古诗词

个人

王彦泓

窗白鸦啼又晓钟,幽欢光景易匆匆。chuāng bái yā tí yòu xiǎo zhōng,yōu huān guāng jǐng yì cōng cōng。
须防指袖飘香气,莫虑梳头减绣工。xū fáng zhǐ xiù piāo xiāng qì,mò lǜ shū tóu jiǎn xiù gōng。
眉鬓尚贪星下看,腰身宁耐午前慵。méi bìn shàng tān xīng xià kàn,yāo shēn níng nài wǔ qián yōng。
情悰易被人猜料,只恐矜持愈不同。qíng cóng yì bèi rén cāi liào,zhǐ kǒng jīn chí yù bù tóng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

妇病忧绝

王彦泓

臂颤难擎漱一杯,羸形扶起望庭梅。bì chàn nán qíng shù yī bēi,léi xíng fú qǐ wàng tíng méi。
花当病眼偏生好,雨趁伤心特地催。huā dāng bìng yǎn piān shēng hǎo,yǔ chèn shāng xīn tè dì cuī。
口味断来单剩药,愿香酬罢更无财。kǒu wèi duàn lái dān shèng yào,yuàn xiāng chóu bà gèng wú cái。
穷途无计堪娱汝,聊折瓶花一两栽。qióng tú wú jì kān yú rǔ,liáo zhé píng huā yī liǎng zāi。

晴日偕同人有见

王彦泓

风暄日冷正佳辰,绿净园南韭叶春。fēng xuān rì lěng zhèng jiā chén,lǜ jìng yuán nán jiǔ yè chūn。
狂社乍闻浮白手,严闺初放踏青人。kuáng shè zhà wén fú bái shǒu,yán guī chū fàng tà qīng rén。
故嗔平视遮生客,暗记微词识近邻。gù chēn píng shì zhē shēng kè,àn jì wēi cí shí jìn lín。
临去更怜低树好,绕枝闲看两三巡。lín qù gèng lián dī shù hǎo,rào zhī xián kàn liǎng sān xún。

个人之一

王彦泓

铜尊花露玉炉烟,长见飞琼侍晓筵。tóng zūn huā lù yù lú yān,zhǎng jiàn fēi qióng shì xiǎo yán。
觉我欲前微掩敛,避人佯退定迁延。jué wǒ yù qián wēi yǎn liǎn,bì rén yáng tuì dìng qiān yán。
无聊脱钏红箱畔,特地兜鞋碧槛边。wú liáo tuō chuàn hóng xiāng pàn,tè dì dōu xié bì kǎn biān。
喜煞未曾梳洗在,翠鬟松压睡容鲜。xǐ shā wèi céng shū xǐ zài,cuì huán sōng yā shuì róng xiān。

半塘遇邑人庄敛之同游虎丘山后方舟抵锡山获汲而归

王彦泓

几拍歌声在半塘,感君同载不嫌狂。jǐ pāi gē shēng zài bàn táng,gǎn jūn tóng zài bù xián kuáng。
里中可语人偏少,世上无情事却忙。lǐ zhōng kě yǔ rén piān shǎo,shì shàng wú qíng shì què máng。
树石那知山后好,茶泉端爱雨前香。shù shí nà zhī shān hòu hǎo,chá quán duān ài yǔ qián xiāng。
惠施欣与庄生对,不觉无言送日长。huì shī xīn yǔ zhuāng shēng duì,bù jué wú yán sòng rì zhǎng。

吴行舟中漫兴

王彦泓

率尔东游不裹粮,斜风洒雨遍船凉。lǜ ěr dōng yóu bù guǒ liáng,xié fēng sǎ yǔ biàn chuán liáng。
都无长物惟存砚,净扫闲心剩爱香。dōu wú zhǎng wù wéi cún yàn,jìng sǎo xián xīn shèng ài xiāng。
十载索居成懒癖,一生多累为柔肠。shí zài suǒ jū chéng lǎn pǐ,yī shēng duō lèi wèi róu cháng。
欢筵到处兴悲感,羞听狂时旧乐章。huān yán dào chù xīng bēi gǎn,xiū tīng kuáng shí jiù lè zhāng。

吴行舟中漫兴

王彦泓

睡足空船夕照黄,水程三日酒为粮。shuì zú kōng chuán xī zhào huáng,shuǐ chéng sān rì jiǔ wèi liáng。
招谗宋玉因词貌,助懒嵇康是老庄。zhāo chán sòng yù yīn cí mào,zhù lǎn jī kāng shì lǎo zhuāng。
好友仅能同笔砚,美人难与共杯觞。hǎo yǒu jǐn néng tóng bǐ yàn,měi rén nán yǔ gòng bēi shāng。
醉偕俗客无聊甚,聊当长歌哭几场。zuì xié sú kè wú liáo shén,liáo dāng zhǎng gē kū jǐ chǎng。

薄暮独吟

王彦泓

烟墀搔首晚天青,夕照墙根写瘦形。yān chí sāo shǒu wǎn tiān qīng,xī zhào qiáng gēn xiě shòu xíng。
逝者命同风剪烛,怜人心碎雨淋铃。shì zhě mìng tóng fēng jiǎn zhú,lián rén xīn suì yǔ lín líng。
酒鎗近日都调药,歌婢新来与诵经。jiǔ qiāng jìn rì dōu diào yào,gē bì xīn lái yǔ sòng jīng。
明月满城箫鼓夜,闭门愁绝卧空庭。míng yuè mǎn chéng xiāo gǔ yè,bì mén chóu jué wò kōng tíng。

