古诗词

山水画

倪谦

碧山在水江无波,小舟一叶如飞梭。bì shān zài shuǐ jiāng wú bō,xiǎo zhōu yī yè rú fēi suō。
山光压舟载不起,满目排空横翠蛾。shān guāng yā zhōu zài bù qǐ,mǎn mù pái kōng héng cuì é。
中林可是扬雄宅,路指岩阿放舟入。zhōng lín kě shì yáng xióng zhái,lù zhǐ yán ā fàng zhōu rù。
问字须教酒剩携,谁识先生玄尚白。wèn zì xū jiào jiǔ shèng xié,shuí shí xiān shēng xuán shàng bái。
苔封藓蚀一径微,绿萝古树环荆扉。tái fēng xiǎn shí yī jìng wēi,lǜ luó gǔ shù huán jīng fēi。
阴岚漠漠每入户,空翠蒙蒙常湿衣。yīn lán mò mò měi rù hù,kōng cuì méng méng cháng shī yī。
夜来一雨经林薮,添得江声满前浦。yè lái yī yǔ jīng lín sǒu,tiān dé jiāng shēng mǎn qián pǔ。
开门万壑总浮云,吞却山根犹未吐。kāi mén wàn hè zǒng fú yún,tūn què shān gēn yóu wèi tǔ。
幽邻雅好能无同,一簇人家居瀼东。yōu lín yǎ hǎo néng wú tóng,yī cù rén jiā jū ráng dōng。
危桥策杖从小童,来往惟应桑苎翁。wēi qiáo cè zhàng cóng xiǎo tóng,lái wǎng wéi yīng sāng zhù wēng。
嗟哉卧龙耽隐约,何似为霖遍寥廓。jiē zāi wò lóng dān yǐn yuē,hé shì wèi lín biàn liáo kuò。
君不见伊尹当年耕有莘,三聘幡然起丘壑。jūn bù jiàn yī yǐn dāng nián gēng yǒu shēn,sān pìn fān rán qǐ qiū hè。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。