古诗词

湖口石钟山为库部王郎中恕赋

倪谦

彭蠡之口两石钟,上下壁立金芙蓉。péng lí zhī kǒu liǎng shí zhōng,shàng xià bì lì jīn fú róng。
何年鼓铸出炉冶,造化融结当鸿蒙。hé nián gǔ zhù chū lú yě,zào huà róng jié dāng hóng méng。
山灵昔闻诉真宰,帝令疏凿驱鬼工。shān líng xī wén sù zhēn zǎi,dì lìng shū záo qū guǐ gōng。
雕锼险陋向山麓,空洞穴隙纷玲珑。diāo sōu xiǎn lòu xiàng shān lù,kōng dòng xué xì fēn líng lóng。
鸣声底用事撞击,自有巨浪乘长风。míng shēng dǐ yòng shì zhuàng jī,zì yǒu jù làng chéng zhǎng fēng。
何殊张乐洞庭野,大音迭奏闻金镛。hé shū zhāng lè dòng tíng yě,dà yīn dié zòu wén jīn yōng。
五老分明俯垂听,鉴鍧撼荡冯夷宫。wǔ lǎo fēn míng fǔ chuí tīng,jiàn hōng hàn dàng féng yí gōng。
尔来世历千万古,至今追蠡悬高空。ěr lái shì lì qiān wàn gǔ,zhì jīn zhuī lí xuán gāo kōng。
坡仙当年适临汝,沿洄南去路自通。pō xiān dāng nián shì lín rǔ,yán huí nán qù lù zì tōng。
平生好事此足见,放棹特过湖水东。píng shēng hǎo shì cǐ zú jiàn,fàng zhào tè guò hú shuǐ dōng。
明月夜抵绝壁下,怪石正与风涛冲。míng yuè yè dǐ jué bì xià,guài shí zhèng yǔ fēng tāo chōng。
噌吰镗鞳互响应,寓目始得穷奇踪。cēng hóng tāng tà hù xiǎng yīng,yù mù shǐ dé qióng qí zōng。
此景居民久应识,口不能道嗟渔翁。cǐ jǐng jū mín jiǔ yīng shí,kǒu bù néng dào jiē yú wēng。
诗成援笔叹且笑,汉人语简唐人庸。shī chéng yuán bǐ tàn qiě xiào,hàn rén yǔ jiǎn táng rén yōng。
我皇曾此戮鲸鳄,攀崖上登山阁中。wǒ huáng céng cǐ lù jīng è,pān yá shàng dēng shān gé zhōng。
龙香落纸洒宸翰,沧江夜夜光如虹。lóng xiāng luò zhǐ sǎ chén hàn,cāng jiāng yè yè guāng rú hóng。
忆昔皇华使荆楚,奈予王事方匆匆。yì xī huáng huá shǐ jīng chǔ,nài yǔ wáng shì fāng cōng cōng。
天生佳景不一到,怅望思逐南飞鸿。tiān shēng jiā jǐng bù yī dào,chàng wàng sī zhú nán fēi hóng。
王君旧隐此游衍,要我作诗抒素胸。wáng jūn jiù yǐn cǐ yóu yǎn,yào wǒ zuò shī shū sù xiōng。
不知夙愿可偿否,泛月来游追长公。bù zhī sù yuàn kě cháng fǒu,fàn yuè lái yóu zhuī zhǎng gōng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

八月二十日梦与二美人共饮席上各请赋诗余得一绝醒而忘其首句因足成之漫纪于此

倪谦

蝉鬓云鬟逞丽妆,郁金香喷紫罗囊。chán bìn yún huán chěng lì zhuāng,yù jīn xiāng pēn zǐ luó náng。
平生未识红鸾字,愿借春纤写数行。píng shēng wèi shí hóng luán zì,yuàn jiè chūn xiān xiě shù xíng。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

陪祀成均振佩琚,年年鼎肉馂神馀。péi sì chéng jūn zhèn pèi jū,nián nián dǐng ròu jùn shén yú。
谁知万死投边裔,亦荷分膰到谪居。shuí zhī wàn sǐ tóu biān yì,yì hé fēn fán dào zhé jū。

