn chóu bù miǎn。
丑妻念我忧无薪,私爨破箦炊户楗。chǒu qī niàn wǒ yōu wú xīn,sī cuàn pò zé chuī hù jiàn。
客来嗟吁但枯坐,惭愧不得具茶荈。kè lái jiē xū dàn kū zuò,cán kuì bù dé jù chá chuǎn。
今朝棠梨开一花,天气自佳日色篽。jīn cháo táng lí kāi yī huā,tiān qì zì jiā rì sè yù。
西南诸峰宛在望,暖霭晴烟张翠筜。xī nán zhū fēng wǎn zài wàng,nuǎn ǎi qíng yān zhāng cuì dāng。
去年骢马虎丘前,醉折樱桃随步辇。qù nián cōng mǎ hǔ qiū qián,zuì zhé yīng táo suí bù niǎn。
只今咫尺烽火隔,高栅长营依堑转。zhǐ jīn zhǐ chǐ fēng huǒ gé,gāo zhà zhǎng yíng yī qiàn zhuǎn。
极目郊原草树空,那得锄犁到沟畎。jí mù jiāo yuán cǎo shù kōng,nà dé chú lí dào gōu quǎn。
东吴自经五世乱,四百余年绝兵燹。dōng wú zì jīng wǔ shì luàn,sì bǎi yú nián jué bīng xiǎn。
物盛还衰满则亏,此理甚明知者鲜。wù shèng hái shuāi mǎn zé kuī,cǐ lǐ shén míng zhī zhě xiān。
嗟予亲老诸弟隔,昼夜蹙额眉不展。jiē yǔ qīn lǎo zhū dì gé,zhòu yè cù é méi bù zhǎn。
巷哭邻呼不敢闻,何暇谆谆问牛喘。xiàng kū lín hū bù gǎn wén,hé xiá zhūn zhūn wèn niú chuǎn。
楼前旌旗芳草阔,紫燕未归帘半卷。lóu qián jīng qí fāng cǎo kuò,zǐ yàn wèi guī lián bàn juǎn。
呼儿插花向晴昊,手把短须吟更拈。hū ér chā huā xiàng qíng hào,shǒu bǎ duǎn xū yín gèng niān。
准拟青鞋到处游,绕堤蒲柳春泥软。zhǔn nǐ qīng xié dào chù yóu,rào dī pú liǔ chūn ní ruǎn。
杨基

杨基

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。 杨基的作品>>

猜您喜欢

八月九日祀社稷述事

杨基

祝史祝王册,儒臣奉誓词。zhù shǐ zhù wáng cè,rú chén fèng shì cí。
衣冠陈盛典,秬鬯降洪釐。yī guān chén shèng diǎn,jù chàng jiàng hóng lí。
用报金穰瑞,仍祈雨露私。yòng bào jīn ráng ruì,réng qí yǔ lù sī。
勾龙严配位,神弃肃明祠。gōu lóng yán pèi wèi,shén qì sù míng cí。
币玉趋宗伯,笙镛奏瞽师。bì yù qū zōng bó,shēng yōng zòu gǔ shī。
精灵潜格尔,盻蚃俨来思。jīng líng qián gé ěr,xì xiǎng yǎn lái sī。
赤壤新封国,玄牲旧制仪。chì rǎng xīn fēng guó,xuán shēng jiù zhì yí。
岂惟宜土谷,还得奠邦畿。qǐ wéi yí tǔ gǔ,hái dé diàn bāng jī。
师出常依主,君行每告期。shī chū cháng yī zhǔ,jūn xíng měi gào qī。
礼终受多祜,民物正熙熙。lǐ zhōng shòu duō hù,mín wù zhèng xī xī。

观宜春侯旋师

杨基

瘴地收蛮后,烟江棹桨过。zhàng dì shōu mán hòu,yān jiāng zhào jiǎng guò。
旌旗皆绣虎,鼓角半吹螺。jīng qí jiē xiù hǔ,gǔ jiǎo bàn chuī luó。
圣化方无外,民心讵有讹。shèng huà fāng wú wài,mín xīn jù yǒu é。
马循归路熟,人比去时多。mǎ xún guī lù shú,rén bǐ qù shí duō。
喜气浮三峡,军声动九河。xǐ qì fú sān xiá,jūn shēng dòng jiǔ hé。
遥知双阙下,齐进太平歌。yáo zhī shuāng quē xià,qí jìn tài píng gē。

