古诗词

题竹林图

倪谦

往年京城少修竹,好事移植今颇多。wǎng nián jīng chéng shǎo xiū zhú,hǎo shì yí zhí jīn pǒ duō。
我屋庭前四五个,鲜飙披拂青婆娑。wǒ wū tíng qián sì wǔ gè,xiān biāo pī fú qīng pó suō。
爱此浑如水苍玉,坐对清标良不俗。ài cǐ hún rú shuǐ cāng yù,zuò duì qīng biāo liáng bù sú。
倚阑吟赏趣无穷,洗尽胸襟尘万斛。yǐ lán yín shǎng qù wú qióng,xǐ jǐn xiōng jīn chén wàn hú。
紫芝山人人品高,风雨落笔声潇潇。zǐ zhī shān rén rén pǐn gāo,fēng yǔ luò bǐ shēng xiāo xiāo。
渭川千亩箨龙骨,并刀剪入蛟人绡。wèi chuān qiān mǔ tuò lóng gǔ,bìng dāo jiǎn rù jiāo rén xiāo。
初疑帝子云中下,葆盖霓旌翠堪把。chū yí dì zi yún zhōng xià,bǎo gài ní jīng cuì kān bǎ。
复疑流水漱云根,中隐徂徕逸游者。fù yí liú shuǐ shù yún gēn,zhōng yǐn cú lái yì yóu zhě。
山人山人尔多才,今我一见心眼开。shān rén shān rén ěr duō cái,jīn wǒ yī jiàn xīn yǎn kāi。
此境人间在何处,便欲蹑屐凌苍苔。cǐ jìng rén jiān zài hé chù,biàn yù niè jī líng cāng tái。
洞箫石上吹一曲,月明定引鸾皇来。dòng xiāo shí shàng chuī yī qū,yuè míng dìng yǐn luán huáng lái。
君不见萧郎惯貌湘浦秋,后来独步文湖州。jūn bù jiàn xiāo láng guàn mào xiāng pǔ qiū,hòu lái dú bù wén hú zhōu。
近代商集贤,更数柯丹丘。jìn dài shāng jí xián,gèng shù kē dān qiū。
意匠经营斡天巧,却羡妙墨追前修。yì jiàng jīng yíng wò tiān qiǎo,què xiàn miào mò zhuī qián xiū。
太史知从何处得,挂向虚堂净如拭。tài shǐ zhī cóng hé chù dé,guà xiàng xū táng jìng rú shì。
不须买地费栽培,置身常在筼筜侧。bù xū mǎi dì fèi zāi péi,zhì shēn cháng zài yún dāng cè。
竹兮竹兮岁晚节愈坚,先生之德亦复然。zhú xī zhú xī suì wǎn jié yù jiān,xiān shēng zhī dé yì fù rán。
武公化去已千载,为尔重歌淇澳篇,呜呼为尔重歌淇澳篇。wǔ gōng huà qù yǐ qiān zài,wèi ěr zhòng gē qí ào piān,wū hū wèi ěr zhòng gē qí ào piān。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。