古诗词

题李白应召图

倪谦

仙人本在九天上,谪向人间特豪放。xiān rén běn zài jiǔ tiān shàng,zhé xiàng rén jiān tè háo fàng。
酒酣诗思卷沧溟,吐出燄光高万丈。jiǔ hān shī sī juǎn cāng míng,tǔ chū yàn guāng gāo wàn zhàng。
名花欢赏宜新声,玉环正倚沉香亭。míng huā huān shǎng yí xīn shēng,yù huán zhèng yǐ chén xiāng tíng。
翰林供奉在何许,天子呼来犹未醒。hàn lín gōng fèng zài hé xǔ,tiān zi hū lái yóu wèi xǐng。
清平调进词偏美,白璧青蝇生暗毁。qīng píng diào jìn cí piān měi,bái bì qīng yíng shēng àn huǐ。
采石江头恨不穷,明月沉沉浸秋水。cǎi shí jiāng tóu hèn bù qióng,míng yuè chén chén jìn qiū shuǐ。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。