古诗词

龙友尊慈七十寿歌

王彦泓

金筑峰峦双凤翘,茗兰柯叶香风炽。jīn zhù fēng luán shuāng fèng qiào,míng lán kē yè xiāng fēng chì。
拔秀钟灵到硕人,闺阁典型林下气。bá xiù zhōng líng dào shuò rén,guī gé diǎn xíng lín xià qì。
璿源遥溯自涂山,拾得神螺赣水湾。xuán yuán yáo sù zì tú shān,shí dé shén luó gàn shuǐ wān。
国士当年杨万里,才华犹步卧龙蟠。guó shì dāng nián yáng wàn lǐ,cái huá yóu bù wò lóng pán。
良姻妙选高门簿,婉昵浑如出寒素。liáng yīn miào xuǎn gāo mén bù,wǎn nì hún rú chū hán sù。
姜橘亲调奉舅姑,荆簪一洗铅华御。jiāng jú qīn diào fèng jiù gū,jīng zān yī xǐ qiān huá yù。
同看淮南一县花,悬鱼拔薤在冰衙。tóng kàn huái nán yī xiàn huā,xuán yú bá xiè zài bīng yá。
横经讲席三年后,桐封骄僭消萌芽。héng jīng jiǎng xí sān nián hòu,tóng fēng jiāo jiàn xiāo méng yá。
越东估客滇南士,讴吟是处题碑记。yuè dōng gū kè diān nán shì,ōu yín shì chù tí bēi jì。
次第看山到永嘉,携归只有酬恩泪。cì dì kàn shān dào yǒng jiā,xié guī zhǐ yǒu chóu ēn lèi。
凤诏频褒内助贤,翟珈辉映紫泥鲜。fèng zhào pín bāo nèi zhù xián,dí jiā huī yìng zǐ ní xiān。
闺房风义相师友,人羡斋眉鹤发仙。guī fáng fēng yì xiāng shī yǒu,rén xiàn zhāi méi hè fā xiān。
买得名妹曾劝进,靓妆深夜持茶问。mǎi dé míng mèi céng quàn jìn,jìng zhuāng shēn yè chí chá wèn。
整容拱手诵尚书,温公心感清河郡。zhěng róng gǒng shǒu sòng shàng shū,wēn gōng xīn gǎn qīng hé jùn。
荀家龙种谢家雏,和璧隋珠岂在多。xún jiā lóng zhǒng xiè jiā chú,hé bì suí zhū qǐ zài duō。
片玉已成清庙器,一鸣飞占上林柯。piàn yù yǐ chéng qīng miào qì,yī míng fēi zhàn shàng lín kē。
鳣堂暂息鲲鹏驾,声谊文章动天下。zhān táng zàn xī kūn péng jià,shēng yì wén zhāng dòng tiān xià。
广被频招气频游,米车恐触尊慈骂。guǎng bèi pín zhāo qì pín yóu,mǐ chē kǒng chù zūn cí mà。
钟陵遥隔彩云西,梦里诗因啮指啼。zhōng líng yáo gé cǎi yún xī,mèng lǐ shī yīn niè zhǐ tí。
于今益信无投杼,自古何劳有断机。yú jīn yì xìn wú tóu zhù,zì gǔ hé láo yǒu duàn jī。
壮游不用离肠绕,胪唱应偕鹤觞到。zhuàng yóu bù yòng lí cháng rào,lú chàng yīng xié hè shāng dào。
雷电催开梦笔花,露华益茂忘忧草。léi diàn cuī kāi mèng bǐ huā,lù huá yì mào wàng yōu cǎo。
忆昔狂童犯顺年,腥风血雨暗蛮天。yì xī kuáng tóng fàn shùn nián,xīng fēng xuè yǔ àn mán tiān。
讹传梦怪日千变,怪梦惊心徒忧煎。é chuán mèng guài rì qiān biàn,guài mèng jīng xīn tú yōu jiān。
须臾风霁烟霾息,爱女门楣森鼎立。xū yú fēng jì yān mái xī,ài nǚ mén méi sēn dǐng lì。
相逢一笑话团圞,不羡珠圆钦玉洁。xiāng féng yī xiào huà tuán luán,bù xiàn zhū yuán qīn yù jié。
玉洁珠圆抢攘时,造物疑于阿母私。yù jié zhū yuán qiǎng rǎng shí,zào wù yí yú ā mǔ sī。
定知仙树秾枝叶,各有吉祥云护持。dìng zhī xiān shù nóng zhī yè,gè yǒu jí xiáng yún hù chí。
只今兰玉盈阶砌,绕膝含饴还问字。zhǐ jīn lán yù yíng jiē qì,rào xī hán yí hái wèn zì。
置笏终须满一床,藏书近欲过千笥。zhì hù zhōng xū mǎn yī chuáng,cáng shū jìn yù guò qiān sì。
况复修心向鹿车,香台时礼妙莲华。kuàng fù xiū xīn xiàng lù chē,xiāng tái shí lǐ miào lián huá。
故应不羡生天福,慧业文人聚一家。gù yīng bù xiàn shēng tiān fú,huì yè wén rén jù yī jiā。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

