古诗词

双桂轩为侯给事臣赋

倪谦

君家轩前双桂株,何年移植来庭隅。jūn jiā xuān qián shuāng guì zhū,hé nián yí zhí lái tíng yú。
深丛劲干互盘错,凌云欲碍西飞乌。shēn cóng jìn gàn hù pán cuò,líng yún yù ài xī fēi wū。
秋高木落万山瘦,不与凡卉同凋枯。qiū gāo mù luò wàn shān shòu,bù yǔ fán huì tóng diāo kū。
鲜飙轻逗翠云卷,漙露微渍丹霞敷。xiān biāo qīng dòu cuì yún juǎn,tuán lù wēi zì dān xiá fū。
朝来海色在庭户,照眼宛似柔桑扶。cháo lái hǎi sè zài tíng hù,zhào yǎn wǎn shì róu sāng fú。
又疑没水走象罔,同根绾出青珊瑚。yòu yí méi shuǐ zǒu xiàng wǎng,tóng gēn wǎn chū qīng shān hú。
借问此种尘世无,云曾步月飞双凫。jiè wèn cǐ zhǒng chén shì wú,yún céng bù yuè fēi shuāng fú。
霓裳笑舞绿阴下,珠宫贝阙开银铺。ní shang xiào wǔ lǜ yīn xià,zhū gōng bèi quē kāi yín pù。
吴刚假斧竞斫取,灏气夜肃砭肌肤。wú gāng jiǎ fǔ jìng zhuó qǔ,hào qì yè sù biān jī fū。
素娥敛袂不暇惜,但剩一片冰轮孤。sù é liǎn mèi bù xiá xī,dàn shèng yī piàn bīng lún gū。
奇葩秾郁良可娱,归路夐绝非人途。qí pā nóng yù liáng kě yú,guī lù xiòng jué fēi rén tú。
共言持此献阊阖,扪参直上天阍呼。gòng yán chí cǐ xiàn chāng hé,mén cān zhí shàng tiān hūn hū。
天颜一见喜曰都,腾芳挺秀无纤污。tiān yán yī jiàn xǐ yuē dōu,téng fāng tǐng xiù wú xiān wū。
敕培艺圃近槐棘,作我梁栋知非诬。chì péi yì pǔ jìn huái jí,zuò wǒ liáng dòng zhī fēi wū。
红光争射斗牛粲,逸气并吐虹蜺粗。hóng guāng zhēng shè dòu niú càn,yì qì bìng tǔ hóng ní cū。
仙标沐尽凤池雨,天香泻入龙涎炉。xiān biāo mù jǐn fèng chí yǔ,tiān xiāng xiè rù lóng xián lú。
世人仰望起歆慕,似隔弱水瞻蓬壶。shì rén yǎng wàng qǐ xīn mù,shì gé ruò shuǐ zhān péng hú。
我闻此语吁嗟乎,冷然恍若馀醒苏。wǒ wén cǐ yǔ xū jiē hū,lěng rán huǎng ruò yú xǐng sū。
始知在人不在物,乃比连枝二丈夫。shǐ zhī zài rén bù zài wù,nǎi bǐ lián zhī èr zhàng fū。
郤林燕山世已徂,百年佳声犹合符。xì lín yàn shān shì yǐ cú,bǎi nián jiā shēng yóu hé fú。
大噱绝倒惊奚奴,大噱绝倒惊奚奴。dà jué jué dào jīng xī nú,dà jué jué dào jīng xī nú。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

八月二十日梦与二美人共饮席上各请赋诗余得一绝醒而忘其首句因足成之漫纪于此

倪谦

蝉鬓云鬟逞丽妆,郁金香喷紫罗囊。chán bìn yún huán chěng lì zhuāng,yù jīn xiāng pēn zǐ luó náng。
平生未识红鸾字,愿借春纤写数行。píng shēng wèi shí hóng luán zì,yuàn jiè chūn xiān xiě shù xíng。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

陪祀成均振佩琚,年年鼎肉馂神馀。péi sì chéng jūn zhèn pèi jū,nián nián dǐng ròu jùn shén yú。
谁知万死投边裔,亦荷分膰到谪居。shuí zhī wàn sǐ tóu biān yì,yì hé fēn fán dào zhé jū。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

