古诗词

满江红·为张右丞寿二首

魏初

梁甫孤吟,已认得、真龙头角。liáng fǔ gū yín,yǐ rèn dé zhēn lóng tóu jiǎo。
记当日、江山如画,一时英略。jì dāng rì jiāng shān rú huà,yī shí yīng lüè。
立马便谈天下事,凤池十倍扬州鹤。lì mǎ biàn tán tiān xià shì,fèng chí shí bèi yáng zhōu hè。
更诗书、万卷浴心胸,无丘壑。gèng shī shū wàn juǎn yù xīn xiōng,wú qiū hè。
活国手,千金诺。huó guó shǒu,qiān jīn nuò。
自不负,麒麟阁。zì bù fù,qí lín gé。
算点鞭馀事,不妨清酌。suàn diǎn biān yú shì,bù fáng qīng zhuó。
今日文昌虚八座,鬓毛莫遣星星却。jīn rì wén chāng xū bā zuò,bìn máo mò qiǎn xīng xīng què。
要袖中、霖雨洗乾坤,浸寒廓。yào xiù zhōng lín yǔ xǐ qián kūn,jìn hán kuò。

魏初

元弘州顺圣人,字太初,号青崖。好读书,尤长于《春秋》,为文简而有法。中统元年,辟为中书省掾吏,兼掌书记。寻辞归,隐居教授。起为国史院编修官,拜监察御史。多所建白。累拜侍御史,出为江南台御史中丞。有《青崖集》。 魏初的作品>>

猜您喜欢

挽宋海印居士二首

魏初

诗酒交亲半老臣,田园成趣自由身。shī jiǔ jiāo qīn bàn lǎo chén,tián yuán chéng qù zì yóu shēn。
回头行路风波里,得似先生有几人。huí tóu xíng lù fēng bō lǐ,dé shì xiān shēng yǒu jǐ rén。

挽宋海印居士二首

魏初

杨柳阴阴拂绿苔,杏花寂寂向谁开。yáng liǔ yīn yīn fú lǜ tái,xìng huā jì jì xiàng shuí kāi。
黄梁梦觉知何处,白玉楼成不更来。huáng liáng mèng jué zhī hé chù,bái yù lóu chéng bù gèng lái。

三角城

魏初

灵夏兵尘百战鏖,城根石壁矗云高。líng xià bīng chén bǎi zhàn áo,chéng gēn shí bì chù yún gāo。
当时遗老今犹在,说是山前有界濠。dāng shí yí lǎo jīn yóu zài,shuō shì shān qián yǒu jiè háo。

九日对菊忆姜霍二使君

魏初

秋意生香簇绿云,土膏栽满石头盆。qiū yì shēng xiāng cù lǜ yún,tǔ gāo zāi mǎn shí tóu pén。
谁怜白发人千里,独对青山酒一尊。shuí lián bái fā rén qiān lǐ,dú duì qīng shān jiǔ yī zūn。

九日对菊忆姜霍二使君

魏初

高树围前射箭时,小书楼上共题诗。gāo shù wéi qián shè jiàn shí,xiǎo shū lóu shàng gòng tí shī。
扬州灯火京城夜,独立秋风有所思。yáng zhōu dēng huǒ jīng chéng yè,dú lì qiū fēng yǒu suǒ sī。

许左丞哀挽

魏初

学道躬行意味真,爱君辞气见忠纯。xué dào gōng xíng yì wèi zhēn,ài jūn cí qì jiàn zhōng chún。
千秋万古先贤传,合作中朝第一人。qiān qiū wàn gǔ xiān xián chuán,hé zuò zhōng cháo dì yī rén。

挽李仲常运使

魏初

剑门秋色记分司,煮茗西湖晚诵诗。jiàn mén qiū sè jì fēn sī,zhǔ míng xī hú wǎn sòng shī。
青眼如君几人在,不因鞭策独伤时。qīng yǎn rú jūn jǐ rén zài,bù yīn biān cè dú shāng shí。

挽姨兄尚书刘公五首

魏初

外家宅相悲零落,母氏风流记阿姨。wài jiā zhái xiāng bēi líng luò,mǔ shì fēng liú jì ā yí。
独有吾兄今又去,百年亲话更谁知。dú yǒu wú xiōng jīn yòu qù,bǎi nián qīn huà gèng shuí zhī。

挽姨兄尚书刘公五首

魏初

高梁河上十年别,白塔亭前再见时。gāo liáng hé shàng shí nián bié,bái tǎ tíng qián zài jiàn shí。
万里风沙颜色黑,敝裘如结鬓如丝。wàn lǐ fēng shā yán sè hēi,bì qiú rú jié bìn rú sī。

挽姨兄尚书刘公五首

魏初

铁石心肠报主知,一生一死隔毫厘。tiě shí xīn cháng bào zhǔ zhī,yī shēng yī sǐ gé háo lí。
旌旗日影丹墀上,三拜尚书亦自奇。jīng qí rì yǐng dān chí shàng,sān bài shàng shū yì zì qí。

挽姨兄尚书刘公五首

魏初

牧之萍梗寄吴东,南北音容只梦中。mù zhī píng gěng jì wú dōng,nán běi yīn róng zhǐ mèng zhōng。
莫恨终天曾不见,天高留付若堂封。mò hèn zhōng tiān céng bù jiàn,tiān gāo liú fù ruò táng fēng。

挽姨兄尚书刘公五首

魏初

中郎堂上尚书宅,才得从容又别离。zhōng láng táng shàng shàng shū zhái,cái dé cóng róng yòu bié lí。
今日归来亦衰病,两围秋草不胜悲。jīn rì guī lái yì shuāi bìng,liǎng wéi qiū cǎo bù shèng bēi。

挽司农侯伯禄

魏初

人夸铁面自河东,晚岁潜心理性中。rén kuā tiě miàn zì hé dōng,wǎn suì qián xīn lǐ xìng zhōng。
一日归来便长往,几人终始得如公。yī rì guī lái biàn zhǎng wǎng,jǐ rén zhōng shǐ dé rú gōng。

挽赵教授

魏初

马鬣封前乏妙辞,牛腰卷里又题诗。mǎ liè fēng qián fá miào cí,niú yāo juǎn lǐ yòu tí shī。
伤心故老凋零尽,谁说宫门唱第时。shāng xīn gù lǎo diāo líng jǐn,shuí shuō gōng mén chàng dì shí。

挽夹谷士常

魏初

公事关心每尽勤,文章细意见为人。gōng shì guān xīn měi jǐn qín,wén zhāng xì yì jiàn wèi rén。
野斋不负为知已,马鬣封头笔有神。yě zhāi bù fù wèi zhī yǐ,mǎ liè fēng tóu bǐ yǒu shén。