古诗词

题月夜鸣琴图为庄知州赋

倪谦

空山无人秋夜凉,银河荧荧流月光。kōng shān wú rén qiū yè liáng,yín hé yíng yíng liú yuè guāng。
苍龙百尺落松影,松梢露滴沾衣裳。cāng lóng bǎi chǐ luò sōng yǐng,sōng shāo lù dī zhān yī shang。
幽人中夜耿不寐,起抱丝桐幽思长。yōu rén zhōng yè gěng bù mèi,qǐ bào sī tóng yōu sī zhǎng。
坐据苔石不知泠,横膝对月调宫商。zuò jù tái shí bù zhī líng,héng xī duì yuè diào gōng shāng。
山高水深趣未已,谁其知者同徜徉。shān gāo shuǐ shēn qù wèi yǐ,shuí qí zhī zhě tóng cháng yáng。
七弦不尽太古意,下听独有仙娥嫦。qī xián bù jǐn tài gǔ yì,xià tīng dú yǒu xiān é cháng。
调高馀响振山谷,啼鸟惊起争飞翔。diào gāo yú xiǎng zhèn shān gǔ,tí niǎo jīng qǐ zhēng fēi xiáng。
夜深欲鼓广陵散,斜月半落山苍苍。yè shēn yù gǔ guǎng líng sàn,xié yuè bàn luò shān cāng cāng。
呼童抱琴且归去,净扫白云眠石床。hū tóng bào qín qiě guī qù,jìng sǎo bái yún mián shí chuáng。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。