古诗词

为易太守题日本僧所作田庐图

倪谦

在昔寻仙闻祖龙,欲度弱水求瀛蓬。zài xī xún xiān wén zǔ lóng,yù dù ruò shuǐ qiú yíng péng。
徐生楼船载男女,沧溟远泛将焉穷。xú shēng lóu chuán zài nán nǚ,cāng míng yuǎn fàn jiāng yān qióng。
海洲驻节不复返,至今有国扶桑东。hǎi zhōu zhù jié bù fù fǎn,zhì jīn yǒu guó fú sāng dōng。
君民举国奉夷教,诗书亦沾邹鲁风。jūn mín jǔ guó fèng yí jiào,shī shū yì zhān zōu lǔ fēng。
圣人在御重柔远,梯航万里车书通。shèng rén zài yù zhòng róu yuǎn,tī háng wàn lǐ chē shū tōng。
来宾重译贡方物,授馆致饩恩优隆。lái bīn zhòng yì gòng fāng wù,shòu guǎn zhì xì ēn yōu lóng。
史臣笔底晓词翰,丹青绘事兼能工。shǐ chén bǐ dǐ xiǎo cí hàn,dān qīng huì shì jiān néng gōng。
始知文化洽殊俗,意匠仿佛荆关踪。shǐ zhī wén huà qià shū sú,yì jiàng fǎng fú jīng guān zōng。
礼曹郎官青琐客,溪藤数幅陈南宫。lǐ cáo láng guān qīng suǒ kè,xī téng shù fú chén nán gōng。
召之放笔恣挥洒,风景写出江南同。zhào zhī fàng bǐ zì huī sǎ,fēng jǐng xiě chū jiāng nán tóng。
野桥百尺跨溪水,旗亭一簇依林丛。yě qiáo bǎi chǐ kuà xī shuǐ,qí tíng yī cù yī lín cóng。
长途策蹇过行旅,隔岸骑牛来牧童。zhǎng tú cè jiǎn guò xíng lǚ,gé àn qí niú lái mù tóng。
居民比屋事耕稼,郊原禾黍方芃芃。jū mín bǐ wū shì gēng jià,jiāo yuán hé shǔ fāng péng péng。
岂其经行写所见,家山想是劳形容。qǐ qí jīng xíng xiě suǒ jiàn,jiā shān xiǎng shì láo xíng róng。
郎官出守分虎铜,携图谒我幽轩中。láng guān chū shǒu fēn hǔ tóng,xié tú yè wǒ yōu xuān zhōng。
为言此画非所重,以出远人聊见崇。wèi yán cǐ huà fēi suǒ zhòng,yǐ chū yuǎn rén liáo jiàn chóng。
为君乘兴写长句,日华正照东窗红。wèi jūn chéng xīng xiě zhǎng jù,rì huá zhèng zhào dōng chuāng hóng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。