古诗词

题李琼司训先生庐山图二十二韵

倪谦

我闻匡庐镇南服,云是禹贡敷浅原。wǒ wén kuāng lú zhèn nán fú,yún shì yǔ gòng fū qiǎn yuán。
昆仑支脉远分析,衡岳五岭遥相连。kūn lún zhī mài yuǎn fēn xī,héng yuè wǔ lǐng yáo xiāng lián。
大江西来浪翻屋,万古眤立洪涛前。dà jiāng xī lái làng fān wū,wàn gǔ nì lì hóng tāo qián。
层峦叠嶂数千仞,五老香炉凝翠烟。céng luán dié zhàng shù qiān rèn,wǔ lǎo xiāng lú níng cuì yān。
金轮紫霄荡白日,鹤鸣双剑摩苍天。jīn lún zǐ xiāo dàng bái rì,hè míng shuāng jiàn mó cāng tiān。
冰帘一片泻空阔,元气喷薄银河悬。bīng lián yī piàn xiè kōng kuò,yuán qì pēn báo yín hé xuán。
昭明旧隐在何处,中有古寺名开先。zhāo míng jiù yǐn zài hé chù,zhōng yǒu gǔ sì míng kāi xiān。
漱玉之亭最奇胜,飞瀑正注神龙渊。shù yù zhī tíng zuì qí shèng,fēi pù zhèng zhù shén lóng yuān。
栖贤谷西白鹿洞,李渤读书今几年。qī xián gǔ xī bái lù dòng,lǐ bó dú shū jīn jǐ nián。
濯缨枕流双螮蝀,突兀共跨清波眠。zhuó yīng zhěn liú shuāng dì dōng,tū wù gòng kuà qīng bō mián。
陶潜醉石亘长涧,远公东林开白莲。táo qián zuì shí gèn zhǎng jiàn,yuǎn gōng dōng lín kāi bái lián。
平生慨想不一到,梦绕落星湖水边。píng shēng kǎi xiǎng bù yī dào,mèng rào luò xīng hú shuǐ biān。
五羊颜君南海客,胸中丘壑谁能光。wǔ yáng yán jūn nán hǎi kè,xiōng zhōng qiū hè shuí néng guāng。
兴来泼墨写此景,妙夺造化天无权。xīng lái pō mò xiě cǐ jǐng,miào duó zào huà tiān wú quán。
青山蜿蜒欲飞去,满壑浮云纷擘绵。qīng shān wān yán yù fēi qù,mǎn hè fú yún fēn bāi mián。
澄江浩浩渺无际,但见万里乘风船。chéng jiāng hào hào miǎo wú jì,dàn jiàn wàn lǐ chéng fēng chuán。
渔村樵径遍林麓,有路宛达诸峰巅。yú cūn qiáo jìng biàn lín lù,yǒu lù wǎn dá zhū fēng diān。
披图可望不可即,似隔弱水观蓬玄。pī tú kě wàng bù kě jí,shì gé ruò shuǐ guān péng xuán。
先生鉴别称俨然,宝惜不啻琼瑶镌。xiān shēng jiàn bié chēng yǎn rán,bǎo xī bù chì qióng yáo juān。
高堂素壁时挂此,顿使襟怀尘虑蠲。gāo táng sù bì shí guà cǐ,dùn shǐ jīn huái chén lǜ juān。
朝来索我赋长句,愧乏大笔挥如椽。cháo lái suǒ wǒ fù zhǎng jù,kuì fá dà bǐ huī rú chuán。
何当把酒呼李白,共和六一山高篇。hé dāng bǎ jiǔ hū lǐ bái,gòng hé liù yī shān gāo piān。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

八月二十日梦与二美人共饮席上各请赋诗余得一绝醒而忘其首句因足成之漫纪于此

倪谦

蝉鬓云鬟逞丽妆,郁金香喷紫罗囊。chán bìn yún huán chěng lì zhuāng,yù jīn xiāng pēn zǐ luó náng。
平生未识红鸾字,愿借春纤写数行。píng shēng wèi shí hóng luán zì,yuàn jiè chūn xiān xiě shù xíng。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

陪祀成均振佩琚,年年鼎肉馂神馀。péi sì chéng jūn zhèn pèi jū,nián nián dǐng ròu jùn shén yú。
谁知万死投边裔,亦荷分膰到谪居。shuí zhī wàn sǐ tóu biān yì,yì hé fēn fán dào zhé jū。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

