古诗词

题竹石山鸟

倪谦

楚江暮雨迷苍梧,淋漓绿玉烟模糊。chǔ jiāng mù yǔ mí cāng wú,lín lí lǜ yù yān mó hú。
巢深何处宿鸾凤,声断不闻啼鹧鸪。cháo shēn hé chù sù luán fèng,shēng duàn bù wén tí zhè gū。
一竿湿重欹疏翠,山骨巉岩露鳌背。yī gān shī zhòng yī shū cuì,shān gǔ chán yán lù áo bèi。
孤仓特立此栖身,何异幽人独沉晦。gū cāng tè lì cǐ qī shēn,hé yì yōu rén dú chén huì。
昂头缄啑常忍饥,羽毛应待朝阳晞。áng tóu jiān shà cháng rěn jī,yǔ máo yīng dài cháo yáng xī。
明看旭日放新霁,一任长空万里飞。míng kàn xù rì fàng xīn jì,yī rèn zhǎng kōng wàn lǐ fēi。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。