古诗词

遗恨

王彦泓

返魂续命亦人谋,蹭蹬终令误死休。fǎn hún xù mìng yì rén móu,cèng dēng zhōng lìng wù sǐ xiū。
忍病尚防儿辈觉,耐贫应虑老亲忧。rěn bìng shàng fáng ér bèi jué,nài pín yīng lǜ lǎo qīn yōu。
参苓价迥多难继,丝絮年凶亦未周。cān líng jià jiǒng duō nán jì,sī xù nián xiōng yì wèi zhōu。
更有一端遗恨在,不申禳祷戒屠牛。gèng yǒu yī duān yí hèn zài,bù shēn ráng dǎo jiè tú niú。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

客舍读讽赋为冯友作

王彦泓

罨画楼开绣幕搴,谢娥岁貌露嫣然。yǎn huà lóu kāi xiù mù qiān,xiè é suì mào lù yān rán。
兜鞋意绪无人见,览镜心情只自怜。dōu xié yì xù wú rén jiàn,lǎn jìng xīn qíng zhǐ zì lián。
空院乍来浑胆怯,曲阑偷凭觉鬟偏。kōng yuàn zhà lái hún dǎn qiè,qū lán tōu píng jué huán piān。
那知上客调饥甚,咏遍横陈积雪篇。nà zhī shàng kè diào jī shén,yǒng biàn héng chén jī xuě piān。

夜逢

王彦泓

花气依微露气浓,窄衫轻鬓夜堂逢。huā qì yī wēi lù qì nóng,zhǎi shān qīng bìn yè táng féng。
才看隐笑添双靥,旋见凝愁压两峰。cái kàn yǐn xiào tiān shuāng yè,xuán jiàn níng chóu yā liǎng fēng。
前院过来灯掩映,斜门归去径蒙茸。qián yuàn guò lái dēng yǎn yìng,xié mén guī qù jìng méng rōng。
欢期已订休相送,只过池南第四松。huān qī yǐ dìng xiū xiāng sòng,zhǐ guò chí nán dì sì sōng。

夕秀词

王彦泓

尺六腰肢上掌擎,簸钱年纪占歌名。chǐ liù yāo zhī shàng zhǎng qíng,bǒ qián nián jì zhàn gē míng。
调笙恰喜铜簧脆,扫黛惟怜蜡蒂轻。diào shēng qià xǐ tóng huáng cuì,sǎo dài wéi lián là dì qīng。
羞出画屏推阿姊,笑鄣罗扇觑狂生。xiū chū huà píng tuī ā zǐ,xiào zhāng luó shàn qù kuáng shēng。
可能髻拥钗梁后,还向迷藏旧处行。kě néng jì yōng chāi liáng hòu,hái xiàng mí cáng jiù chù xíng。

晓院

王彦泓

镜里朝花分外明,两看愁翠画难成。jìng lǐ cháo huā fēn wài míng,liǎng kàn chóu cuì huà nán chéng。
琉璃匣畔初拈笔,鹦鹉笼前乍合笙。liú lí xiá pàn chū niān bǐ,yīng wǔ lóng qián zhà hé shēng。
女伴那知当面笑,檀郎偏认隔帘声。nǚ bàn nà zhī dāng miàn xiào,tán láng piān rèn gé lián shēng。
凭谁寄向销魂道,风日阑干慢出行。píng shuí jì xiàng xiāo hún dào,fēng rì lán gàn màn chū xíng。

微词

王彦泓

绣床移近曲屏西,道是空梁落燕泥。xiù chuáng yí jìn qū píng xī,dào shì kōng liáng luò yàn ní。
顾我有怀留半面,见人无计隐残啼。gù wǒ yǒu huái liú bàn miàn,jiàn rén wú jì yǐn cán tí。
含桃乍许莺知味,琼树终教凤稳栖。hán táo zhà xǔ yīng zhī wèi,qióng shù zhōng jiào fèng wěn qī。
才动眼波心便会,莫劳重寄彩笺题。cái dòng yǎn bō xīn biàn huì,mò láo zhòng jì cǎi jiān tí。

懊离

王彦泓

东归无奈又从西,几日情悰杂笑啼。dōng guī wú nài yòu cóng xī,jǐ rì qíng cóng zá xiào tí。
佳约每将愁并到,良辰多与事难齐。jiā yuē měi jiāng chóu bìng dào,liáng chén duō yǔ shì nán qí。
书来蓬岛防鸾误,门隔桃溪怕蝶迷。shū lái péng dǎo fáng luán wù,mén gé táo xī pà dié mí。
惟有半衾余暖在,断肠留得伴单栖。wéi yǒu bàn qīn yú nuǎn zài,duàn cháng liú dé bàn dān qī。

纪事

王彦泓

月到西南倍可怜,照人双笑影娟娟。yuè dào xī nán bèi kě lián,zhào rén shuāng xiào yǐng juān juān。
擎来始信云非梦,抱定还疑玉是烟。qíng lái shǐ xìn yún fēi mèng,bào dìng hái yí yù shì yān。
忍把狂欢消此夜,难将辛苦答从前。rěn bǎ kuáng huān xiāo cǐ yè,nán jiāng xīn kǔ dá cóng qián。
由来半刻千金值,只得如花一黯然。yóu lái bàn kè qiān jīn zhí,zhǐ dé rú huā yī àn rán。