庶品颁来出豆笾,亲尝深仰道如天。shù pǐn bān lái chū dòu biān,qīn cháng shēn yǎng dào rú tiān。
此心若也含微玷,举箸能无愧圣贤。cǐ xīn ruò yě hán wēi diàn,jǔ zhù néng wú kuì shèng xián。

青山白云图

倪谦

苍苍万壑暝云浮,谁伴深林鹿豕游。cāng cāng wàn hè míng yún fú,shuí bàn shēn lín lù shǐ yóu。
眼底乡山故无恙,一帆孤负五湖舟。yǎn dǐ xiāng shān gù wú yàng,yī fān gū fù wǔ hú zhōu。

鹭丝画

倪谦

白雪毵毵好羽衣,藕花洲渚恣鸣飞。bái xuě sān sān hǎo yǔ yī,ǒu huā zhōu zhǔ zì míng fēi。
自缘肌骨生来瘦,岂是鱼虾不疗饥。zì yuán jī gǔ shēng lái shòu,qǐ shì yú xiā bù liáo jī。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

几回搦管不成章,空把盐枝插路傍。jǐ huí nuò guǎn bù chéng zhāng,kōng bǎ yán zhī chā lù bàng。
封臂绛纱何日解,菱花一夜恐飞霜。fēng bì jiàng shā hé rì jiě,líng huā yī yè kǒng fēi shuāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐残云过女墙,曾陪歌舞在昭阳。yòu zhú cán yún guò nǚ qiáng,céng péi gē wǔ zài zhāo yáng。
如今羞见缠头锦,空惜馀音绕画梁。rú jīn xiū jiàn chán tóu jǐn,kōng xī yú yīn rào huà liáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

湖山石畔好烧香,银汉无波玉露凉。hú shān shí pàn hǎo shāo xiāng,yín hàn wú bō yù lù liáng。
低蹙翠裙深下拜,细将心事诉穹苍。dī cù cuì qún shēn xià bài,xì jiāng xīn shì sù qióng cāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

落月流辉照屋梁,又看红日上扶桑。luò yuè liú huī zhào wū liáng,yòu kàn hóng rì shàng fú sāng。
若为化作山头石,望见夫君志亦偿。ruò wèi huà zuò shān tóu shí,wàng jiàn fū jūn zhì yì cháng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

千金不惜买文章,永巷秋深灏气凉。qiān jīn bù xī mǎi wén zhāng,yǒng xiàng qiū shēn hào qì liáng。
若得重瞳亲一顾,含羞谁引驾车羊。ruò dé zhòng tóng qīn yī gù,hán xiū shuí yǐn jià chē yáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐鸣鸠到耳傍,青春背我去堂堂。yòu zhú míng jiū dào ěr bàng,qīng chūn bèi wǒ qù táng táng。
谷风自昔歌葑菲,泾渭相形益可伤。gǔ fēng zì xī gē fēng fēi,jīng wèi xiāng xíng yì kě shāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

偏讶愁随一线长,肯同桃李竞新妆。piān yà chóu suí yī xiàn zhǎng,kěn tóng táo lǐ jìng xīn zhuāng。
此心非石安能转,自保坚贞比卫姜。cǐ xīn fēi shí ān néng zhuǎn,zì bǎo jiān zhēn bǐ wèi jiāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

一刻千金孰与偿,瑶琴无复凤求凰。yī kè qiān jīn shú yǔ cháng,yáo qín wú fù fèng qiú huáng。
妾心有似池中藕,虽断柔丝绾更长。qiè xīn yǒu shì chí zhōng ǒu,suī duàn róu sī wǎn gèng zhǎng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

已甘抱节比枯篁,曾荐青奴一夜凉。yǐ gān bào jié bǐ kū huáng,céng jiàn qīng nú yī yè liáng。
就使秋风能再热,敢辞辛苦侍帏房。jiù shǐ qiū fēng néng zài rè,gǎn cí xīn kǔ shì wéi fáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

只愁金剪割离肠,恩宠难凭苦不常。zhǐ chóu jīn jiǎn gē lí cháng,ēn chǒng nán píng kǔ bù cháng。
已愧短檠墙角弃,何时游鲽海东洋。yǐ kuì duǎn qíng qiáng jiǎo qì,hé shí yóu dié hǎi dōng yáng。