古诗词

夏景诗意画为于景瞻题

倪谦

柳花飞尽春归后,翠屋重重嘉树茂。liǔ huā fēi jǐn chūn guī hòu,cuì wū zhòng zhòng jiā shù mào。
日长庭院梅雨过,满地浓阴间白昼。rì zhǎng tíng yuàn méi yǔ guò,mǎn dì nóng yīn jiān bái zhòu。
参差池馆倚碧空,台榭半临湖水中。cān chà chí guǎn yǐ bì kōng,tái xiè bàn lín hú shuǐ zhōng。
曲栏飞栋落晴影,分明倒浸冯夷宫。qū lán fēi dòng luò qíng yǐng,fēn míng dào jìn féng yí gōng。
谁言绿暗红芳歇,一架蔷薇染猩血。shuí yán lǜ àn hóng fāng xiē,yī jià qiáng wēi rǎn xīng xuè。
棕榈叶战起薰风,万斛沉檀座中爇。zōng lǘ yè zhàn qǐ xūn fēng,wàn hú chén tán zuò zhōng ruò。
珠帘挂在珊瑚钩,暑气不侵楼上头。zhū lián guà zài shān hú gōu,shǔ qì bù qīn lóu shàng tóu。
嫩凉细细透白苎,天吴供与人间秋。nèn liáng xì xì tòu bái zhù,tiān wú gōng yǔ rén jiān qiū。
冲烟白鸟飞频到,跃渚鲜鳞俯堪钓。chōng yān bái niǎo fēi pín dào,yuè zhǔ xiān lín fǔ kān diào。
抱琴逸士许登临,倚槛幽人从笑傲。bào qín yì shì xǔ dēng lín,yǐ kǎn yōu rén cóng xiào ào。
荆关妙手真绝奇,毫端写出无声诗。jīng guān miào shǒu zhēn jué qí,háo duān xiě chū wú shēng shī。
清涟杰构照双眼,佳境似倩夸娥移。qīng lián jié gòu zhào shuāng yǎn,jiā jìng shì qiàn kuā é yí。
深深门径红尘隔,此地宁容车马客。shēn shēn mén jìng hóng chén gé,cǐ dì níng róng chē mǎ kè。
剡水闲居贺监家,辋川别墅王维宅。shàn shuǐ xián jū hè jiān jiā,wǎng chuān bié shù wáng wéi zhái。
君辞旧隐西河滨,几载看家凭四邻。jūn cí jiù yǐn xī hé bīn,jǐ zài kàn jiā píng sì lín。
只今归去手亲理,圣恩已许为闲人。zhǐ jīn guī qù shǒu qīn lǐ,shèng ēn yǐ xǔ wèi xián rén。
踏花旋扫湖边路,雾阁云窗总如故。tà huā xuán sǎo hú biān lù,wù gé yún chuāng zǒng rú gù。
啸歌声落云水乡,水伯山灵亦惊顾。xiào gē shēng luò yún shuǐ xiāng,shuǐ bó shān líng yì jīng gù。
蹇予自斥青琐班,与君住对燕然山。jiǎn yǔ zì chì qīng suǒ bān,yǔ jūn zhù duì yàn rán shān。
枯鱼纵壑马脱絷,放舟同向江南还。kū yú zòng hè mǎ tuō zhí,fàng zhōu tóng xiàng jiāng nán hái。
何时访君帆独挂,来赏湖山避炎夏。hé shí fǎng jūn fān dú guà,lái shǎng hú shān bì yán xià。
置身俱在图画间,奚用重看古人画。zhì shēn jù zài tú huà jiān,xī yòng zhòng kàn gǔ rén huà。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

八月二十日梦与二美人共饮席上各请赋诗余得一绝醒而忘其首句因足成之漫纪于此

倪谦

蝉鬓云鬟逞丽妆,郁金香喷紫罗囊。chán bìn yún huán chěng lì zhuāng,yù jīn xiāng pēn zǐ luó náng。
平生未识红鸾字,愿借春纤写数行。píng shēng wèi shí hóng luán zì,yuàn jiè chūn xiān xiě shù xíng。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

陪祀成均振佩琚,年年鼎肉馂神馀。péi sì chéng jūn zhèn pèi jū,nián nián dǐng ròu jùn shén yú。
谁知万死投边裔,亦荷分膰到谪居。shuí zhī wàn sǐ tóu biān yì,yì hé fēn fán dào zhé jū。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