宫词

王彦泓

歌云笑电满三年,较似愁眉第一妍。gē yún xiào diàn mǎn sān nián,jiào shì chóu méi dì yī yán。
合德房栊开晓雪,丽华轩槛倚秋烟。hé dé fáng lóng kāi xiǎo xuě,lì huá xuān kǎn yǐ qiū yān。
奇香百蕴汤泉试,佳果同心驿骑传。qí xiāng bǎi yùn tāng quán shì,jiā guǒ tóng xīn yì qí chuán。
不是慧心争解妒,敝衣遥望也潸然。bù shì huì xīn zhēng jiě dù,bì yī yáo wàng yě shān rán。

晓晤

王彦泓

睡闻呼唤尚朦胧,枕浪纹侵玉颊红。shuì wén hū huàn shàng méng lóng,zhěn làng wén qīn yù jiá hóng。
香兽半销金熨斗,阳乌初射石屏风。xiāng shòu bàn xiāo jīn yùn dòu,yáng wū chū shè shí píng fēng。
也知蝶梦殷勤觅,且喜狐踪曲折通。yě zhī dié mèng yīn qín mì,qiě xǐ hú zōng qū zhé tōng。
但许与欢清昼伴,不妨聊坐壁衣中。dàn xǔ yǔ huān qīng zhòu bàn,bù fáng liáo zuò bì yī zhōng。

客中得讯

王彦泓

忆自残啼隔画屏,客程莺语似丁宁。yì zì cán tí gé huà píng,kè chéng yīng yǔ shì dīng níng。
欢新可惜春期阻,梦好那堪子夜醒。huān xīn kě xī chūn qī zǔ,mèng hǎo nà kān zi yè xǐng。
传去微词猜薄幸,寄来清泪慰飘零。chuán qù wēi cí cāi báo xìng,jì lái qīng lèi wèi piāo líng。
开函喜见翩翩字,知习琴心内景经。kāi hán xǐ jiàn piān piān zì,zhī xí qín xīn nèi jǐng jīng。

妓有幽怨抱疴强对客者悲而赋之

王彦泓

卧客朝醒正未醒,寒妆先罢影伶俜。wò kè cháo xǐng zhèng wèi xǐng,hán zhuāng xiān bà yǐng líng pīng。
香侵病肺常嗔见,歌会愁心暂喜听。xiāng qīn bìng fèi cháng chēn jiàn,gē huì chóu xīn zàn xǐ tīng。
爱把远书看亹亹,记将幽梦说惺惺。ài bǎ yuǎn shū kàn wěi wěi,jì jiāng yōu mèng shuō xīng xīng。
分明蜡烛身相似,才上欢筵泪已零。fēn míng là zhú shēn xiāng shì,cái shàng huān yán lèi yǐ líng。

病妇

王彦泓

十载同愁一笑稀,艰难典尽嫁时衣。shí zài tóng chóu yī xiào xī,jiān nán diǎn jǐn jià shí yī。
秦嘉浪迹犹分饷,苏季空归也下机。qín jiā làng jì yóu fēn xiǎng,sū jì kōng guī yě xià jī。
辛苦不曾因病减,形模全觉隔年非。xīn kǔ bù céng yīn bìng jiǎn,xíng mó quán jué gé nián fēi。
相看一刻心俱碎,悔煞从前几事违。xiāng kàn yī kè xīn jù suì,huǐ shā cóng qián jǐ shì wéi。

呈外父时妇病方苦

王彦泓

王郎才地本凡庸,爱女怜才感谢公。wáng láng cái dì běn fán yōng,ài nǚ lián cái gǎn xiè gōng。
羯末许陪狂烂漫,云英教捧醉朦胧。jié mò xǔ péi kuáng làn màn,yún yīng jiào pěng zuì méng lóng。
肯令痴恚随中妇,喜见娇雏似外翁。kěn lìng chī huì suí zhōng fù,xǐ jiàn jiāo chú shì wài wēng。
共绕病人连夜坐,最伤心处此心同。gòng rào bìng rén lián yè zuò,zuì shāng xīn chù cǐ xīn tóng。

无题

王彦泓

眉萼慵描出内稀,试晴风日浣罗衣。méi è yōng miáo chū nèi xī,shì qíng fēng rì huàn luó yī。
雪融香迹重台样,春减裙腰尺六围。xuě róng xiāng jì zhòng tái yàng,chūn jiǎn qún yāo chǐ liù wéi。
随意梳匀都韵事,不形颦笑总沉几。suí yì shū yún dōu yùn shì,bù xíng pín xiào zǒng chén jǐ。
无端午睡醒来晚,惊认残阳作曙晖。wú duān wǔ shuì xǐng lái wǎn,jīng rèn cán yáng zuò shǔ huī。

妇病忧绝

王彦泓

药饵无征怪梦频,漫将牲玉祷明神。yào ěr wú zhēng guài mèng pín,màn jiāng shēng yù dǎo míng shén。
巉岩骨出难眠坐,细碎心烦易喜嗔。chán yán gǔ chū nán mián zuò,xì suì xīn fán yì xǐ chēn。
争奈睡眸开彻夜,可堪肝病苦逢春。zhēng nài shuì móu kāi chè yè,kě kān gān bìng kǔ féng chūn。
繁华白日重门掩,绕榻啼痕满六亲。fán huá bái rì zhòng mén yǎn,rào tà tí hén mǎn liù qīn。