古诗词

个人

王彦泓

湿泪荧荧眼尾寒,髻花低坠懒重安。shī lèi yíng yíng yǎn wěi hán,jì huā dī zhuì lǎn zhòng ān。
良期屡被鱼笺误,幽闷难凭鹊语宽。liáng qī lǚ bèi yú jiān wù,yōu mèn nán píng què yǔ kuān。
多为问津添险阻,反因迷路暂团圞。duō wèi wèn jīn tiān xiǎn zǔ,fǎn yīn mí lù zàn tuán luán。
相看只有悲愁分,虚被郎呼是所欢。xiāng kàn zhǐ yǒu bēi chóu fēn,xū bèi láng hū shì suǒ huān。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

此妓方图落籍有人恐其委身者非佳士也复乞一诗以讽尼之

王彦泓

莺舌吹兰善笑谈,客来端合带双柑。yīng shé chuī lán shàn xiào tán,kè lái duān hé dài shuāng gān。
泥莲渍染虽堪痛,金屋沉埋更不甘。ní lián zì rǎn suī kān tòng,jīn wū chén mái gèng bù gān。
眼慧未妨身是女,气卑争耐世无男。yǎn huì wèi fáng shēn shì nǚ,qì bēi zhēng nài shì wú nán。
眼前才士称量遍,毕竟何人是子南。yǎn qián cái shì chēng liàng biàn,bì jìng hé rén shì zi nán。

访叔叔闻郊墅

王彦泓

几度披萝独访君,醉吟醒读隔篱闻。jǐ dù pī luó dú fǎng jūn,zuì yín xǐng dú gé lí wén。
白杨废圃鸦千点,绿水闲门鸭一群。bái yáng fèi pǔ yā qiān diǎn,lǜ shuǐ xián mén yā yī qún。
肯屑汉宫金买赋,拟寻萧寺冢埋文。kěn xiè hàn gōng jīn mǎi fù,nǐ xún xiāo sì zhǒng mái wén。
聊堪自悦难持赠,淡宕新诗似白云。liáo kān zì yuè nán chí zèng,dàn dàng xīn shī shì bái yún。

长至前一日霜月甚冷饮于先孝斋头俄而醉矣睡矣端己韬仲孝先频呼不觉继以扶携拥掖余竟颓然其时僮仆无一人从者韬仲卒倩一客负余以归且行歌相送直至余居呼吾儿起置余于所坐胡床覆以被裘而后去四鼓始醒儿云若此因纪以一诗志友生之志爱云

王彦泓

醒时相劝醉相扶,感谢朋欢念病夫。xǐng shí xiāng quàn zuì xiāng fú,gǎn xiè péng huān niàn bìng fū。
岂有僮奴堪荷锸,固应儿子自肩舆。qǐ yǒu tóng nú kān hé chā,gù yīng ér zi zì jiān yú。
幽人偶遇驮黄蘖,瞑坐仍容据槁梧。yōu rén ǒu yù tuó huáng niè,míng zuò réng róng jù gǎo wú。
纯是鹿车风谊在,不容徒作酒狂呼。chún shì lù chē fēng yì zài,bù róng tú zuò jiǔ kuáng hū。

有治具相邀者恐其未能脱略也先寄此诗以广其意

王彦泓

宾至愁君昼寝惊,茶炉想已沸秋声。bīn zhì chóu jūn zhòu qǐn jīng,chá lú xiǎng yǐ fèi qiū shēng。
无烦座客矜牛炙,只倩厨娘点雉羹。wú fán zuò kè jīn niú zhì,zhǐ qiàn chú niáng diǎn zhì gēng。
欢极有人能一石,狂来无饮不三更。huān jí yǒu rén néng yī shí,kuáng lái wú yǐn bù sān gèng。
何须鲭鲊方相授,明日重过觅解酲。hé xū qīng zhǎ fāng xiāng shòu,míng rì zhòng guò mì jiě chéng。

有赠四首

王彦泓

国花第一数姚黄,更共明珠字夜光。guó huā dì yī shù yáo huáng,gèng gòng míng zhū zì yè guāng。
笑靥乍圆全似母,病容尤好莫羞郎。xiào yè zhà yuán quán shì mǔ,bìng róng yóu hǎo mò xiū láng。
三年怀袖僧弥扇,十里流闻望子香。sān nián huái xiù sēng mí shàn,shí lǐ liú wén wàng zi xiāng。
嘱向桂堂休避客,暂容图画看真娘。zhǔ xiàng guì táng xiū bì kè,zàn róng tú huà kàn zhēn niáng。

有赠四首

王彦泓

矜严时已逗风情,五字诗中目乍成。jīn yán shí yǐ dòu fēng qíng,wǔ zì shī zhōng mù zhà chéng。
折齿幽人犹有我,扫眉才子更无卿。zhé chǐ yōu rén yóu yǒu wǒ,sǎo méi cái zi gèng wú qīng。
当筵心借调琴语,入户行防触瑟声。dāng yán xīn jiè diào qín yǔ,rù hù xíng fáng chù sè shēng。
何事胆娘偏小胆,略闻鹦鹉便心惊。hé shì dǎn niáng piān xiǎo dǎn,lüè wén yīng wǔ biàn xīn jīng。

有赠四首

王彦泓

睡晓犹然怯曙晖,芙蓉颜色慰朝饥。shuì xiǎo yóu rán qiè shǔ huī,fú róng yán sè wèi cháo jī。
因留宋玉亲炊饭,却赏王敦竟脱衣。yīn liú sòng yù qīn chuī fàn,què shǎng wáng dūn jìng tuō yī。
心许湔裙三日去,人知叠骑几时归。xīn xǔ jiān qún sān rì qù,rén zhī dié qí jǐ shí guī。
还愁守到浓欢夜,瘦得蛮腰剩一围。hái chóu shǒu dào nóng huān yè,shòu dé mán yāo shèng yī wéi。