咏冰

杨基

凌室启深藏,殊恩赐上方。líng shì qǐ shēn cáng,shū ēn cì shàng fāng。
壶清迷练色,瓯薄耀寒光。hú qīng mí liàn sè,ōu báo yào hán guāng。
当座人俱素,登筵体共凉。dāng zuò rén jù sù,dēng yán tǐ gòng liáng。
莹含银□洁,甘荐蜜脾香。yíng hán yín jié,gān jiàn mì pí xiāng。
浅碧迎歌扇,微红映舞裳。qiǎn bì yíng gē shàn,wēi hóng yìng wǔ shang。
明愁难作鉴,坚恐易成浆。míng chóu nán zuò jiàn,jiān kǒng yì chéng jiāng。
瑞拟金窗雪,勋高玉井霜。ruì nǐ jīn chuāng xuě,xūn gāo yù jǐng shuāng。
屏惭云母热,帘咤水晶长。píng cán yún mǔ rè,lián zhà shuǐ jīng zhǎng。
醉客狂思踏,词臣渴愿尝。zuì kè kuáng sī tà,cí chén kě yuàn cháng。
陈王方避暑,突兀殿中央。chén wáng fāng bì shǔ,tū wù diàn zhōng yāng。

灯夕观妓戏作艳语

杨基

舞缓态偏浓,歌停拍未终。wǔ huǎn tài piān nóng,gē tíng pāi wèi zhōng。
钗留人胜雪,钏响擘罗风。chāi liú rén shèng xuě,chuàn xiǎng bāi luó fēng。
不画眉长绿,非酣脸自红。bù huà méi zhǎng lǜ,fēi hān liǎn zì hóng。
意将回眼送,娇逐点头通。yì jiāng huí yǎn sòng,jiāo zhú diǎn tóu tōng。
此夕瑶台下,当时洛浦中。cǐ xī yáo tái xià,dāng shí luò pǔ zhōng。
莫言常见惯,肠断杜司空。mò yán cháng jiàn guàn,cháng duàn dù sī kōng。

上巳

杨基

暖日风雩好,晴江祓禊过。nuǎn rì fēng yú hǎo,qíng jiāng fú xì guò。
径穿花底窄,春向水边多。jìng chuān huā dǐ zhǎi,chūn xiàng shuǐ biān duō。
秾艳羞桃李,轻躯称绮罗。nóng yàn xiū táo lǐ,qīng qū chēng qǐ luó。
髻摇金婀娜,鞍覆锦盘陀。jì yáo jīn ē nà,ān fù jǐn pán tuó。
曲浪留纹羽,峨峰进紫驼。qū làng liú wén yǔ,é fēng jìn zǐ tuó。
游人倾巷陌,啼鸟避笙歌。yóu rén qīng xiàng mò,tí niǎo bì shēng gē。
坐障阴围柳,行茵软藉莎。zuò zhàng yīn wéi liǔ,xíng yīn ruǎn jí shā。
漱酣香泛渚,涤器腻浮波。shù hān xiāng fàn zhǔ,dí qì nì fú bō。
富贵唐天宝,风流晋永和。fù guì táng tiān bǎo,fēng liú jìn yǒng hé。
暮归车马闹,珠翠落平坡。mù guī chē mǎ nào,zhū cuì luò píng pō。

无题和唐李义山商隐其四

杨基

夜合花边待月来,宫中郤辘响春雷。yè hé huā biān dài yuè lái,gōng zhōng xì lù xiǎng chūn léi。
笙调恨谱参差度,锦织愁纹宛转回。shēng diào hèn pǔ cān chà dù,jǐn zhī chóu wén wǎn zhuǎn huí。
楼上绿珠知报主,座中红拂解怜才。lóu shàng lǜ zhū zhī bào zhǔ,zuò zhōng hóng fú jiě lián cái。
伤心两炬绯罗烛,吹作银荷叶下灰。shāng xīn liǎng jù fēi luó zhú,chuī zuò yín hé yè xià huī。
为雨为云事两难,蕙心兰质易摧残。wèi yǔ wèi yún shì liǎng nán,huì xīn lán zhì yì cuī cán。
筝移锦柱秋先断,漏滴铜壶夜不干。zhēng yí jǐn zhù qiū xiān duàn,lòu dī tóng hú yè bù gàn。
罗幕有香莺梦暖,绮窗无月雁声寒。luó mù yǒu xiāng yīng mèng nuǎn,qǐ chuāng wú yuè yàn shēng hán。
芙蓉一树金塘外,只有芳卿独自看。fú róng yī shù jīn táng wài,zhǐ yǒu fāng qīng dú zì kàn。

