古诗词

郭熙山水图为丁道录烱然题

倪谦

仙家洞天三十六,地脉独数华阳灵。xiān jiā dòng tiān sān shí liù,dì mài dú shù huá yáng líng。
我师佩印主其所,雾阁云窗常不扃。wǒ shī pèi yìn zhǔ qí suǒ,wù gé yún chuāng cháng bù jiōng。
支铛玄夜煮白石,飞檄白书鞭轰霆。zhī dāng xuán yè zhǔ bái shí,fēi xí bái shū biān hōng tíng。
茅君礼罢月如水,控鹤直入秋冥冥。máo jūn lǐ bà yuè rú shuǐ,kòng hè zhí rù qiū míng míng。
玉皇闻师司下土,召赴弥罗紫霄府。yù huáng wén shī sī xià tǔ,zhào fù mí luó zǐ xiāo fǔ。
命临真境向蓬莱,玉佩霞琚绾簪组。mìng lín zhēn jìng xiàng péng lái,yù pèi xiá jū wǎn zān zǔ。
旧游为别今几春,时忆家山魂梦苦。jiù yóu wèi bié jīn jǐ chūn,shí yì jiā shān hún mèng kǔ。
危峰飞瀑正当门,闲却长桥跨溪浒。wēi fēng fēi pù zhèng dāng mén,xián què zhǎng qiáo kuà xī hǔ。
郭熙画手称良工,运毫命意趣不穷。guō xī huà shǒu chēng liáng gōng,yùn háo mìng yì qù bù qióng。
当年应预写句曲,深林邃壑何其同。dāng nián yīng yù xiě jù qū,shēn lín suì hè hé qí tóng。
我师得此如拱璧,索我开图着诗笔。wǒ shī dé cǐ rú gǒng bì,suǒ wǒ kāi tú zhe shī bǐ。
赋诗看画思飘飘,何须更蹑王乔舄。fù shī kàn huà sī piāo piāo,hé xū gèng niè wáng qiáo xì。

倪谦

明应天府上元人,字克让,号静存。正统四年进士。授编修,曾出使朝鲜。天顺初,累迁至学士,侍太子于春宫。后主顺天乡试,因黜权贵之子,被构罪戍边。成化初,复职,官至南京礼部尚书。卒谥文僖。有《朝鲜纪事》、《辽海编》、《倪文僖集》。 倪谦的作品>>

猜您喜欢

送蔡明远南还二首

倪谦

严装归兴非浅,对酒离情不堪。yán zhuāng guī xīng fēi qiǎn,duì jiǔ lí qíng bù kān。
寒飙正吹客袂,暮柳难挽征骖。hán biāo zhèng chuī kè mèi,mù liǔ nán wǎn zhēng cān。
蓟门烟树新赏,禹穴神奇旧探。jì mén yān shù xīn shǎng,yǔ xué shén qí jiù tàn。
明发相望何处,落花芳草江南。míng fā xiāng wàng hé chù,luò huā fāng cǎo jiāng nán。