古诗词

清溪蘸玉便面为孙廷璧户侯题

倪谦

玉枝半落水晶宫,泠浸琅玕翠色浓。yù zhī bàn luò shuǐ jīng gōng,líng jìn láng gān cuì sè nóng。
照影疑翻丹穴凤,腾身惊化葛陂龙。zhào yǐng yí fān dān xué fèng,téng shēn jīng huà gé bēi lóng。
淩波仙子烟中度,解佩湘妃月下逢。líng bō xiān zi yān zhōng dù,jiě pèi xiāng fēi yuè xià féng。
一握清风欣入手,洒然凉意满襟胸。yī wò qīng fēng xīn rù shǒu,sǎ rán liáng yì mǎn jīn xiōng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。