旧事

王彦泓

一回经眼一回妍,数见何须虑不鲜。yī huí jīng yǎn yī huí yán,shù jiàn hé xū lǜ bù xiān。
目断座隅呼小玉,魂销墙隙赌非烟。mù duàn zuò yú hū xiǎo yù,hún xiāo qiáng xì dǔ fēi yān。
佯推罚盏遮银烛,笑映疏帘并画船。yáng tuī fá zhǎn zhē yín zhú,xiào yìng shū lián bìng huà chuán。
蜂蝶似同人鉴赏,一春追遂遍花前。fēng dié shì tóng rén jiàn shǎng,yī chūn zhuī suì biàn huā qián。

旧事

王彦泓

乍制春衫避稿砧,称腰宽窄赏知音。zhà zhì chūn shān bì gǎo zhēn,chēng yāo kuān zhǎi shǎng zhī yīn。
题书远饷膏唇药,卖赋聊储瞷浴金。tí shū yuǎn xiǎng gāo chún yào,mài fù liáo chǔ jiàn yù jīn。
三具明铛观妾意,七枚佳珥试君心。sān jù míng dāng guān qiè yì,qī méi jiā ěr shì jūn xīn。
随郎十索寻常事,只有丁娘耐细吟。suí láng shí suǒ xún cháng shì,zhǐ yǒu dīng niáng nài xì yín。

金缕曲四首

王彦泓

东归青鸟报欢音,喜字回环寓意深。dōng guī qīng niǎo bào huān yīn,xǐ zì huí huán yù yì shēn。
桃叶棹歌远隔水,灵芸辇路已标金。táo yè zhào gē yuǎn gé shuǐ,líng yún niǎn lù yǐ biāo jīn。
新欢郑重三熏沐,旧事迷藏七纵擒。xīn huān zhèng zhòng sān xūn mù,jiù shì mí cáng qī zòng qín。
此夜云英应一笑,笑郎消渴到如今。cǐ yè yún yīng yīng yī xiào,xiào láng xiāo kě dào rú jīn。

金缕曲四首

王彦泓

鸳鸯牒下喜难持,马角乌头尽有私。yuān yāng dié xià xǐ nán chí,mǎ jiǎo wū tóu jǐn yǒu sī。
湘浦佩珠虽赠早,成都玉杵却来迟。xiāng pǔ pèi zhū suī zèng zǎo,chéng dōu yù chǔ què lái chí。
难忘一世孤眠语,忍负千拦百就时。nán wàng yī shì gū mián yǔ,rěn fù qiān lán bǎi jiù shí。
始信相思不无益,有情痴也未曾痴。shǐ xìn xiāng sī bù wú yì,yǒu qíng chī yě wèi céng chī。