庶品颁来出豆笾,亲尝深仰道如天。shù pǐn bān lái chū dòu biān,qīn cháng shēn yǎng dào rú tiān。
此心若也含微玷,举箸能无愧圣贤。cǐ xīn ruò yě hán wēi diàn,jǔ zhù néng wú kuì shèng xián。

青山白云图

倪谦

苍苍万壑暝云浮,谁伴深林鹿豕游。cāng cāng wàn hè míng yún fú,shuí bàn shēn lín lù shǐ yóu。
眼底乡山故无恙,一帆孤负五湖舟。yǎn dǐ xiāng shān gù wú yàng,yī fān gū fù wǔ hú zhōu。

鹭丝画

倪谦

白雪毵毵好羽衣,藕花洲渚恣鸣飞。bái xuě sān sān hǎo yǔ yī,ǒu huā zhōu zhǔ zì míng fēi。
自缘肌骨生来瘦,岂是鱼虾不疗饥。zì yuán jī gǔ shēng lái shòu,qǐ shì yú xiā bù liáo jī。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

几回搦管不成章,空把盐枝插路傍。jǐ huí nuò guǎn bù chéng zhāng,kōng bǎ yán zhī chā lù bàng。
封臂绛纱何日解,菱花一夜恐飞霜。fēng bì jiàng shā hé rì jiě,líng huā yī yè kǒng fēi shuāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐残云过女墙,曾陪歌舞在昭阳。yòu zhú cán yún guò nǚ qiáng,céng péi gē wǔ zài zhāo yáng。
如今羞见缠头锦,空惜馀音绕画梁。rú jīn xiū jiàn chán tóu jǐn,kōng xī yú yīn rào huà liáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

湖山石畔好烧香,银汉无波玉露凉。hú shān shí pàn hǎo shāo xiāng,yín hàn wú bō yù lù liáng。
低蹙翠裙深下拜,细将心事诉穹苍。dī cù cuì qún shēn xià bài,xì jiāng xīn shì sù qióng cāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

落月流辉照屋梁,又看红日上扶桑。luò yuè liú huī zhào wū liáng,yòu kàn hóng rì shàng fú sāng。
若为化作山头石,望见夫君志亦偿。ruò wèi huà zuò shān tóu shí,wàng jiàn fū jūn zhì yì cháng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

千金不惜买文章,永巷秋深灏气凉。qiān jīn bù xī mǎi wén zhāng,yǒng xiàng qiū shēn hào qì liáng。
若得重瞳亲一顾,含羞谁引驾车羊。ruò dé zhòng tóng qīn yī gù,hán xiū shuí yǐn jià chē yáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐鸣鸠到耳傍,青春背我去堂堂。yòu zhú míng jiū dào ěr bàng,qīng chūn bèi wǒ qù táng táng。
谷风自昔歌葑菲,泾渭相形益可伤。gǔ fēng zì xī gē fēng fēi,jīng wèi xiāng xíng yì kě shāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

偏讶愁随一线长,肯同桃李竞新妆。piān yà chóu suí yī xiàn zhǎng,kěn tóng táo lǐ jìng xīn zhuāng。
此心非石安能转,自保坚贞比卫姜。cǐ xīn fēi shí ān néng zhuǎn,zì bǎo jiān zhēn bǐ wèi jiāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

一刻千金孰与偿,瑶琴无复凤求凰。yī kè qiān jīn shú yǔ cháng,yáo qín wú fù fèng qiú huáng。
妾心有似池中藕,虽断柔丝绾更长。qiè xīn yǒu shì chí zhōng ǒu,suī duàn róu sī wǎn gèng zhǎng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

已甘抱节比枯篁,曾荐青奴一夜凉。yǐ gān bào jié bǐ kū huáng,céng jiàn qīng nú yī yè liáng。
就使秋风能再热,敢辞辛苦侍帏房。jiù shǐ qiū fēng néng zài rè,gǎn cí xīn kǔ shì wéi fáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

只愁金剪割离肠,恩宠难凭苦不常。zhǐ chóu jīn jiǎn gē lí cháng,ēn chǒng nán píng kǔ bù cháng。
已愧短檠墙角弃,何时游鲽海东洋。yǐ kuì duǎn qíng qiáng jiǎo qì,hé shí yóu dié hǎi dōng yáng。