古诗词

灯夕悼感

王彦泓

椒浆浅注勿盈卮,糕碗仍添蜜一匙。jiāo jiāng qiǎn zhù wù yíng zhī,gāo wǎn réng tiān mì yī shi。
曾是向来调药惯,意中甘苦只侬知。céng shì xiàng lái diào yào guàn,yì zhōng gān kǔ zhǐ nóng zhī。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

予不与秋试寓止荒僻中秋前二日孝先仁令叔洌携具过存饮谈良久即事题赠二首

王彦泓

一架藤花偃卧深,到门双骑有铃音。yī jià téng huā yǎn wò shēn,dào mén shuāng qí yǒu líng yīn。
懒为薄俗牢骚面,喜见文人整暇心。lǎn wèi báo sú láo sāo miàn,xǐ jiàn wén rén zhěng xiá xīn。
顾曲可曾妨快饮,穷经从未废闲吟。gù qū kě céng fáng kuài yǐn,qióng jīng cóng wèi fèi xián yín。
诸君俗事骎骎逼,未必茱萸得共簪。zhū jūn sú shì qīn qīn bī,wèi bì zhū yú dé gòng zān。

予不与秋试寓止荒僻中秋前二日孝先仁令叔洌携具过存饮谈良久即事题赠二首

王彦泓

此日为欢亦一奇,暂休文战即追随。cǐ rì wèi huān yì yī qí,zàn xiū wén zhàn jí zhuī suí。
穷途裹饭存风谊,令节题糕补旧诗。qióng tú guǒ fàn cún fēng yì,lìng jié tí gāo bǔ jiù shī。
得士骚坛须互赠,论文狂社敢阿私。dé shì sāo tán xū hù zèng,lùn wén kuáng shè gǎn ā sī。
知君器量汪汪者,不赋寒郊旷荡词。zhī jūn qì liàng wāng wāng zhě,bù fù hán jiāo kuàng dàng cí。

闲述

王彦泓

一径松声几菊丛,穷楼风味未全穷。yī jìng sōng shēng jǐ jú cóng,qióng lóu fēng wèi wèi quán qióng。
买泉试点秋茶绿,僦骑停看晚树红。mǎi quán shì diǎn qiū chá lǜ,jiù qí tíng kàn wǎn shù hóng。
非睡即游铅椠少,吊归兼醉锦囊空。fēi shuì jí yóu qiān qiàn shǎo,diào guī jiān zuì jǐn náng kōng。
残编更把东轩烛,牛背斜阳读未终。cán biān gèng bǎ dōng xuān zhú,niú bèi xié yáng dú wèi zhōng。

病疝自遣

王彦泓

独客秋闲病思孤,隔窗幽草覆啼蛄。dú kè qiū xián bìng sī gū,gé chuāng yōu cǎo fù tí gū。
诗书枕畔支歌案,山水床前展画图。shī shū zhěn pàn zhī gē àn,shān shuǐ chuáng qián zhǎn huà tú。
频视篆香知刻漏,偶敲方响代传呼。pín shì zhuàn xiāng zhī kè lòu,ǒu qiāo fāng xiǎng dài chuán hū。
侍儿叶戏耽清昼,拟买红藤代汝扶。shì ér yè xì dān qīng zhòu,nǐ mǎi hóng téng dài rǔ fú。

病疝自遣

王彦泓

却笑痴姬问卜忙,爱闲耽睡病无妨。què xiào chī jī wèn bo máng,ài xián dān shuì bìng wú fáng。
端详实理非茶罪,冒滥虚名是色荒。duān xiáng shí lǐ fēi chá zuì,mào làn xū míng shì sè huāng。
妙友清言如上药,稗官闲读得奇方。miào yǒu qīng yán rú shàng yào,bài guān xián dú dé qí fāng。
风流未负重阳处,并采茱萸入饮汤。fēng liú wèi fù zhòng yáng chù,bìng cǎi zhū yú rù yǐn tāng。

病疝自遣

王彦泓

饮兴游心与病争,矮屏初摺见秋晴。yǐn xīng yóu xīn yǔ bìng zhēng,ǎi píng chū zhé jiàn qiū qíng。
瓶分花影看无厌,药渍醇醪醉有名。píng fēn huā yǐng kàn wú yàn,yào zì chún láo zuì yǒu míng。
豉法近从开士写,茶香先遣侍儿评。shì fǎ jìn cóng kāi shì xiě,chá xiāng xiān qiǎn shì ér píng。
青娥乍见蹒跚态,笑咏陶诗谑长卿。qīng é zhà jiàn pán shān tài,xiào yǒng táo shī xuè zhǎng qīng。

孝先韬仲过存病榻携具为欢予于枕上劝酬笑谈弥日乐而咏之

王彦泓

不有朋欢眼尚青,寒栖谁念影竛竮。bù yǒu péng huān yǎn shàng qīng,hán qī shuí niàn yǐng líng pīng。
药从名士量泉煮,诗愧幽人裹饭听。yào cóng míng shì liàng quán zhǔ,shī kuì yōu rén guǒ fàn tīng。
时近瓶笙砭俗耳,好依岩石画羸形。shí jìn píng shēng biān sú ěr,hǎo yī yán shí huà léi xíng。
病来翻喜游踪密,卧席何妨已见经。bìng lái fān xǐ yóu zōng mì,wò xí hé fáng yǐ jiàn jīng。

