古诗词

栎园姨翁幽楼久矣忽走京都人咸以宦情疑之余独知其不然也既而为荆川先生请谥朝奏疏夕报可客复有进议者曰『此时陈乞一荫得旨如寄耳』嘐然曰『吾驰走黄尘为先公易名两字耳今幸邀主恩归报家庙安能更贪羁绁为故山猿鹤笑耶』飘然策骑归逍遥林下余窃怪向之疑者真以腐鼠意鹓雏也记之以诗得转韵四十八句

王彦泓

中丞骏誉馨兰芷,一代文章推正始。zhōng chéng jùn yù xīn lán zhǐ,yī dài wén zhāng tuī zhèng shǐ。
致身霄汉更夷犹,敛手经纶综百史。zhì shēn xiāo hàn gèng yí yóu,liǎn shǒu jīng lún zōng bǎi shǐ。
晚扫鲸鲵靖海尘,扶桑清晏豁疏襟。wǎn sǎo jīng ní jìng hǎi chén,fú sāng qīng yàn huō shū jīn。
大星空伴忠魂赏,光焰何曾敌铄金。dà xīng kōng bàn zhōng hún shǎng,guāng yàn hé céng dí shuò jīn。
圣明旷世搜麟凤,蠹简残编百朋重。shèng míng kuàng shì sōu lín fèng,dù jiǎn cán biān bǎi péng zhòng。
四部兼麈丙夜观,八编特赏经时总。sì bù jiān zhǔ bǐng yè guān,bā biān tè shǎng jīng shí zǒng。
李牧功名异代思,贾生筹策文孙用。lǐ mù gōng míng yì dài sī,jiǎ shēng chóu cè wén sūn yòng。
日月昭回冥漠光,风云掩映缥缃动。rì yuè zhāo huí míng mò guāng,fēng yún yǎn yìng piāo xiāng dòng。
落落名孙饶祖风,赐书千卷寄雍容。luò luò míng sūn ráo zǔ fēng,cì shū qiān juǎn jì yōng róng。
歌凝鸾凤歌箫碧,醉怨棠梨落藓红。gē níng luán fèng gē xiāo bì,zuì yuàn táng lí luò xiǎn hóng。
奇文弱冠人传诵,侠窟骚坛争引重。qí wén ruò guān rén chuán sòng,xiá kū sāo tán zhēng yǐn zhòng。
潘岳家风首述诗,陆机世得先陈颂。pān yuè jiā fēng shǒu shù shī,lù jī shì dé xiān chén sòng。
千里孤装触雪行,不求身贵谒公卿。qiān lǐ gū zhuāng chù xuě xíng,bù qiú shēn guì yè gōng qīng。
清评曾向清时吐,名世真儒伫易名。qīng píng céng xiàng qīng shí tǔ,míng shì zhēn rú zhù yì míng。
圣主从前劳寤寐,览书未半催宣赐。shèng zhǔ cóng qián láo wù mèi,lǎn shū wèi bàn cuī xuān cì。
不用词林旧例沿,云章亲定襄文字。bù yòng cí lín jiù lì yán,yún zhāng qīn dìng xiāng wén zì。
问俗方求乐毅孙,披文亟录端明裔。wèn sú fāng qiú lè yì sūn,pī wén jí lù duān míng yì。
岂知骨性自烟霞,冥鸿早巳飘然逝。qǐ zhī gǔ xìng zì yān xiá,míng hóng zǎo sì piāo rán shì。
松桂浓芬满旧山,酒轮茶臼掩柴关。sōng guì nóng fēn mǎn jiù shān,jiǔ lún chá jiù yǎn chái guān。
肯将马灯尘千斛,换却渔竿水一湾。kěn jiāng mǎ dēng chén qiān hú,huàn què yú gān shuǐ yī wān。
幅巾东路秋莼美,惟有狂吟颂天子。fú jīn dōng lù qiū chún měi,wéi yǒu kuáng yín sòng tiān zi。
傲骨难投世网中,才名不藉家声起。ào gǔ nán tóu shì wǎng zhōng,cái míng bù jí jiā shēng qǐ。
家庙焚黄享礼成,不嫌野服拜明纶。jiā miào fén huáng xiǎng lǐ chéng,bù xián yě fú bài míng lún。
从来相业山中事,衣白何妨是散人。cóng lái xiāng yè shān zhōng shì,yī bái hé fáng shì sàn rén。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

梦后闻雨

王彦泓

枕畔花香半解酲,愔愔小雨洒帘旌。zhěn pàn huā xiāng bàn jiě chéng,yīn yīn xiǎo yǔ sǎ lián jīng。
自疑身在罗敷院,卧近春蚕啮叶声。zì yí shēn zài luó fū yuàn,wò jìn chūn cán niè yè shēng。

