古诗词

赠赵生文博西还

倪谦

昔我占科名,所学惭未充。xī wǒ zhàn kē míng,suǒ xué cán wèi chōng。
一朝拜官爵,谬厕词林中。yī cháo bài guān jué,miù cè cí lín zhōng。
吾子雁门俊,鼓箧游泮宫。wú zi yàn mén jùn,gǔ qiè yóu pàn gōng。
不辞负笈劳,千里来相从。bù cí fù jí láo,qiān lǐ lái xiāng cóng。
自视尚昏昏,何以启子蒙。zì shì shàng hūn hūn,hé yǐ qǐ zi méng。
嘉子志勤笃,馆置幽轩东。jiā zi zhì qín dǔ,guǎn zhì yōu xuān dōng。
篝灯诵经史,午夜声沨沨。gōu dēng sòng jīng shǐ,wǔ yè shēng fēng fēng。
问辩恣研讨,物理靡不穷。wèn biàn zì yán tǎo,wù lǐ mí bù qióng。
操觚事修辞,吐语超凡庸。cāo gū shì xiū cí,tǔ yǔ chāo fán yōng。
磨瑕刮其垢,文藻尤舂容。mó xiá guā qí gòu,wén zǎo yóu chōng róng。
由子性明朗,有若金在镕。yóu zi xìng míng lǎng,yǒu ruò jīn zài róng。
荏苒经二霜,所得亦已丰。rěn rǎn jīng èr shuāng,suǒ dé yì yǐ fēng。
矫首怀故都,归思何匆匆。jiǎo shǒu huái gù dōu,guī sī hé cōng cōng。
再拜别我去,严城动晨钟。zài bài bié wǒ qù,yán chéng dòng chén zhōng。
时当秋气凉,一叶飘井桐。shí dāng qiū qì liáng,yī yè piāo jǐng tóng。
到家展省馀,事业宜专攻。dào jiā zhǎn shěng yú,shì yè yí zhuān gōng。
况子宰臣后,乡里称儒宗。kuàng zi zǎi chén hòu,xiāng lǐ chēng rú zōng。
宾兴谅不远,高折丹桂丛。bīn xīng liàng bù yuǎn,gāo zhé dān guì cóng。
偕计上春官,朝端会重逢。xié jì shàng chūn guān,cháo duān huì zhòng féng。
黾勉崇令德,庶俾声光隆。mǐn miǎn chóng lìng dé,shù bǐ shēng guāng lóng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。