古诗词

万里江山图为浦友谦赋

倪谦

乾坤浑沌二气相荡摩,盘古未出浩劫渺渺知如何。qián kūn hún dùn èr qì xiāng dàng mó,pán gǔ wèi chū hào jié miǎo miǎo zhī rú hé。
一从高下奠清浊,山岳峙立流江河。yī cóng gāo xià diàn qīng zhuó,shān yuè zhì lì liú jiāng hé。
至今山作漾沙势,水载厚地无停波。zhì jīn shān zuò yàng shā shì,shuǐ zài hòu dì wú tíng bō。
百川万折竞趋海,连峰迤逦堆青螺。bǎi chuān wàn zhé jìng qū hǎi,lián fēng yí lǐ duī qīng luó。
嗟我闲情本好游,一官束缚如茧窠。jiē wǒ xián qíng běn hǎo yóu,yī guān shù fù rú jiǎn kē。
天生好景在人世,未得放棹穷经过。tiān shēng hǎo jǐng zài rén shì,wèi dé fàng zhào qióng jīng guò。
老彭翛翛江海客,胸蟠造化谁能识。lǎo péng xiāo xiāo jiāng hǎi kè,xiōng pán zào huà shuí néng shí。
醉握毛锥写作图,万里分明归咫尺。zuì wò máo zhuī xiě zuò tú,wàn lǐ fēn míng guī zhǐ chǐ。
风雨溟蒙元气俱,林霭阴森鬼神泣。fēng yǔ míng méng yuán qì jù,lín ǎi yīn sēn guǐ shén qì。
令我披图思爽然,恍若掀篷倚秋壁。lìng wǒ pī tú sī shuǎng rán,huǎng ruò xiān péng yǐ qiū bì。
高者何为如削玉,峨眉熊耳通巴蜀。gāo zhě hé wèi rú xuē yù,é méi xióng ěr tōng bā shǔ。
低者何为如伏象,滟滪瞿塘雪涛涨。dī zhě hé wèi rú fú xiàng,yàn yù qú táng xuě tāo zhǎng。
远如群龙飞上天,近如万马奔饮泉。yuǎn rú qún lóng fēi shàng tiān,jìn rú wàn mǎ bēn yǐn quán。
深壑幽沉积苍翠,浅渚洄洑涵清涟。shēn hè yōu chén jī cāng cuì,qiǎn zhǔ huí fú hán qīng lián。
巫峰十二净可摘,瑶篸散掷夔门边。wū fēng shí èr jìng kě zhāi,yáo cǎn sàn zhì kuí mén biān。
汉皋春晚客遗佩,湘浦晓凉人刺船。hàn gāo chūn wǎn kè yí pèi,xiāng pǔ xiǎo liáng rén cì chuán。
山长水远望不极,满目但见浮岚烟。shān zhǎng shuǐ yuǎn wàng bù jí,mǎn mù dàn jiàn fú lán yān。
钖山浦君最潇洒,不爱黄金偏爱画。yáng shān pǔ jūn zuì xiāo sǎ,bù ài huáng jīn piān ài huà。
得此何殊席上珍,白璧明珠喜盈把。dé cǐ hé shū xí shàng zhēn,bái bì míng zhū xǐ yíng bǎ。
君不见平生李谪仙,千载马子长,足迹所到皆文章。jūn bù jiàn píng shēng lǐ zhé xiān,qiān zài mǎ zi zhǎng,zú jì suǒ dào jiē wén zhāng。
芳名不逐草木腐,直与山水争辉光。fāng míng bù zhú cǎo mù fǔ,zhí yǔ shān shuǐ zhēng huī guāng。
宁知此兴亦不浅,抚卷为君歌慨慷。níng zhī cǐ xīng yì bù qiǎn,fǔ juǎn wèi jūn gē kǎi kāng。
还君之画停我笔,呼童捉酒浇诗肠。hái jūn zhī huà tíng wǒ bǐ,hū tóng zhuō jiǔ jiāo shī cháng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送戒璇住苏州定慧寺因得省祭

倪谦

妙年奉檄主禅关,杖锡宁亲故里还。miào nián fèng xí zhǔ chán guān,zhàng xī níng qīn gù lǐ hái。
宰树近连祗树绿,衲衣新换彩衣斑。zǎi shù jìn lián zhī shù lǜ,nà yī xīn huàn cǎi yī bān。
丹青势出烟霄上,钟磬声传紫翠间。dān qīng shì chū yān xiāo shàng,zhōng qìng shēng chuán zǐ cuì jiān。
选佛场开花雨散,方袍来会有诸山。xuǎn fú chǎng kāi huā yǔ sàn,fāng páo lái huì yǒu zhū shān。

松鹤轩为丁羽士赋

倪谦

长松几个傍檐楹,老鹤如童静不惊。zhǎng sōng jǐ gè bàng yán yíng,lǎo hè rú tóng jìng bù jīng。
剑气晴冲苍雪冷,丹光夜烛缟衣明。jiàn qì qíng chōng cāng xuě lěng,dān guāng yè zhú gǎo yī míng。
九皋听彻神偏爽,五粒餐来体自轻。jiǔ gāo tīng chè shén piān shuǎng,wǔ lì cān lái tǐ zì qīng。
间向炉中添艾纳,一琴相对有馀清。jiān xiàng lú zhōng tiān ài nà,yī qín xiāng duì yǒu yú qīng。

答赵惟宁羽士惠诗次韵

倪谦

诏许休闲故里归,圣恩深念侍储闱。zhào xǔ xiū xián gù lǐ guī,shèng ēn shēn niàn shì chǔ wéi。
黄金腰下惭横带,白玉堂前忆赐衣。huáng jīn yāo xià cán héng dài,bái yù táng qián yì cì yī。
世上面朋秋露薄,眼中心契曙星稀。shì shàng miàn péng qiū lù báo,yǎn zhōng xīn qì shǔ xīng xī。
新诗慰我情偏厚,沐手吟观向夕晖。xīn shī wèi wǒ qíng piān hòu,mù shǒu yín guān xiàng xī huī。

