古诗词

大藤贼谣

倪谦

天地有沴气,钟此大藤贼。tiān dì yǒu lì qì,zhōng cǐ dà téng zéi。
峡深路复险,凭恃为窟宅。xiá shēn lù fù xiǎn,píng shì wèi kū zhái。
禀性若豺虎,吞噬乃其德。bǐng xìng ruò chái hǔ,tūn shì nǎi qí dé。
官军不能制,时出寇城邑。guān jūn bù néng zhì,shí chū kòu chéng yì。
成化改元乙酉春,贼入平南烧县门。chéng huà gǎi yuán yǐ yǒu chūn,zéi rù píng nán shāo xiàn mén。
人财驱劫如豕奔,群聚鹿儿山下存。rén cái qū jié rú shǐ bēn,qún jù lù ér shān xià cún。
嗟哉儒宫陈广文,传经讲习师道尊。jiē zāi rú gōng chén guǎng wén,chuán jīng jiǎng xí shī dào zūn。
一家妻女十数口,同时被掳罹妖氛。yī jiā qī nǚ shí shù kǒu,tóng shí bèi lǔ lí yāo fēn。
厚邀金帛赎性命,杀人为戏轻鸡豚。hòu yāo jīn bó shú xìng mìng,shā rén wèi xì qīng jī tún。
陈君有妻王,义不受贼辱。chén jūn yǒu qī wáng,yì bù shòu zéi rǔ。
诉贼释夫养父母,语夫携金将女赎。sù zéi shì fū yǎng fù mǔ,yǔ fū xié jīn jiāng nǚ shú。
一身自分不苟活,夫女得归甘暝月。yī shēn zì fēn bù gǒu huó,fū nǚ dé guī gān míng yuè。
贼入峡,纷起营,迫王去,坚不行。zéi rù xiá,fēn qǐ yíng,pò wáng qù,jiān bù xíng。
贼怒杀之,妾亦殒生。zéi nù shā zhī,qiè yì yǔn shēng。
二妇并贞烈,照映冰壶清,千秋万春扬令名。èr fù bìng zhēn liè,zhào yìng bīng hú qīng,qiān qiū wàn chūn yáng lìng míng。
安得上帝遣六丁,下铲叠嶂如砥平。ān dé shàng dì qiǎn liù dīng,xià chǎn dié zhàng rú dǐ píng。
贼失所恃无欺淩,夫妇相保民永宁。zéi shī suǒ shì wú qī líng,fū fù xiāng bǎo mín yǒng níng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。