梦后闻雨

王彦泓

若无若有晚潇潇,一榻余香篆字烧。ruò wú ruò yǒu wǎn xiāo xiāo,yī tà yú xiāng zhuàn zì shāo。
怕忆忧欢十年事,只今切莫到芭蕉。pà yì yōu huān shí nián shì,zhǐ jīn qiè mò dào bā jiāo。

四月十七日作花间集韦端己词云:四月十七,正是去年今日别君时

王彦泓

记得西川韦相词,去年今日事堪思。jì dé xī chuān wéi xiāng cí,qù nián jīn rì shì kān sī。
人间刻骨难忘处,最是佯羞忍泪时。rén jiān kè gǔ nán wàng chù,zuì shì yáng xiū rěn lèi shí。

四月十七日作花间集韦端己词云:四月十七,正是去年今日别君时

王彦泓

夜半分明到镜台,柳眉颦绿杏花腮。yè bàn fēn míng dào jìng tái,liǔ méi pín lǜ xìng huā sāi。
半羞半喜依依处,又是离人梦觉时。bàn xiū bàn xǐ yī yī chù,yòu shì lí rén mèng jué shí。

闺人礼佛词

王彦泓

唵叭香薰扫象图,拜容纤弱不禁扶。ǎn bā xiāng xūn sǎo xiàng tú,bài róng xiān ruò bù jìn fú。
轻妆淡服堪描画,鹦鹉笼前捻数珠。qīng zhuāng dàn fú kān miáo huà,yīng wǔ lóng qián niǎn shù zhū。

闺人礼佛词

王彦泓

喉音袅袅齿冷冷,疑有清歌发后庭。hóu yīn niǎo niǎo chǐ lěng lěng,yí yǒu qīng gē fā hòu tíng。
听到甚深微妙字,始知开卷是莲经。tīng dào shén shēn wēi miào zì,shǐ zhī kāi juǎn shì lián jīng。

闺人礼佛词

王彦泓

佛手霜柑奉佛前,锡瓶亲注锡山泉。fú shǒu shuāng gān fèng fú qián,xī píng qīn zhù xī shān quán。
漳兰乍折花三四,未敢先教插鬓边。zhāng lán zhà zhé huā sān sì,wèi gǎn xiān jiào chā bìn biān。

闺人礼佛词

王彦泓

茉莉朝朝供几枝,漫教小玉摘来时。mò lì cháo cháo gōng jǐ zhī,màn jiào xiǎo yù zhāi lái shí。
今朝却喜花盈百,戏掐菩提暗得知。jīn cháo què xǐ huā yíng bǎi,xì qiā pú tí àn dé zhī。

闺人礼佛词

王彦泓

每晨一度到香台,隔日疏慵女伴猜。měi chén yī dù dào xiāng tái,gé rì shū yōng nǚ bàn cāi。
窗外相邀低答应,待人明日浣裙来。chuāng wài xiāng yāo dī dá yīng,dài rén míng rì huàn qún lái。

闺人礼佛词

王彦泓

闲教鹦哥念佛名,狸奴也著戒鱼羹。xián jiào yīng gē niàn fú míng,lí nú yě zhù jiè yú gēng。
爱将莲子鸡头实,换得孩童虱放生。ài jiāng lián zi jī tóu shí,huàn dé hái tóng shī fàng shēng。

闺人礼佛词

王彦泓

凤头弓样改蛮靴,巾覆云鬟一幅罗。fèng tóu gōng yàng gǎi mán xuē,jīn fù yún huán yī fú luó。
只说道妆宜淡浅,看来风致较前多。zhǐ shuō dào zhuāng yí dàn qiǎn,kàn lái fēng zhì jiào qián duō。

闺人礼佛词

王彦泓

楞严初读面生红,为写摩登技忒工。léng yán chū dú miàn shēng hóng,wèi xiě mó dēng jì tè gōng。
还是国风多蕴藉,房融端不及周公。hái shì guó fēng duō yùn jí,fáng róng duān bù jí zhōu gōng。

闺人礼佛词

王彦泓

如花人在散花筵,艳似天魔静似禅。rú huā rén zài sàn huā yán,yàn shì tiān mó jìng shì chán。
若个笔端能写照,济尼亲说与张元。ruò gè bǐ duān néng xiě zhào,jì ní qīn shuō yǔ zhāng yuán。

似梦

王彦泓

似梦浓欢复似真,细看原是掷梭人。shì mèng nóng huān fù shì zhēn,xì kàn yuán shì zhì suō rén。
当初薄怒尤娇绝,笑倩如花更一嗔。dāng chū báo nù yóu jiāo jué,xiào qiàn rú huā gèng yī chēn。

读樊川集

王彦泓

分司非为紫云留,三绾银符只醉游。fēn sī fēi wèi zǐ yún liú,sān wǎn yín fú zhǐ zuì yóu。
饱看花丛意寥落,晚投笺记乞湖州。bǎo kàn huā cóng yì liáo luò,wǎn tóu jiān jì qǐ hú zhōu。