金缕曲四首

王彦泓

回首燕台浪寄闻,博山相约许湔裙。huí shǒu yàn tái làng jì wén,bó shān xiāng yuē xǔ jiān qún。
投符求辨驱红豆,倚醉犹能乞紫云。tóu fú qiú biàn qū hóng dòu,yǐ zuì yóu néng qǐ zǐ yún。
甘果掷来还并剖,名香窃去更同熏。gān guǒ zhì lái hái bìng pōu,míng xiāng qiè qù gèng tóng xūn。
市门妒女重相羡,不悔从前刺绣文。shì mén dù nǚ zhòng xiāng xiàn,bù huǐ cóng qián cì xiù wén。

金缕曲四首

王彦泓

钿车初下思安详,不似花阶钗袜忙。diàn chē chū xià sī ān xiáng,bù shì huā jiē chāi wà máng。
界泪粉痕新别姊,卸头灯影乍羞郎。jiè lèi fěn hén xīn bié zǐ,xiè tóu dēng yǐng zhà xiū láng。
谁云婢价输奴价,自认柔乡作婿乡。shuí yún bì jià shū nú jià,zì rèn róu xiāng zuò xù xiāng。
多谢向来持薄怒,为留欢味此宵尝。duō xiè xiàng lái chí báo nù,wèi liú huān wèi cǐ xiāo cháng。

阿姚之归凡同心皆为予喜而向来知其事者端己韬仲叔也于其来贺赋谢一章

王彦泓

狂朋探喜到窗纱,敢袭宏家乐府夸。kuáng péng tàn xǐ dào chuāng shā,gǎn xí hóng jiā lè fǔ kuā。
绣笼香烟荀令室,华灯髻影子于家。xiù lóng xiāng yān xún lìng shì,huá dēng jì yǐng zi yú jiā。
让山先识湔裙柳,白傅原知拂面花。ràng shān xiān shí jiān qún liǔ,bái fù yuán zhī fú miàn huā。
惭愧月华诗思浅,只堪烹点密云茶。cán kuì yuè huá shī sī qiǎn,zhǐ kān pēng diǎn mì yún chá。

悼欢

王彦泓

无才薄命不祥身,直遣凶灾到玉人。wú cái báo mìng bù xiáng shēn,zhí qiǎn xiōng zāi dào yù rén。
花骨未知何处葬,兰心长似小时醇。huā gǔ wèi zhī hé chù zàng,lán xīn zhǎng shì xiǎo shí chún。
微酣不却郎行酒,半病还陪姊踏春。wēi hān bù què láng xíng jiǔ,bàn bìng hái péi zǐ tà chūn。
从此更难同一笑,泣看图画叫真真。cóng cǐ gèng nán tóng yī xiào,qì kàn tú huà jiào zhēn zhēn。

病讯四章

王彦泓

无端娇病减琼姿,正压钿车欲驾时。wú duān jiāo bìng jiǎn qióng zī,zhèng yā diàn chē yù jià shí。
欹枕避人窥玉镜,擎瓯无力搅银匙。yī zhěn bì rén kuī yù jìng,qíng ōu wú lì jiǎo yín shi。
啼多不损横波俊,意热偏令入手迟。tí duō bù sǔn héng bō jùn,yì rè piān lìng rù shǒu chí。
知剩别离还少许,偿完从此镇追随。zhī shèng bié lí hái shǎo xǔ,cháng wán cóng cǐ zhèn zhuī suí。

