古诗词

万壑苍烟卷为邹允达赋

倪谦

君不见泰山之巅蟠老龙,高盖偃蹇排寒冬。jūn bù jiàn tài shān zhī diān pán lǎo lóng,gāo gài yǎn jiǎn pái hán dōng。
参天自是隔风雨,胡乃坐累秦人封。cān tiān zì shì gé fēng yǔ,hú nǎi zuò lèi qín rén fēng。
又不见匡庐之崖霜雪盛,马鬣麈尾枝交映。yòu bù jiàn kuāng lú zhī yá shuāng xuě shèng,mǎ liè zhǔ wěi zhī jiāo yìng。
已从方士资养生,更向桑门作谈柄。yǐ cóng fāng shì zī yǎng shēng,gèng xiàng sāng mén zuò tán bǐng。
何如凤台之西千万栽,一一长身封绿苔。hé rú fèng tái zhī xī qiān wàn zāi,yī yī zhǎng shēn fēng lǜ tái。
贞姿高洁负奇气,磥砢总是明堂才。zhēn zī gāo jié fù qí qì,lěi kē zǒng shì míng táng cái。
乍疑森森剑佩羽林客,怒发冲冠铁衣涩。zhà yí sēn sēn jiàn pèi yǔ lín kè,nù fā chōng guān tiě yī sè。
又疑翩翩云罕纷前驱,翠葆碧幢攒列戟。yòu yí piān piān yún hǎn fēn qián qū,cuì bǎo bì chuáng zǎn liè jǐ。
大株小株鳞甲坚,正直岂畏藤萝缠。dà zhū xiǎo zhū lín jiǎ jiān,zhèng zhí qǐ wèi téng luó chán。
露滋雨洗净如沐,但见万壑摇苍烟。lù zī yǔ xǐ jìng rú mù,dàn jiàn wàn hè yáo cāng yān。
道乡之孙我之友,爱隐松关与松偶。dào xiāng zhī sūn wǒ zhī yǒu,ài yǐn sōng guān yǔ sōng ǒu。
城市红尘没马深,谁解寻盟岁寒叟。chéng shì hóng chén méi mǎ shēn,shuí jiě xún méng suì hán sǒu。
秋官放笔写作图,墨华满纸烟模糊。qiū guān fàng bǐ xiě zuò tú,mò huá mǎn zhǐ yān mó hú。
经雷蜕骨缩人瘿,拔地怪柯编虎须。jīng léi tuì gǔ suō rén yǐng,bá dì guài kē biān hǔ xū。
披图浩歌对君酌,素云绝胜苍烟壑。pī tú hào gē duì jūn zhuó,sù yún jué shèng cāng yān hè。
上苑霏微烟更多,来游好控巢松鹤。shàng yuàn fēi wēi yān gèng duō,lái yóu hǎo kòng cháo sōng hè。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。