仲父水部公世母焦孺人余妻贺氏相继奄逝七月之望同诸父昆弟设荐盂兰盆道场即事栖感因申慧命用遣悲怀

王彦泓

两月三丧哭不干,雁行相对雪衣冠。liǎng yuè sān sàng kū bù gàn,yàn xíng xiāng duì xuě yī guān。
红灯照渡同千盏,翠竹扬幡各一竿。hóng dēng zhào dù tóng qiān zhǎn,cuì zhú yáng fān gè yī gān。
几处旧家都梦影,一丛新鬼暂盘桓。jǐ chù jiù jiā dōu mèng yǐng,yī cóng xīn guǐ zàn pán huán。
他生未必重相认,但悟无生了不难。tā shēng wèi bì zhòng xiāng rèn,dàn wù wú shēng le bù nán。

残妆

王彦泓

睡夕篸花晓未蔫,又寻幽朵露丛边。shuì xī cǎn huā xiǎo wèi niān,yòu xún yōu duǒ lù cóng biān。
窗光映日来侵面,衣影翔风欲拍肩。chuāng guāng yìng rì lái qīn miàn,yī yǐng xiáng fēng yù pāi jiān。
艳鬓泽同新沐夜,羞颜赪似未笄年。yàn bìn zé tóng xīn mù yè,xiū yán chēng shì wèi jī nián。
残妆最是难看见,缓住梳头一细怜。cán zhuāng zuì shì nán kàn jiàn,huǎn zhù shū tóu yī xì lián。

个人

王彦泓

觅个柔乡寄此生,风流天付与卿卿。mì gè róu xiāng jì cǐ shēng,fēng liú tiān fù yǔ qīng qīng。
直教眉眼能传语,可待诗篇为定情。zhí jiào méi yǎn néng chuán yǔ,kě dài shī piān wèi dìng qíng。
双脸断红初却坐,乱头粗服总倾城。shuāng liǎn duàn hóng chū què zuò,luàn tóu cū fú zǒng qīng chéng。
高情不喜铅华御,未是全防妒眼惊。gāo qíng bù xǐ qiān huá yù,wèi shì quán fáng dù yǎn jīng。

个人

王彦泓

命薄难将一愿酬,霎时知遇半生愁。mìng báo nán jiāng yī yuàn chóu,shà shí zhī yù bàn shēng chóu。
吞针罗什非难事,抱柱微生是本谋。tūn zhēn luó shén fēi nán shì,bào zhù wēi shēng shì běn móu。
天上曾须鸳牒下,人间莫遣鸩谋求。tiān shàng céng xū yuān dié xià,rén jiān mò qiǎn zhèn móu qiú。
栽花径路从来窄,燕妒莺猜卒未休。zāi huā jìng lù cóng lái zhǎi,yàn dù yīng cāi zú wèi xiū。

个人

王彦泓

撚带无憀惨翠蛾,风波时刻泪痕多。niǎn dài wú liáo cǎn cuì é,fēng bō shí kè lèi hén duō。
旁挠欢计人人险,飞语情悰事事讹。páng náo huān jì rén rén xiǎn,fēi yǔ qíng cóng shì shì é。
狂眼固难辞窃铁,吹毛原不恕投梭。kuáng yǎn gù nán cí qiè tiě,chuī máo yuán bù shù tóu suō。
愁真笑强终难讳,不觉人前唤奈何。chóu zhēn xiào qiáng zhōng nán huì,bù jué rén qián huàn nài hé。

个人

王彦泓

隔院香来是水沉,药房深静惬幽寻。gé yuàn xiāng lái shì shuǐ chén,yào fáng shēn jìng qiè yōu xún。
裙裾拂砌桐花满,镜槛当窗木叶阴。qún jū fú qì tóng huā mǎn,jìng kǎn dāng chuāng mù yè yīn。
谢女麈谈林下气,萧娘针绣佛前心。xiè nǚ zhǔ tán lín xià qì,xiāo niáng zhēn xiù fú qián xīn。
幽奇不是人间世,一滴琼浆直万金。yōu qí bù shì rén jiān shì,yī dī qióng jiāng zhí wàn jīn。

个人

王彦泓

怅恨清光不共游,眼波肌雪正宜秋。chàng hèn qīng guāng bù gòng yóu,yǎn bō jī xuě zhèng yí qiū。
桐花落处闻开锁,柿叶明时见倚楼。tóng huā luò chù wén kāi suǒ,shì yè míng shí jiàn yǐ lóu。
几度扇回当面笑,可应灯照下帷羞。jǐ dù shàn huí dāng miàn xiào,kě yīng dēng zhào xià wéi xiū。
无边妒恨憎情眼,行过帘前莫转头。wú biān dù hèn zēng qíng yǎn,xíng guò lián qián mò zhuǎn tóu。

个人

王彦泓

低髻松梳出药房,晓风轻透藕丝裳。dī jì sōng shū chū yào fáng,xiǎo fēng qīng tòu ǒu sī shang。
芳姿偶喜擎团扇,合德何劳带异香。fāng zī ǒu xǐ qíng tuán shàn,hé dé hé láo dài yì xiāng。
泪脸湿侵眉尾翠,睡容消褪额心黄。lèi liǎn shī qīn méi wěi cuì,shuì róng xiāo tuì é xīn huáng。
不须冰雪为消暑,姑射肌肤近自凉。bù xū bīng xuě wèi xiāo shǔ,gū shè jī fū jìn zì liáng。