病讯四章

王彦泓

绣被新鸳剩半床,怕拈卮酒怕闻香。xiù bèi xīn yuān shèng bàn chuáng,pà niān zhī jiǔ pà wén xiāng。
能瘳别恨无灵药,愿驻华姿有禁方。néng chōu bié hèn wú líng yào,yuàn zhù huá zī yǒu jìn fāng。
背冷乍温教女弟,面痕轻舐待萧郎。bèi lěng zhà wēn jiào nǚ dì,miàn hén qīng shì dài xiāo láng。
悬知乍起新妆淡,只有葵花似嫩黄。xuán zhī zhà qǐ xīn zhuāng dàn,zhǐ yǒu kuí huā shì nèn huáng。

病讯四章

王彦泓

浃旬音问阻铜墩,絮语娇啼入梦魂。jiā xún yīn wèn zǔ tóng dūn,xù yǔ jiāo tí rù mèng hún。
蜂虿又衔新妒口,蝤蛴还啮旧欢痕。fēng chài yòu xián xīn dù kǒu,qiú qí hái niè jiù huān hén。
天教通德陪书幌,肯放夷光老苎村。tiān jiào tōng dé péi shū huǎng,kěn fàng yí guāng lǎo zhù cūn。
何日下车身似燕,带香和笑到中门。hé rì xià chē shēn shì yàn,dài xiāng hé xiào dào zhōng mén。

病讯四章

王彦泓

徐淑新题病起书,稍亲膏沐下庭除。xú shū xīn tí bìng qǐ shū,shāo qīn gāo mù xià tíng chú。
一株明玉温泉里,两朵红酥映日初。yī zhū míng yù wēn quán lǐ,liǎng duǒ hóng sū yìng rì chū。
承露远贻卿和药,避风停唤我持裾。chéng lù yuǎn yí qīng hé yào,bì fēng tíng huàn wǒ chí jū。
啼绡一幅先封寄,免用灵芸玉唾壶。tí xiāo yī fú xiān fēng jì,miǎn yòng líng yún yù tuò hú。

送五叔父北上兼和来韵

王彦泓

狂澜文运已多年,正赖如椽力挽牵。kuáng lán wén yùn yǐ duō nián,zhèng lài rú chuán lì wǎn qiān。
金马故为家旧物,火牛频遇圣朝怜。jīn mǎ gù wèi jiā jiù wù,huǒ niú pín yù shèng cháo lián。
吾宗自爱诗传钵,臣叔尤耽易绝编。wú zōng zì ài shī chuán bō,chén shū yóu dān yì jué biān。
堪报先公还一事,表章经学御筵前。kān bào xiān gōng hái yī shì,biǎo zhāng jīng xué yù yán qián。

六叔父归自衡湘屡同觞咏又有山阴之棹诗以送之

王彦泓

休将无题问归装,妙句先容探锦囊。xiū jiāng wú tí wèn guī zhuāng,miào jù xiān róng tàn jǐn náng。
杖屦染青从五岳,瓢樽分绿自三湘。zhàng jù rǎn qīng cóng wǔ yuè,piáo zūn fēn lǜ zì sān xiāng。
深谈不厌频更烛,苛政从教迭主觞。shēn tán bù yàn pín gèng zhú,kē zhèng cóng jiào dié zhǔ shāng。
听彻名山登览事,从今分得卧游方。tīng chè míng shān dēng lǎn shì,cóng jīn fēn dé wò yóu fāng。

六叔父归自衡湘屡同觞咏又有山阴之棹诗以送之

王彦泓

掩关多病独吟身,惊喜敲门得酒人。yǎn guān duō bìng dú yín shēn,jīng xǐ qiāo mén dé jiǔ rén。
世事熟看悲复笑,君诗频读旧逾新。shì shì shú kàn bēi fù xiào,jūn shī pín dú jiù yú xīn。
灯残小院连床冷,露湿空阶醉语真。dēng cán xiǎo yuàn lián chuáng lěng,lù shī kōng jiē zuì yǔ zhēn。
如此相过堪白首,煮茶烹韭不嫌贫。rú cǐ xiāng guò kān bái shǒu,zhǔ chá pēng jiǔ bù xián pín。