庶品颁来出豆笾,亲尝深仰道如天。shù pǐn bān lái chū dòu biān,qīn cháng shēn yǎng dào rú tiān。
此心若也含微玷,举箸能无愧圣贤。cǐ xīn ruò yě hán wēi diàn,jǔ zhù néng wú kuì shèng xián。

青山白云图

倪谦

苍苍万壑暝云浮,谁伴深林鹿豕游。cāng cāng wàn hè míng yún fú,shuí bàn shēn lín lù shǐ yóu。
眼底乡山故无恙,一帆孤负五湖舟。yǎn dǐ xiāng shān gù wú yàng,yī fān gū fù wǔ hú zhōu。

鹭丝画

倪谦

白雪毵毵好羽衣,藕花洲渚恣鸣飞。bái xuě sān sān hǎo yǔ yī,ǒu huā zhōu zhǔ zì míng fēi。
自缘肌骨生来瘦,岂是鱼虾不疗饥。zì yuán jī gǔ shēng lái shòu,qǐ shì yú xiā bù liáo jī。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

几回搦管不成章,空把盐枝插路傍。jǐ huí nuò guǎn bù chéng zhāng,kōng bǎ yán zhī chā lù bàng。
封臂绛纱何日解,菱花一夜恐飞霜。fēng bì jiàng shā hé rì jiě,líng huā yī yè kǒng fēi shuāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐残云过女墙,曾陪歌舞在昭阳。yòu zhú cán yún guò nǚ qiáng,céng péi gē wǔ zài zhāo yáng。
如今羞见缠头锦,空惜馀音绕画梁。rú jīn xiū jiàn chán tóu jǐn,kōng xī yú yīn rào huà liáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

湖山石畔好烧香,银汉无波玉露凉。hú shān shí pàn hǎo shāo xiāng,yín hàn wú bō yù lù liáng。
低蹙翠裙深下拜,细将心事诉穹苍。dī cù cuì qún shēn xià bài,xì jiāng xīn shì sù qióng cāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

落月流辉照屋梁,又看红日上扶桑。luò yuè liú huī zhào wū liáng,yòu kàn hóng rì shàng fú sāng。
若为化作山头石,望见夫君志亦偿。ruò wèi huà zuò shān tóu shí,wàng jiàn fū jūn zhì yì cháng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

千金不惜买文章,永巷秋深灏气凉。qiān jīn bù xī mǎi wén zhāng,yǒng xiàng qiū shēn hào qì liáng。
若得重瞳亲一顾,含羞谁引驾车羊。ruò dé zhòng tóng qīn yī gù,hán xiū shuí yǐn jià chē yáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐鸣鸠到耳傍,青春背我去堂堂。yòu zhú míng jiū dào ěr bàng,qīng chūn bèi wǒ qù táng táng。
谷风自昔歌葑菲,泾渭相形益可伤。gǔ fēng zì xī gē fēng fēi,jīng wèi xiāng xíng yì kě shāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

偏讶愁随一线长,肯同桃李竞新妆。piān yà chóu suí yī xiàn zhǎng,kěn tóng táo lǐ jìng xīn zhuāng。
此心非石安能转,自保坚贞比卫姜。cǐ xīn fēi shí ān néng zhuǎn,zì bǎo jiān zhēn bǐ wèi jiāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

一刻千金孰与偿,瑶琴无复凤求凰。yī kè qiān jīn shú yǔ cháng,yáo qín wú fù fèng qiú huáng。
妾心有似池中藕,虽断柔丝绾更长。qiè xīn yǒu shì chí zhōng ǒu,suī duàn róu sī wǎn gèng zhǎng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

已甘抱节比枯篁,曾荐青奴一夜凉。yǐ gān bào jié bǐ kū huáng,céng jiàn qīng nú yī yè liáng。
就使秋风能再热,敢辞辛苦侍帏房。jiù shǐ qiū fēng néng zài rè,gǎn cí xīn kǔ shì wéi fáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

只愁金剪割离肠,恩宠难凭苦不常。zhǐ chóu jīn jiǎn gē lí cháng,ēn chǒng nán píng kǔ bù cháng。
已愧短檠墙角弃,何时游鲽海东洋。yǐ kuì duǎn qíng qiáng jiǎo qì,hé shí yóu dié hǎi dōng yáng。