寄内婉素

杨基

天寒思故衣,家贫思良妻。tiān hán sī gù yī,jiā pín sī liáng qī。
所以孟德耀,举案与眉齐。suǒ yǐ mèng dé yào,jǔ àn yǔ méi qí。
忆汝事我初,高楼映深闺。yì rǔ shì wǒ chū,gāo lóu yìng shēn guī。
珠钿照罗绮,簪佩摇玉犀。zhū diàn zhào luó qǐ,zān pèi yáo yù xī。
梳掠不待晓,妆成听鸣鸡。shū lüè bù dài xiǎo,zhuāng chéng tīng míng jī。
中吴昔丧乱,廿口各东西。zhōng wú xī sàng luàn,niàn kǒu gè dōng xī。
有母不得将,独汝与提携。yǒu mǔ bù dé jiāng,dú rǔ yǔ tí xié。
我复窜远方,送我当路啼。wǒ fù cuàn yuǎn fāng,sòng wǒ dāng lù tí。
纷纷道上人,无不为惨凄。fēn fēn dào shàng rén,wú bù wèi cǎn qī。
今年我还家,赤手无所赍。jīn nián wǒ hái jiā,chì shǒu wú suǒ jī。
汝亦遇多难,典卖罄珥笄。rǔ yì yù duō nán,diǎn mài qìng ěr jī。
朝炊粥一盂,暮食盐与齑。cháo chuī zhōu yī yú,mù shí yán yǔ jī。
堂有九十姑,时复羞豚蹄。táng yǒu jiǔ shí gū,shí fù xiū tún tí。
膏沐弗暇泽,发落瘦且黧。gāo mù fú xiá zé,fā luò shòu qiě lí。
别来复秋深,露下百草凄。bié lái fù qiū shēn,lù xià bǎi cǎo qī。
破碎要补缀,甘旨需酱醯。pò suì yào bǔ zhuì,gān zhǐ xū jiàng xī。
安贫兼养老,此事汝素稽。ān pín jiān yǎng lǎo,cǐ shì rǔ sù jī。
作诗远相寄,新月当窗低。zuò shī yuǎn xiāng jì,xīn yuè dāng chuāng dī。

舟中有感

杨基

水性日就下,大江日东驰。shuǐ xìng rì jiù xià,dà jiāng rì dōng chí。
不知舟行远,但觉青山移。bù zhī zhōu xíng yuǎn,dàn jué qīng shān yí。
我方念俦侣,手反坐拄颐。wǒ fāng niàn chóu lǚ,shǒu fǎn zuò zhǔ yí。
天风吹衣裳,明月来相随。tiān fēng chuī yī shang,míng yuè lái xiāng suí。
乘流非不住,逝者乃如斯。chéng liú fēi bù zhù,shì zhě nǎi rú sī。
滔滔适意中,忽然令人悲。tāo tāo shì yì zhōng,hū rán lìng rén bēi。
壮岁难再得,修名安可期。zhuàng suì nán zài dé,xiū míng ān kě qī。

出台复还洪都

杨基

福至本无象,祸来非有因。fú zhì běn wú xiàng,huò lái fēi yǒu yīn。
方忧触罗网,遽喜辞妖尘。fāng yōu chù luó wǎng,jù xǐ cí yāo chén。
念此蓬藋姿,忽遘蹇与屯。niàn cǐ péng diào zī,hū gòu jiǎn yǔ tún。
仓黄圜扉中,日夕与死邻。cāng huáng huán fēi zhōng,rì xī yǔ sǐ lín。
皇明眷私照,寒谷回阳春。huáng míng juàn sī zhào,hán gǔ huí yáng chūn。
既免在涤牲,复纵充庖鳞。jì miǎn zài dí shēng,fù zòng chōng páo lín。
重沐饬冠裳,济溺立要津。zhòng mù chì guān shang,jì nì lì yào jīn。
道路与我庆,况我骨肉亲。dào lù yǔ wǒ qìng,kuàng wǒ gǔ ròu qīn。
归来向妻孥,秉烛语及晨。guī lái xiàng qī nú,bǐng zhú yǔ jí chén。
犹疑是梦寐,欢乐恐未真。yóu yí shì mèng mèi,huān lè kǒng wèi zhēn。
嗟余抑何艰,坎惣多苦辛。jiē yú yì hé jiān,kǎn zǒng duō kǔ xīn。
弱无胜力锥,而欲举万钧。ruò wú shèng lì zhuī,ér yù jǔ wàn jūn。
羸牛服盐车,遥遥西入秦。léi niú fú yán chē,yáo yáo xī rù qín。
进逢九阪危,退迫尺棰嗔。jìn féng jiǔ bǎn wēi,tuì pò chǐ chuí chēn。
敢惜筋力疲,所虑车摧轮。gǎn xī jīn lì pí,suǒ lǜ chē cuī lún。
哀鸣徒嗷嗷,仰诉空谆谆。āi míng tú áo áo,yǎng sù kōng zhūn zhūn。
听者无不怜,谁复为解颦。tīng zhě wú bù lián,shuí fù wèi jiě pín。
终当脱羁鞅,沧波浩难驯。zhōng dāng tuō jī yāng,cāng bō hào nán xùn。