孝先韬仲过存病榻携具为欢予于枕上劝酬笑谈弥日乐而咏之

王彦泓

酒枪药臼气相兼,醉国新移近黑甜。jiǔ qiāng yào jiù qì xiāng jiān,zuì guó xīn yí jìn hēi tián。
斗室荫浓蕉欲剪,隐囊香淡菊堪添。dòu shì yīn nóng jiāo yù jiǎn,yǐn náng xiāng dàn jú kān tiān。
诗颜较比行吟瘦,觞政翻因卧治严。shī yán jiào bǐ xíng yín shòu,shāng zhèng fān yīn wò zhì yán。
任客去来俱枕上,不求因醉恕陶潜。rèn kè qù lái jù zhěn shàng,bù qiú yīn zuì shù táo qián。

补前杂遗三章

王彦泓

病骨真成验两方,呻吟灯背和啼螀。bìng gǔ zhēn chéng yàn liǎng fāng,shēn yín dēng bèi hé tí jiāng。
凝尘落叶无妻院,乱帙残香独客床。níng chén luò yè wú qī yuàn,luàn zhì cán xiāng dú kè chuáng。
附赘不嫌如巨瓠,徒痈安忍累枯肠。fù zhuì bù xián rú jù hù,tú yōng ān rěn lèi kū cháng。
唯应三复南华语,鉴井跰跹是药王。wéi yīng sān fù nán huá yǔ,jiàn jǐng pián xiān shì yào wáng。

补前杂遗三章

王彦泓

钝根端不受针砭,抛掷秋光病久淹。dùn gēn duān bù shòu zhēn biān,pāo zhì qiū guāng bìng jiǔ yān。
晚叶倚风敲暗牖,寒光依月写空帘。wǎn yè yǐ fēng qiāo àn yǒu,hán guāng yī yuè xiě kōng lián。
卧成小赋酬书架,暗诵佳铭赠药奁。wò chéng xiǎo fù chóu shū jià,àn sòng jiā míng zèng yào lián。
敢议登临山水事,几时行散到茅檐。gǎn yì dēng lín shān shuǐ shì,jǐ shí xíng sàn dào máo yán。

补前杂遗三章

王彦泓

旋起经行旋醉眠,已拚萧澹送余年。xuán qǐ jīng xíng xuán zuì mián,yǐ pàn xiāo dàn sòng yú nián。
留宾晚食烹初韭,听妾长斋读妙莲。liú bīn wǎn shí pēng chū jiǔ,tīng qiè zhǎng zhāi dú miào lián。
法雨洒除疮有祟,尘情割尽病成仙。fǎ yǔ sǎ chú chuāng yǒu suì,chén qíng gē jǐn bìng chéng xiān。
从今云粉何须服,止学天台白骨禅。cóng jīn yún fěn hé xū fú,zhǐ xué tiān tái bái gǔ chán。

小祥之后,勉复弄笔梦游十二首

王彦泓

消魂径路怕城南,落拓微行倚半酣。xiāo hún jìng lù pà chéng nán,luò tuò wēi xíng yǐ bàn hān。
门外春风虽谩骂,帘前道蕴许清谈。mén wài chūn fēng suī mán mà,lián qián dào yùn xǔ qīng tán。
无妻奉倩身还冷,多妾哀骀分自惭。wú qī fèng qiàn shēn hái lěng,duō qiè āi dài fēn zì cán。
但请出为妆阁隶,炷香调黛事粗谙。dàn qǐng chū wèi zhuāng gé lì,zhù xiāng diào dài shì cū ān。

小祥之后,勉复弄笔梦游十二首

王彦泓

来时笑靥最堪怜,捧到银台蜡照边。lái shí xiào yè zuì kān lián,pěng dào yín tái là zhào biān。
桃叶久传修楔约,菊花才插定情筵。táo yè jiǔ chuán xiū xiē yuē,jú huā cái chā dìng qíng yán。
狂心上眼抛杯箸,娇语娱肠胜管弦。kuáng xīn shàng yǎn pāo bēi zhù,jiāo yǔ yú cháng shèng guǎn xián。
女伴是欢还是妒,频频私听小屏前。nǚ bàn shì huān hái shì dù,pín pín sī tīng xiǎo píng qián。

小祥之后,勉复弄笔梦游十二首

王彦泓

心中人教掌中怜,不羡微之得事先。xīn zhōng rén jiào zhǎng zhōng lián,bù xiàn wēi zhī dé shì xiān。
赵姊丰容工泥夜,徐娘情味胜雏年。zhào zǐ fēng róng gōng ní yè,xú niáng qíng wèi shèng chú nián。
清欢无睡非茶力,羞颊微赪似酒妍。qīng huān wú shuì fēi chá lì,xiū jiá wēi chēng shì jiǔ yán。
韵胜不妨香略晚,故陪霜菊到尊前。yùn shèng bù fáng xiāng lüè wǎn,gù péi shuāng jú dào zūn qián。

小祥之后,勉复弄笔梦游十二首

王彦泓

胡床移近矮窗横,月色须安脸上明。hú chuáng yí jìn ǎi chuāng héng,yuè sè xū ān liǎn shàng míng。
连夕不来端负我,此时何可再无卿。lián xī bù lái duān fù wǒ,cǐ shí hé kě zài wú qīng。
真同天士成三个,顿令人间有四并。zhēn tóng tiān shì chéng sān gè,dùn lìng rén jiān yǒu sì bìng。
相对只消香共茗,半宵残福折书生。xiāng duì zhǐ xiāo xiāng gòng míng,bàn xiāo cán fú zhé shū shēng。