古诗词

题张中书子俊画孤舟读书图为吴宗起赋

倪谦

昨夜沧江雨初歇,两岸山屏翠烟叠。zuó yè cāng jiāng yǔ chū xiē,liǎng àn shān píng cuì yān dié。
江空浦极悄无人,但见小舟横一叶。jiāng kōng pǔ jí qiāo wú rén,dàn jiàn xiǎo zhōu héng yī yè。
舟人所适非取鱼,危坐船头惟读书。zhōu rén suǒ shì fēi qǔ yú,wēi zuò chuán tóu wéi dú shū。
音声琅琅出金石,冯夷起舞鼋鼍趋。yīn shēng láng láng chū jīn shí,féng yí qǐ wǔ yuán tuó qū。
兰桡不举随流去,渚北汀南无定处。lán ráo bù jǔ suí liú qù,zhǔ běi tīng nán wú dìng chù。
只知兀兀了残编,不觉亭亭倚高树。zhǐ zhī wù wù le cán biān,bù jué tíng tíng yǐ gāo shù。
知君自是隐者流,孤篷短棹轻王侯。zhī jūn zì shì yǐn zhě liú,gū péng duǎn zhào qīng wáng hóu。
经年对语手中卷,镇日忘机沙上鸥。jīng nián duì yǔ shǒu zhōng juǎn,zhèn rì wàng jī shā shàng ōu。
澹古先生青琐客,挥毫日儤金门直。dàn gǔ xiān shēng qīng suǒ kè,huī háo rì bào jīn mén zhí。
忽看高兴落江湖,却向烟波写真逸。hū kàn gāo xīng luò jiāng hú,què xiàng yān bō xiě zhēn yì。
王摩诘,张志和,画意诗情相荡摩。wáng mó jí,zhāng zhì hé,huà yì shī qíng xiāng dàng mó。
樵青篷底唤不醒,西塞山前春雨多。qiáo qīng péng dǐ huàn bù xǐng,xī sāi shān qián chūn yǔ duō。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。