仲秋丁祭礼成分胙见及因成小诗二绝录奉掌教王先生

倪谦

庶品颁来出豆笾,亲尝深仰道如天。shù pǐn bān lái chū dòu biān,qīn cháng shēn yǎng dào rú tiān。
此心若也含微玷,举箸能无愧圣贤。cǐ xīn ruò yě hán wēi diàn,jǔ zhù néng wú kuì shèng xián。

青山白云图

倪谦

苍苍万壑暝云浮,谁伴深林鹿豕游。cāng cāng wàn hè míng yún fú,shuí bàn shēn lín lù shǐ yóu。
眼底乡山故无恙,一帆孤负五湖舟。yǎn dǐ xiāng shān gù wú yàng,yī fān gū fù wǔ hú zhōu。

鹭丝画

倪谦

白雪毵毵好羽衣,藕花洲渚恣鸣飞。bái xuě sān sān hǎo yǔ yī,ǒu huā zhōu zhǔ zì míng fēi。
自缘肌骨生来瘦,岂是鱼虾不疗饥。zì yuán jī gǔ shēng lái shòu,qǐ shì yú xiā bù liáo jī。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

几回搦管不成章,空把盐枝插路傍。jǐ huí nuò guǎn bù chéng zhāng,kōng bǎ yán zhī chā lù bàng。
封臂绛纱何日解,菱花一夜恐飞霜。fēng bì jiàng shā hé rì jiě,líng huā yī yè kǒng fēi shuāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐残云过女墙,曾陪歌舞在昭阳。yòu zhú cán yún guò nǚ qiáng,céng péi gē wǔ zài zhāo yáng。
如今羞见缠头锦,空惜馀音绕画梁。rú jīn xiū jiàn chán tóu jǐn,kōng xī yú yīn rào huà liáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

湖山石畔好烧香,银汉无波玉露凉。hú shān shí pàn hǎo shāo xiāng,yín hàn wú bō yù lù liáng。
低蹙翠裙深下拜,细将心事诉穹苍。dī cù cuì qún shēn xià bài,xì jiāng xīn shì sù qióng cāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

落月流辉照屋梁,又看红日上扶桑。luò yuè liú huī zhào wū liáng,yòu kàn hóng rì shàng fú sāng。
若为化作山头石,望见夫君志亦偿。ruò wèi huà zuò shān tóu shí,wàng jiàn fū jūn zhì yì cháng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

千金不惜买文章,永巷秋深灏气凉。qiān jīn bù xī mǎi wén zhāng,yǒng xiàng qiū shēn hào qì liáng。
若得重瞳亲一顾,含羞谁引驾车羊。ruò dé zhòng tóng qīn yī gù,hán xiū shuí yǐn jià chē yáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

又逐鸣鸠到耳傍,青春背我去堂堂。yòu zhú míng jiū dào ěr bàng,qīng chūn bèi wǒ qù táng táng。
谷风自昔歌葑菲,泾渭相形益可伤。gǔ fēng zì xī gē fēng fēi,jīng wèi xiāng xíng yì kě shāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

偏讶愁随一线长,肯同桃李竞新妆。piān yà chóu suí yī xiàn zhǎng,kěn tóng táo lǐ jìng xīn zhuāng。
此心非石安能转,自保坚贞比卫姜。cǐ xīn fēi shí ān néng zhuǎn,zì bǎo jiān zhēn bǐ wèi jiāng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

一刻千金孰与偿,瑶琴无复凤求凰。yī kè qiān jīn shú yǔ cháng,yáo qín wú fù fèng qiú huáng。
妾心有似池中藕,虽断柔丝绾更长。qiè xīn yǒu shì chí zhōng ǒu,suī duàn róu sī wǎn gèng zhǎng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

已甘抱节比枯篁,曾荐青奴一夜凉。yǐ gān bào jié bǐ kū huáng,céng jiàn qīng nú yī yè liáng。
就使秋风能再热,敢辞辛苦侍帏房。jiù shǐ qiū fēng néng zài rè,gǎn cí xīn kǔ shì wéi fáng。

于景瞻以闺情和予梦中之作少寓热中之意因效颦以复十首

倪谦

只愁金剪割离肠,恩宠难凭苦不常。zhǐ chóu jīn jiǎn gē lí cháng,ēn chǒng nán píng kǔ bù cháng。
已愧短檠墙角弃,何时游鲽海东洋。yǐ kuì duǎn qíng qiáng jiǎo qì,hé shí yóu dié hǎi dōng yáng。