古诗词

题松鹤图

倪谦

高堂屏障开,见此古君子。gāo táng píng zhàng kāi,jiàn cǐ gǔ jūn zi。
昂然尘外姿,何日传画史。áng rán chén wài zī,hé rì chuán huà shǐ。
苍苔缓步双足高,楚楚临风梳羽毛。cāng tái huǎn bù shuāng zú gāo,chǔ chǔ lín fēng shū yǔ máo。
引吭清唳向寥廓,声振林木惊寒皋。yǐn kēng qīng lì xiàng liáo kuò,shēng zhèn lín mù jīng hán gāo。
千年顶上丹砂重,素翮翩跹欲飞动。qiān nián dǐng shàng dān shā zhòng,sù hé piān xiān yù fēi dòng。
青田路远可思归,赤壁江空曾入梦。qīng tián lù yuǎn kě sī guī,chì bì jiāng kōng céng rù mèng。
骨清本是绝粒仙,栖息合居云水边。gǔ qīng běn shì jué lì xiān,qī xī hé jū yún shuǐ biān。
半溪新涨泻寒玉,一树古松摇翠烟。bàn xī xīn zhǎng xiè hán yù,yī shù gǔ sōng yáo cuì yān。
写真旧数薛少保,此笔人间亦应少。xiě zhēn jiù shù xuē shǎo bǎo,cǐ bǐ rén jiān yì yīng shǎo。
子晋瑶笙杳不逢,双双影落缑山晓。zi jìn yáo shēng yǎo bù féng,shuāng shuāng yǐng luò gōu shān xiǎo。
披图爱尔非凡禽,万里常存瀛海心。pī tú ài ěr fēi fán qín,wàn lǐ cháng cún yíng hǎi xīn。
人寰一夜忽超越,碧汉徒传空外音。rén huán yī yè hū chāo yuè,bì hàn tú chuán kōng wài yīn。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。