有赠四首

王彦泓

秋风长簟恨三年,续命曾闻唤小怜。qiū fēng zhǎng diàn hèn sān nián,xù mìng céng wén huàn xiǎo lián。
已向绿珠称弟子,倘容张硕伴神仙。yǐ xiàng lǜ zhū chēng dì zi,tǎng róng zhāng shuò bàn shén xiān。
筵前笑顾樱桃掷,烛下偷分茉莉穿。yán qián xiào gù yīng táo zhì,zhú xià tōu fēn mò lì chuān。
端似悼亡唐后主,见伊枝叶又情牵。duān shì dào wáng táng hòu zhǔ,jiàn yī zhī yè yòu qíng qiān。

珥村赠别

王彦泓

细径斜穿柿叶林,红油车子去骎骎。xì jìng xié chuān shì yè lín,hóng yóu chē zi qù qīn qīn。
风前漫切持裙恨,云外犹关堕珥心。fēng qián màn qiè chí qún hèn,yún wài yóu guān duò ěr xīn。
误喜乘槎春水舫,如闻响佩夜村砧。wù xǐ chéng chá chūn shuǐ fǎng,rú wén xiǎng pèi yè cūn zhēn。
何须更订玄霜约,一夕邻舟忆最深。hé xū gèng dìng xuán shuāng yuē,yī xī lín zhōu yì zuì shēn。

送韬仲叔之东昌

王彦泓

掷下离襟尽此觞,客游怀抱莫凄凉。zhì xià lí jīn jǐn cǐ shāng,kè yóu huái bào mò qī liáng。
里中儿每疵文雅,天下人能谅酒狂。lǐ zhōng ér měi cī wén yǎ,tiān xià rén néng liàng jiǔ kuáng。
倦眼放开看海岱,羸形独往度冰霜。juàn yǎn fàng kāi kàn hǎi dài,léi xíng dú wǎng dù bīng shuāng。
归来诗格应奇进,提笔曾过古战场。guī lái shī gé yīng qí jìn,tí bǐ céng guò gǔ zhàn chǎng。

送韬仲叔之东昌

王彦泓

征衫刀尺冷柔荑,补绽无烦旅舍凄。zhēng shān dāo chǐ lěng róu tí,bǔ zhàn wú fán lǚ shě qī。
临水已应谙马性,度半休更误鸡啼。lín shuǐ yǐ yīng ān mǎ xìng,dù bàn xiū gèng wù jī tí。
心闲易得诗材辏,病渴难逢酒价低。xīn xián yì dé shī cái còu,bìng kě nán féng jiǔ jià dī。
正恐于郎侍亲饮,乍尝余沥竟如泥。zhèng kǒng yú láng shì qīn yǐn,zhà cháng yú lì jìng rú ní。

送韬仲叔之东昌

王彦泓

望衡对宇互欣然,曳屐相过只几砖。wàng héng duì yǔ hù xīn rán,yè jī xiāng guò zhǐ jǐ zhuān。
花下有柑须并剖,卷中无句不同妍。huā xià yǒu gān xū bìng pōu,juǎn zhōng wú jù bù tóng yán。
身堆眼事襟怀共,社立狂名毁誉连。shēn duī yǎn shì jīn huái gòng,shè lì kuáng míng huǐ yù lián。
别后不知谁是客,一般凄绝度残年。bié hòu bù zhī shuí shì kè,yī bān qī jué dù cán nián。

送阮逸孺之塞外逸孺故诸生忽有从军之志

王彦泓

湖海元龙气不除,悲歌宁为食无鱼。hú hǎi yuán lóng qì bù chú,bēi gē níng wèi shí wú yú。
厌看博士租驴券,奋读匈奴缚马书。yàn kàn bó shì zū lǘ quàn,fèn dú xiōng nú fù mǎ shū。
天子自欣栽苜蓿,秀才何暇恋菰芦。tiān zi zì xīn zāi mù xu,xiù cái hé xiá liàn gū lú。
毛锥不必轻投却,会向燕然一展舒。máo zhuī bù bì qīng tóu què,huì xiàng yàn rán yī zhǎn shū。

试笔

王彦泓

自笑猖狂浪得名,吟笺犹未破新正。zì xiào chāng kuáng làng dé míng,yín jiān yóu wèi pò xīn zhèng。
新欢到手身难暇,尤物当前命易轻。xīn huān dào shǒu shēn nán xiá,yóu wù dāng qián mìng yì qīng。
闺阁裙衫争雪色,比邻丝管斗春声。guī gé qún shān zhēng xuě sè,bǐ lín sī guǎn dòu chūn shēng。
诗家窠臼宜翻洗,人日慵拈薛道衡。shī jiā kē jiù yí fān xǐ,rén rì yōng niān xuē dào héng。

感旧

王彦泓

收拾残书剩几篇,轻狂踪迹廿年前。shōu shí cán shū shèng jǐ piān,qīng kuáng zōng jì niàn nián qián。
笑倾犀首花间盏,醉掉蛾眉月下船。xiào qīng xī shǒu huā jiān zhǎn,zuì diào é méi yuè xià chuán。
黄祖怒时偏自喜,红儿痴处绝堪怜。huáng zǔ nù shí piān zì xǐ,hóng ér chī chù jué kān lián。
如今兴味销磨尽,剩爱铜炉一炷烟。rú jīn xīng wèi xiāo mó jǐn,shèng ài tóng lú yī zhù yān。