赠济川杭上人还京

倪谦

残冬分手向郊坰,路入重山挹翠屏。cán dōng fēn shǒu xiàng jiāo jiōng,lù rù zhòng shān yì cuì píng。
上谷已游秦郡县,燕然曾访汉碑铭。shàng gǔ yǐ yóu qín jùn xiàn,yàn rán céng fǎng hàn bēi míng。
朝来清供苍龙钵,雪后归装白马经。cháo lái qīng gōng cāng lóng bō,xuě hòu guī zhuāng bái mǎ jīng。
行触禅心总诗趣,吟成莫惜寄边亭。xíng chù chán xīn zǒng shī qù,yín chéng mò xī jì biān tíng。

赠济川杭上人还京

倪谦

庭松偃翠月如银,一锡南飞邈莫亲。tíng sōng yǎn cuì yuè rú yín,yī xī nán fēi miǎo mò qīn。
芒屩正侵边地雪,衲衣不染塞垣尘。máng juē zhèng qīn biān dì xuě,nà yī bù rǎn sāi yuán chén。
道传乾竺机缘息,诗拟汤休句法新。dào chuán qián zhú jī yuán xī,shī nǐ tāng xiū jù fǎ xīn。
回首居庸暮云隔,天涯谁念未归人。huí shǒu jū yōng mù yún gé,tiān yá shuí niàn wèi guī rén。

夏仲出郭归迟暮投山寺而宿与无垢净上人坐话漫兴赋此

倪谦

僧房宴宿境幽偏,野衲岩栖不计年。sēng fáng yàn sù jìng yōu piān,yě nà yán qī bù jì nián。
木食草衣修净业,薰炉经卷伴枯禅。mù shí cǎo yī xiū jìng yè,xūn lú jīng juǎn bàn kū chán。
云生坐石诸缘断,月印寒潭一性圆。yún shēng zuò shí zhū yuán duàn,yuè yìn hán tán yī xìng yuán。
晓起扬鞭入城去,南山回首幂岚烟。xiǎo qǐ yáng biān rù chéng qù,nán shān huí shǒu mì lán yān。

七月四日避暑天界禧上人西庵号天祥

倪谦

西庵避暑远寻盟,洒面松风夹道迎。xī ān bì shǔ yuǎn xún méng,sǎ miàn sōng fēng jiā dào yíng。
竹坞披襟毛骨爽,石床欹枕梦魂清。zhú wù pī jīn máo gǔ shuǎng,shí chuáng yī zhěn mèng hún qīng。
庭前树古知僧腊,林下云闲识宦情。tíng qián shù gǔ zhī sēng là,lín xià yún xián shí huàn qíng。
大地苍生望霖雨,凭谁呼起钵龙行。dà dì cāng shēng wàng lín yǔ,píng shuí hū qǐ bō lóng xíng。

草堂归隐为大觉住持渶性源澜性海赋

倪谦

相携无著与天亲,卓锡诛茅遂隐沦。xiāng xié wú zhù yǔ tiān qīn,zhuó xī zhū máo suì yǐn lún。
世外不生尘土梦,山中共息水云身。shì wài bù shēng chén tǔ mèng,shān zhōng gòng xī shuǐ yún shēn。
烟霞闲伴初归客,猿鹤欢迎旧主人。yān xiá xián bàn chū guī kè,yuán hè huān yíng jiù zhǔ rén。
悟得真空诸念寂,草堂风月倍清新。wù dé zhēn kōng zhū niàn jì,cǎo táng fēng yuè bèi qīng xīn。

题花鸟画

倪谦

芳园散香风,春色遽如许。fāng yuán sàn xiāng fēng,chūn sè jù rú xǔ。
幽鸟寂无声,名花娇欲语。yōu niǎo jì wú shēng,míng huā jiāo yù yǔ。

题画

倪谦

移家白云深,静枕清溪曲。yí jiā bái yún shēn,jìng zhěn qīng xī qū。
日暮门不开,茶烟扬萝屋。rì mù mén bù kāi,chá yān yáng luó wū。

题花卉翎毛

倪谦

簇簇海棠枝,双双白头鸟。cù cù hǎi táng zhī,shuāng shuāng bái tóu niǎo。
何处闻一声,春风琐窗晓。hé chù wén yī shēng,chūn fēng suǒ chuāng xiǎo。

题小景二首

倪谦

碧水摇荻花,金风剪桐叶。bì shuǐ yáo dí huā,jīn fēng jiǎn tóng yè。
山中有幽人,坐待东林月。shān zhōng yǒu yōu rén,zuò dài dōng lín yuè。

题小景二首

倪谦

渺渺平湖水,烟波接太空。miǎo miǎo píng hú shuǐ,yān bō jiē tài kōng。
柳汀垂钓者,坐袅一丝风。liǔ tīng chuí diào zhě,zuò niǎo yī sī fēng。

家庆堂为吴宗政赋四首

倪谦

广堂播光风,疏帘散香雾。guǎng táng bō guāng fēng,shū lián sàn xiāng wù。
中有孝亲人,承欢在阶阼。zhōng yǒu xiào qīn rén,chéng huān zài jiē zuò。

家庆堂为吴宗政赋四首

倪谦

升阶拜家庆,载笑亲心乐。shēng jiē bài jiā qìng,zài xiào qīn xīn lè。
莱衣戏舞馀,大斗时复酌。lái yī xì wǔ yú,dà dòu shí fù zhuó。