送方员外之庐陵

杨基

十年在羁旅,未尝忧别离。shí nián zài jī lǚ,wèi cháng yōu bié lí。
如何与君辞,怆如失群麋。rú hé yǔ jūn cí,chuàng rú shī qún mí。
君才非我俦,语默皆可师。jūn cái fēi wǒ chóu,yǔ mò jiē kě shī。
温温霜天裘,细细当暑絺。wēn wēn shuāng tiān qiú,xì xì dāng shǔ chī。
不劳绮绣文,自然适时宜。bù láo qǐ xiù wén,zì rán shì shí yí。
嗟我百无补,不异面有眉。jiē wǒ bǎi wú bǔ,bù yì miàn yǒu méi。
既乏视听功,宁免耳目嗤。jì fá shì tīng gōng,níng miǎn ěr mù chī。
君行值重午,高花发榴葵。jūn xíng zhí zhòng wǔ,gāo huā fā liú kuí。
荆人击鼍鼓,舟楫挟两旗。jīng rén jī tuó gǔ,zhōu jí xié liǎng qí。
当时怀沙心,后世为水嬉。dāng shí huái shā xīn,hòu shì wèi shuǐ xī。
作歌赠君别,秋风以为期。zuò gē zèng jūn bié,qiū fēng yǐ wèi qī。

发南浦

杨基

开船别西山,逶迤向南浦。kāi chuán bié xī shān,wēi yí xiàng nán pǔ。
帆轻去自速,初不用篙橹。fān qīng qù zì sù,chū bù yòng gāo lǔ。
苍苍烟中树,橐橐响斤斧。cāng cāng yān zhōng shù,tuó tuó xiǎng jīn fǔ。
一女沙上汲,众渔洲畔语。yī nǚ shā shàng jí,zhòng yú zhōu pàn yǔ。
我行岁云晏,况复远俦侣。wǒ xíng suì yún yàn,kuàng fù yuǎn chóu lǚ。
回首北归鸿,翩翩下寒渚。huí shǒu běi guī hóng,piān piān xià hán zhǔ。

送方以亨还吴兴三首

杨基

草有不可偃,木有不可雕。cǎo yǒu bù kě yǎn,mù yǒu bù kě diāo。
人心非秋蓬,安得随风飘。rén xīn fēi qiū péng,ān dé suí fēng piāo。
怜君玉雪姿,明月当清宵。lián jūn yù xuě zī,míng yuè dāng qīng xiāo。
葳蕤紫荆花,辉映非一朝。wēi ruí zǐ jīng huā,huī yìng fēi yī cháo。
噰噰寒江雁,去去谁能招。yōng yōng hán jiāng yàn,qù qù shuí néng zhāo。

送方以亨还吴兴三首

杨基

远别肠欲断,近别泪满缨。yuǎn bié cháng yù duàn,jìn bié lèi mǎn yīng。
交游无不然,而况弟与兄。jiāo yóu wú bù rán,ér kuàng dì yǔ xiōng。
荒涂霜露繁,哀角响故城。huāng tú shuāng lù fán,āi jiǎo xiǎng gù chéng。
去伤骨肉思,住感乡里情。qù shāng gǔ ròu sī,zhù gǎn xiāng lǐ qíng。
还家及东作,翳翳桑麻成。hái jiā jí dōng zuò,yì yì sāng má chéng。

送方以亨还吴兴三首

杨基

贤女失之陋,壮夫失之贫。xián nǚ shī zhī lòu,zhuàng fū shī zhī pín。
相逢无所遗,慷慨不得伸。xiāng féng wú suǒ yí,kāng kǎi bù dé shēn。
临歧歌短章,所道皆苦辛。lín qí gē duǎn zhāng,suǒ dào jiē kǔ xīn。
淮阴未去楚,江总复仕陈。huái yīn wèi qù chǔ,jiāng zǒng fù shì chén。
聊沽客中酒,用酌还乡人。liáo gū kè zhōng jiǔ,yòng zhuó hái xiāng rén。

夜过市汊驿时酒醒月出有怀幕中诸友

杨基

驿楼枕回洲,湍汊声活活。yì lóu zhěn huí zhōu,tuān chà shēng huó huó。
霜芦花犹泛,烟柳叶渐脱。shuāng lú huā yóu fàn,yān liǔ yè jiàn tuō。
月出凫雁鸣,孤艕寒江阔。yuè chū fú yàn míng,gū bàng hán jiāng kuò。
酒缘风力退,诗苦真景夺。jiǔ yuán fēng lì tuì,shī kǔ zhēn jǐng duó。
何处寄相思,浮云楚天末。hé chù jì xiāng sī,fú yún chǔ tiān mò。