古诗词

学士杯歌

倪谦

精金百鍊方在镕,暖光烁烁飞晴虹。jīng jīn bǎi liàn fāng zài róng,nuǎn guāng shuò shuò fēi qíng hóng。
一泓倾泻紫液冻,炉锤妙手资良工。yī hóng qīng xiè zǐ yè dòng,lú chuí miào shǒu zī liáng gōng。
员不从规方不矩,形若佩环深几许。yuán bù cóng guī fāng bù jǔ,xíng ruò pèi huán shēn jǐ xǔ。
曲生欢伯每相投,却付尊罍为伴侣。qū shēng huān bó měi xiāng tóu,què fù zūn léi wèi bàn lǚ。
冬曹陈君真好奇,制此绝胜金屈卮。dōng cáo chén jūn zhēn hǎo qí,zhì cǐ jué shèng jīn qū zhī。
我来擎出便斟酌,云是新成曾未持。wǒ lái qíng chū biàn zhēn zhuó,yún shì xīn chéng céng wèi chí。
谓余玉堂仙,素有江湖量。wèi yú yù táng xiān,sù yǒu jiāng hú liàng。
锦袍湿淋漓,曾醉宫壶酿。jǐn páo shī lín lí,céng zuì gōng hú niàng。
此人正与此杯宜,满劝频斟不容让。cǐ rén zhèng yǔ cǐ bēi yí,mǎn quàn pín zhēn bù róng ràng。
乃锡以嘉号,名曰学士杯。nǎi xī yǐ jiā hào,míng yuē xué shì bēi。
杯惜以予辱。bēi xī yǐ yǔ rǔ。
予亦因杯颓。yǔ yì yīn bēi tuí。
何如唤起谪仙李,一饮一石襟怀开。hé rú huàn qǐ zhé xiān lǐ,yī yǐn yī shí jīn huái kāi。
今君棹酒船,归向三江口。jīn jūn zhào jiǔ chuán,guī xiàng sān jiāng kǒu。
高阳有旧徒,总是文章友。gāo yáng yǒu jiù tú,zǒng shì wén zhāng yǒu。
举杯吸尽瓮中春,吐出新诗千百首。jǔ bēi xī jǐn wèng zhōng chūn,tǔ chū xīn shī qiān bǎi shǒu。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。